Mảnh nhỏ pháp bảo không bán thì thôi, bình thường đến mua sẽ cần số lượng lớn. Có một số thế lực chuyên môn thu mua, một số trường hợp là tu hành giả nào đó được pháp bảo lợi hại mà bị khiếm khuyết nên thu mua.
***
Cửu Minh điện.
Một nữ Thiên Tiên áo trắng nghênh đón:
- Tiền bối.
Nam nhân liếc qua, trong Dịch Ba thành hiếm khi gặp Thiên Tiên, chắc đi theo trưởng bối sư phụ đến.
Nam nhân vạm vỡ truyền âm:
- Ta muốn mảnh nhỏ pháp bảo, có bán tám trăm bình hỗn độn linh dịch không?
Nữ Thiên Tiên đáp:
- Có.
Hoặc con nít, hoặc nam nhân vạm vỡ, hoặc bộ dạng dị tộc, hoặc lão nhân.
Kỷ Ninh biến ra các hình dạng, dựa vào một ít tiểu pháp môn được Bắc Hưu Thần Thế Giới truyền dạy che giấu hơi thở mình, ngụy trang. Với thực lực Hỗn Độn Tiên Nhân, Thần Thế Giới xem kỹ thì có thể nhìn thấu Kỷ Ninh biến hình, nhưng Tổ Thần Tổ Tiên bình thường khó xem thấu được.
Kỷ Ninh đi mấy cửa hàng lâu vũ bán pháp bảo thường toàn là Chân Tiên đón khách.
Trong vòng nửa ngày Kỷ Ninh đã đi một trăm tám mươi cửa hàng, mỗi cửa hàng ít thì mua năm trăm bình hỗn độn linh dịch, nhiều thì mua tám trăm bình, dùng hết một trăm lẻ tám phương mới kiếm được.
***
Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, thời không truyền tống trận.
Kỷ Ninh đến chỗ truyền tống trận, hỏi một vị Tổ Thần đứng cạnh:
- Đây là đi Động Xán tinh?
- Đúng rồi, sắp truyền tống ngay.
- Ừm!
Kỷ Ninh nộp một bình hỗn độn linh dịch, đi vào truyền tống trận.
Lát sau thời không truyền tống trận khởi động, truyền tống thời không.
***
Đến Động Xán tinh, Kỷ Ninh lập tức tựu xuyên qua hư không rời đi, tìm một ngôi sao hoang vu để tiềm tu ba năm. Sau ba năm, Kỷ Ninh đi từ thời không truyền tống trận ở Động Xán tinh đến Thất Thủy tinh.
Sau đó Kỷ Ninh quay về phạm vi thế lực Vụ Nham tinh, trở lại lại ngôi sao vô danh lúc trước đã giấu thế giới Lao Ngục, ẩn vào trong.
Trong thế giới Lao Ngục.
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Đã về.
Kỷ Ninh ở trong Dịch Ba thành năm ngày, đến ngày thứ sáu mới mua mảnh nhỏ pháp bảo. Mua xong lập tức đi thời không truyền tống trận, Kỷ Ninh đã ghi nhớ kỹ thời gian mỗi lần khởi động thời không truyền tống trận, làm một số kẻ muốn truy tung cũng khó khăn. Kỷ Ninh rất cẩn thận, hắn biến hình mua đồ trong hơn một trăm cửa hàng pháp bảo, không gây chút gợn sóng nào, không ai chú ý đến hắn trong biển tu hành giả.
Nhưng Kỷ Ninh biết đường tu hành phải hết sức cẩn thận, sơ sẩy một lần rất có thể mất cả mạng sống. Bản tôn bị giết không sao, mảnh nhỏ pháp bảo đáng giá một trăm lẻ tám phương bị mất mới khóc. Vì lúc trước Kỷ Ninh may mắn trong di tích cổ, lần sau muốn có được nhiều báu vật như thế không biết phải chờ bao lâu.
Vèo!
Kỷ Ninh đứng trên ngọn núi nhìn phương xa.
Kỷ Ninh áo đen từ xa bay tới, là phân thân bản tôn.
Kỷ Ninh lộ vẻ mong chờ:
- Đến rồi!
Kỷ Ninh áo đen đáp xuống, trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm màu đỏ ném cho bản tôn, là thần kiếm Tử Quang Quỳnh. lúc trước Kỷ Ninh xông vào di tích cổ đã để lại thần kiếm, chuyến đi Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới cũng không mang theo, vì nó là báu vật quan trọng nhất của hắn.
Vèo!
Kỷ Ninh vung tay lên, một Ngũ Hành Thần Đỉnh to lớn rơi xuống một bên làm nền đất đá rung rinh.
Kỷ Ninh áo trắng nhìn thần kiếm mặt ngoài nguyên vẹn nhưng bên trong bị hư hỏng chỉ còn lại căn nguyên, khẽ nói:
- Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, rút ra nhiều ngũ hành chi tinh từ mảnh nhỏ pháp bảo chắc đã đủ rồi.
Thật mong chờ, Kỷ Ninh khao khát thần binh trong truyền thuyết có được căn nguyên sẽ có uy lực gì.
Ngũ Hành Thần Đỉnh đặt trên đỉnh núi, năm luồng sáng bắn lên cao chói mắt.
Kỷ Ninh áo trắng ngồi xếp bằng, đặt thần kiếm Tử Quang Quỳnh trước mặt.
Kỷ Ninh vung tay lên:
- Hiện!
Mảnh nhỏ pháp bảo chất thành núi nhỏ cao hơn mười trượng cách Kỷ Ninh không xa, các mảnh nhỏ có đao, kiếm, châu, dây thừng, lá cờ vải, trường côn, búa lớn, đỉnh to, phi chu, cung tiên. Kém nhất là mảnh nhỏ tiên thiên linh bảo, là mảnh vụn nên giá trị thấp nhiều nhưng chỉ để rút ngũ hành chi tinh thì tốt hơn là pháp bảo còn nguyên, vì còn phải mắc công nghiền nó ra.
- Đi!
Pháp lực dâng lên cuốn lấy những mảnh nhỏ pháp bảo.
Vù vù vù vù vù!
Mảnh nhỏ pháp bảo như con rồng dài nhập vào Ngũ Hành Thần Đỉnh. Ngũ Hành Thần Đỉnh này là đẳng cấp hỗn độn kỳ bảo, mảnh nhỏ pháp bảo ùa vào nhanh chóng thành phế thải, ngũ hành chi tinh bị rút ra dời vào không gian ngũ hành trong thần đỉnh. Chỉ mười giây, núi nhỏ mảnh nhỏ pháp bảo cao hơn mười trượng đã tiêu hao hết.
Một đống phế thải trong Ngũ Hành Thần Đỉnh lại bay ra.
Ầm!
Kỷ Ninh vung tay lên:
- Lại nữa!
Một đống mảnh nhỏ pháp bảo cao hơn mười trượng lại hiện ra.
Sau khi ngũ hành chi tinh rút ra thì mảnh nhỏ pháp bảo thành phế thải. Kỷ Ninh mua một trăm lẻ tám phương mảnh nhỏ pháp bảo ngang bằng tài phú của đại năng Thế Giới cảnh bình thường, nhưng tất cả chỉ đổi về mảnh nhỏ pháp bảo, số lượng rất kinh người.
Suốt ba canh giờ rốt cuộc rút xong ngũ hành chi tinh.
Kỷ Ninh lấy hồ lô ngọc bích ra chĩa hướng Ngũ Hành Thần Đỉnh:
- Đến!
Trong Ngũ Hành Thần Đỉnh bay ra dòng khí ngũ sắc màu hoàng kim, xanh biếc, xanh lá cây, màu lửa đỏ, màu đất đen tuôn hướng cái miệng nhỏ bình hồ lô, không ngừng bị hút vào. Thu thật lâu sau mới hút hết thứ chứa trong Ngũ Hành Thần Đỉnh.
Kỷ Ninh vung tay lên thu về Ngũ Hành Thần Đỉnh.
Kỷ Ninh nhìn hồ lô ngọc bích trong tay:
- Một bình hồ lô ngũ hành chi tinh, một trăm lẻ tám phương.
Kỷ Ninh liều mạng cộng ăn may trong di tích cổ mới có được số tài phú đó.
- Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, cho ta thấy mũi nhọn thật sự của ngươi đi.
Kỷ Ninh động ý niệm.
Thần kiếm Tử Quang Quỳnh lơ lửng trước mặt Kỷ Ninh, hồ lô ngọc bích lơ lửng bên cạnh hắn đổ ra ngũ hành chi tinh. Dòng khí ngũ sắc tuôn hướng thần kiếm Tử Quang Quỳnh, vòng quanh thanh kiếm thẩm thấu vào trong.
Bề mặt thần kiếm Tử Quang Quỳnh lành lặn nhưng bên trong đã sứt mẻ không chịu nổi, như một đống kiến trúc chỉ có cái vỏ đẹp, bên trong là bã đậu. Loại kiến trúc này cực kỳ yếu ớt.
Đạo lý cũng giống vậy, một thanh kiếm chỉ có bề ngoài nguyên vẹn là rất yếu ớt. Thần kiếm Tử Quang Quỳnh có nền móng quá tốt nên chỉ còn cái vỏ vẫn phát huy ra uy năng Đạo Chi Thần Binh được.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Các chỗ hổng trong kiếm điên cuồng hấp thu ngũ hành chi tinh, sửa chữa bên trong rất chậm, sửa từng chút một vô cùng khó khăn.