Có lẽ, cô ấy thật sự đang tìm tôi!
Khi những lời nói này của Lâm Thiệu Huy vang lên, thì bầu không khí trong toàn bộ phòng khách đều hơi yên lặng lại.
Bạch Tổ Y và những người khác ở bên cạnh, tất cả nhìn về phía Lâm Thiệu Huy như thể đang nhìn quái vật.
Sau một thời gian ngắn im lặng!
Ầm ĩ!
Có mấy người đột nhiên cười to.
“Ha ha ha...!Bạch Tổ Y, không nghĩ đến, chồng của em còn khá hài hước đấy? Cậu ta thấy có chữ Huy trong tên của mình, lại cho rằng mình là Huy Tuấn,
người mà Tiểu Thiên Hậu Châu Á Phương Y Thần đang tìm kiếm!” Lúc này, Trương Bác Vũ cười ngã nghiêng ngã ngửa, trong lời nói của anh ta còn tràn đầy chế giễu và khinh thường Lâm Thiệu Huy, Trương Vân Hằng ở bên cạnh cũng thiếu chút nữa cười ra nước mắt: “Ôi, không được, không được! Chị Bạch Tổ Y, chồng chị thật là buồn cười, từ trước đến nay tôi chưa từng thấy người nào trơ trẽn như vậy! Ha ha ha..."
Hai anh em cười vô cùng mia mai.
Mà Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân cũng vừa cười vừa mắng: “Thằng nhóc thối này, khi nào thì học được cách nằm mơ giữa ban ngày vậy!”
“Đúng vậy, Thiệu Huy của trước kia, sẽ không ăn nói khoác lác như vậy, hôm nay cậu làm sao đấy?"
Vẻ mặt của những người xung quanh, tất cả đều rơi vào trong mắt Bạch Tố Y, nhất thời khiến khuôn mặt xinh xắn bỗng chốc xanh đỏ, vừa xấu hổ vừa thẹn thùng.
Cô đĩ nhiên cũng không nghĩ đến, vậy mà Lâm Thiệu Huy lại nói ra loại chuyện đáng cười nhạo này.
Thật sự không có chút tự mình biết mình nào.
"Được rồi! Lâm Thiệu Huy, sau này cậu hãy nói chuyện đáng tin hơn đi!”
"Em nói cho anh biết, Phương Y Thần là thần tượng của em, Huy Tuấn cũng là thần tượng của em,
em không cho phép anh lấy anh ấy ra làm cho đùa!” Bạch Tố Y nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy, trịnh trọng nói.
Nghe thấy như vậy!
Lâm Thiệu Huy không còn gì để nói.
Mẹ nó, đầu năm nay không ai tin vào việc nói thật, nhưng mà, không ai tin cũng được.
Bởi vì anh biết mình càng giải thích thì những người này sẽ càng coi đó là trò đùa.
"Được rồi, Bạch Tố Y, chúng ta đi thôi! Anh đã đặt chỗ trong nhà hàng rồi!"
Vào lúc này, Trương Bác Vũ mở miệng nói với Bạch Tổ Y và những người khác.
Khi nghe thấy vậy!
Lúc này gia đình Bạch Tố Y mới đi theo anh em nhà Trương Bác Vũ bước ra khỏi cửa, sau đó lần lượt lái xe đến nhà hàng mà Trương Bác Vũ đã đặt trước đó.
Nhà hàng Phil Western!
Đây là nhà hàng Tây cao cấp nhất ở thành phố Nam Giang.
Đặc biệt, chủ của nhà hàng này lại là một người bạn tốt của Trương Bác Vũ.
Khi gia đình Bạch Tổ Y vừa bước xuống xe, họ đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi ở cửa nhà hàng đồ Tây, cùng với một nhóm nhân viên phục vụ ăn mặc chỉnh tề đã xếp thành hai hàng đang đứng đợi ở cửa.
Ngay khi nhóm người nhà Bạch Tố Y vừa mới bước vào, thì chàng trai trẻ tuổi kia và tất cả nhân viên phục vụ đã thực hiện nghi thức của một quý ông: "Chào mừng gia đình cô Bạch Tố Y đến với nhà hàng Tây Phil Western! Tôi là ông chủ của nhà hàng này - Trịnh Lam Anh! Tôi cũng là người anh em tốt của Trương Bác Vũ!”
Người thanh niên đứng đầu kia nói với gia đình Bạch Tố Y bằng nụ cười dịu dàng trên mặt.
Nghe nói như vậy, lại nhìn vào trận thế lớn này, gia đình Bạch Tô Ý lộ ra vẻ kinh ngạc!
Bọn họ dĩ nhiên không thể nghĩ tới Trương Bác Vũ lại có mặt mũi lớn như vậy.
Khiến cho ông chủ của nhà hàng phương Tây hàng đầu ở thành phố Nam Giang này tự mình chào đón anh ta ở cửa.
"Ha ha ha ...!Bác trai, bác gái, Bạch Tố Y, các người không cần ngạc nhiên, Trịnh Lam Anh là bạn thân của cháu, mọi người đã tới đây, thì cứ coi đây là nhà của mình đi!"
Vẻ mặt Trương Bác Vũ đầy vinh quang nói với người nhà Bạch Tố Y.
Nghe thấy như vậy!
Ông chủ của nhà hàng Trịnh Lam Anh vội vàng hùa theo: " Bác Vũ nói không sai, bác trai, bác gái, cô Bạch Tố Y, tôi thường xuyên nghe Bác Vũ nhắc đến các người đó!”
"Bây giờ Bác Vũ có triển vọng rồi.
Cậu ta đã đảm nhiệm chức chủ tịch tập đoàn Long An ở thành phố Nam Giang, lương hàng năm lên đến tám mươi nghìn đô đấy! Vậy nên mọi người không cần phải thay cậu ta tiết kiệm tiền, tên này là một người giàu đó!"
Cái gì!
Chủ tịch tập đoàn Long An!
Lương hàng năm là ba trăm năm mươi tỷ.
Lời nói của Trịnh Lam Anh ông chủ của nhà hàng đã khiến cả gia đình Bạch Tố Y phải sợ hết hồn, bọn họ nhìn ra được Trương Bác Vũ người thành công,nhưng không ngờ rằng lại thành công đến vậy..