Mãnh Long Thiên Y

Chương 187:  Kỳ quái! 



Dựa theo ý của Lý Cảnh Thiên thì căn bản không có loại dược liệu tên là cỏ Bách Ức này, là Thượng Quan Nam cố ý nói ra để lừa gạt ông?

Một người là vãn bối tự nhận có thể nhìn thấu giới kinh doanh, một người là Lý Cảnh Thiên đã cứu nhà mình vô số lần. Ông nhất thời không quyết định được...

Nhìn thấy Âu Dương Hoằng Thái do dự, trong lòng Thượng Quan Nam quýnh lên.

"Hắn là một tên không có cả giấy chứng nhận hành y, bác trai, sao bác có thể tin tưởng hắn chứ? Loại người này không khác gì đám mãi nghệ đầu đường! Hai nhà chúng ta đã có giao tình nhiều thế hệ, chẳng lẽ bác không tin tôi mà lại đi tin hắn sao?"

Âu Dương Hoằng Thái hơi nhíu mày lại, lập tức phản bác.

"Mãi nghệ đầu đường? Nhưng chính là người 'Mãi nghệ' này đã ba phen mấy bận cứu mạng cháu gái tôi. Hai nhà chúng ta đúng là có giao tình, nhưng giao tình này..."

Ông không tiếp tục nói là giữ lại mặt mũi cho hai nhà.

Ai cũng biết cái gọi là giao tình nhiều đời này chỉ là nói mà thôi. Khi ảnh hưởng đến lợi ích thì ai cũng chạy nhanh hơn thỏ.

Thử hỏi xem tình nghĩa với một gia tộc không phải dùng ích lợi thật lớn để đổi lấy sao?

Thượng Quan Nam cũng biết ý của Âu Dương Hoằng Thái nên không nói thẳng ra mà chỉ lui một bước.

"Nếu như bác cảm thấy 3% cổ phần còn nhiều thì tôi cũng chỉ cần 1%. Bác cũng có thể đi hỏi thăm cụ Vân Trung Sơn hoặc là bất kỳ ai trong phái học viện xem rốt cuộc có cỏ Bách Ức hay không. Tôi không tùy tiện nói ra để lừa gạt bác đâu."

Thấy Thượng Quan Nam nhắc đến cả Vân Trung Sơn thì Âu Dương Hoằng Thái mới tin tưởng mấy phần.



Sắc mặt ông hơi dịu lại.

"Cháu trai, không phải tôi không tin cháu, nhưng cổ phần của Âu Dương gia dù chỉ là 1% cũng phải được hội đồng quản trị đồng ý. Tôi không thể tự ý quyết định mà còn cần trở về thương lượng với hội đồng quản trị. Thuận tiện hỏi thăm lão tiên sinh Vân Trung Sơn về tác dụng của cỏ Bách Ức."

Ông nói lời này xem như giữ lại mặt mũi cho Thượng Quan Nam.

Một mặt không nói quá chắc chắn, mặt khác kiên định mình muốn đi hỏi thăm để cắt đứt suy nghĩ lừa gạt của Thượng Quan Nam.

Nhìn thấy con vịt đến tay sắp bay, trong lòng Thượng Quan Nam quýnh lên, còn muốn thuyết phục tiếp thì Lý Cảnh Thiên lại đột nhiên lên tiếng.

"Nếu xác định cần thời gian thì không bằng hiện tại tôi đi theo ông đến xem Âu Dương Thiến thử."

Âu Dương Hoằng Thái mừng rỡ.

"Cậu Cảnh Thiên, cậu chịu đi xem Thiến Thiến sao? Vậy thì quá tốt!"

Lý Cảnh Thiên vốn không muốn đi, nhưng nhìn thấy Thượng Quan Nam lộ ra vẻ mặt vội vàng như thế thì không khỏi nhớ tới sắc mặt hôm qua của ông ta lúc ép Hạ Hầu Thanh giao dịch.

Gần đây Thượng Quan Nam nhất định đang âm mưu làm gì đó!

Cho nên ông ta nóng lòng muốn chiếm đoạt sản nghiệp của gia tộc khác để mở rộng quy mô của mình.



Mà mọi chuyện nhất định có liên quan đến chuyện mình xen vào vụ làm ăn giữa Thượng Quan gia và Tề gia.

Hơn nữa anh nhiều lần cứu chữa cho Thượng Quan Nhược Hoa đã ảnh hưởng đến vận thế của Thượng Quan gia, nhà bọn họ không sa sút mà còn mạnh lên, mà những nhà khác thì trượt thẳng xuống.

Nếu xu thế này tiếp tục phát triển thì nói không chừng sẽ dẫn Đầu Trâu Mặt Ngựa tới nữa.

Nếu là anh ảnh hưởng vận thế này thì phải do anh chuyển về.

Thượng Quan gia chiếm thế độc quyền cũng không phải chuyện tốt đối với anh. Hơn nữa lấy thái độ của Thượng Quan Nam đối với Nhược Hoa thì nếu có thể làm lão già này chịu thiệt, chỉ nghĩ đến thôi đã làm anh cảm thấy tâm tình không tệ.

Thượng Quan Nam cắn răng, nhìn Âu Dương Hoằng Thái dẫn Lý Cảnh Thiên đi ra khỏi Thượng Quan gia thì ra lệnh cho quản gia bên cạnh: "Đi nói cho người kia, kế hoạch có thay đổi. Tôi cần thêm thời gian để xử lý chuyện ở Bạch Thị!"

Quản gia biến sắc, lập tức vội vàng rời đi.

...

Âu Dương Hoằng Thái mang đầy hi vọng đón Lý Cảnh Thiên đến Âu Dương gia, lại phát hiện ngoài cổng có một chiếc xe xa lạ đang đậu.

Kỳ quái!

Từ khi Âu Dương Thành làm thua lỗ hết gia sản, Âu Dương Thiến mất trí nhớ thì thế lực của Âu Dương gia không còn sánh bằng lúc trước nữa nên không còn khách tới thăm.

Lúc này ai lại đến Âu Dương gia thăm hỏi chứ?