Manh Sư Tại Thượng

Chương 12



Edit: Asakari

Chỉ nghe một tiếng vỡ rất nhỏ vang lên, thức hải ban đầu của hắn bị phá! Nhưng bởi vì có vô tận linh lực bồi dưỡng, hắn một chút cảm giác đau đớn cũng không có, ngược lại trong xa xỉ ôn nhu, hắn có thể thong dong trọng tổ thức hải, thời điểm hắn mở mắt kinh hỉ phát hiện, thần thức của hắn đã ở trình độ Trúc Cơ!

Hơn mười ngày khôi phục đan điền vỡ nát, mà hắn có được thức hải Trúc Cơ cũng chỉ trong hơn mười ngày này!

Nhưng hắn cũng không có xuất hiện hiện tượng căn cơ không vững, bởi vì mấy ngày nay những thứ hắn ăn đều là chí bảo người khác cả đời không thể nhìn thấy, mà tất cả đều nhờ cô nương trước mắt này, sư phụ của hắn.

Nguyên Sơ lẳng lặng nhìn hắn cười, Dạ Trầm Uyên lúc này mới phát hiện, nàng vừa rồi vận dụng nhiều linh lực như vậy, nhưng trông vẫn rất bình thường, thậm chí có vài phần tựa tiếu phi tiếu, không hề giống bộ dạng của một tiểu hài tử sáu tuổi.

" Tốt lắm! "

Nguyên Sơ vỗ tay làm Dạ Trầm Uyên từ trong ngẩn ngơ tỉnh lại.

" Đại điển bắt đầu rồi! Ngươi đi tắm rửa một chút, sau đó đến nơi đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy *! Ta phải đi trước rồi! "

Nói xong, nàng rất nhanh chạy về phòng, thanh âm từ xa truyền lại: " Tiểu Thu, ngươi đã trở lại? Ta ngửi thấy mùi Mai Linh quả! "

Dạ Trầm Uyên nhìn nàng đi xa, lúc này mới khiếp sợ phát hiện trên thân mình dính đầy tạp chất, hắn nhíu mày, nghĩ đến bộ dạng này bị sư phụ nhìn thấy thì càng thêm bực mình, mà lúc này, thanh âm của người vốn đang say ngủ trong người hắn vang lên.

" Tiểu oa nhi, búp bê nữ vừa rồi là sư phụ của ngươi? "

Lão mặc dù đang ngủ say, nhưng đối với những chuyện ở bên ngoài vẫn biết được rõ ràng.

Dạ Trầm Uyên kinh hỉ " Lệ tiền bối, ngài tỉnh rồi?! "

Lệ lão hừ một tiếng: " Vạn Năm Linh Tủy là thứ không bình thường! Có nó, thần thức bị thương tổn cũng có thể dễ dàng chữa trị, nhưng ngươi hiện tại quá yếu, có thể chịu đựng được một nửa cũng là cực hạn rồi, búp bê nữ kia cũng có bản lĩnh, một cái liếc mắt cũng nhìn thấy giới hạn lớn nhất của ngươi, vậy nên vừa rồi chỉ giúp ngươi luyện hóa một nửa.

Hơn nữa, ta nhìn cốt linh của nàng thế nhưng chỉ mới sáu tuổi! Trải qua cấm thuật Thể hồ nghi thức nhưng không hề bị hủy đi cả đời, căn cơ không vững... Thật sự là kì tài! Ngươi thật đúng đã tìm cho mình một sư phụ tốt! "

Trên thực tế, lão chà xát bàn tay thầm nghĩ, nếu như có thể gặp được Nguyên Sơ trước, lão nhất định sẽ đem Thiên Châu cho nàng làm chủ nhân. Dù sao Nguyên Anh sáu tuổi cũng là thế gian hiếm thấy.

Lệ lão khen Nguyên Sơ, Dạ Trầm Uyên trong lòng vui lây, trong mắt hắn hiện ra ôn nhu, sau khi tắm rửa sạch sẽ mới tiến vào linh tuyền, ngồi xuống tu dưỡng, trừ đi tất cả mệt mỏi từ việc trọng tổ thần thức, đem chính mình khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Khai sơn đại điển sao? Hắn nhất định sẽ khiến sư phụ vẻ vang!

~ * ~

Nguyên Sơ giao cho Tiểu Thu dẫn Dạ Trầm Uyên đi ngoại sơn chuẩn bị, chính mình đi đến đại điện trước, bởi vì tuổi nàng còn nhỏ, cho nên ngoại lệ cho ngồi ngay bên dưới Chưởng môn.

Rất nhanh, sau khi bốn mươi chín tiếng chuông đều vang, theo tiếng Hữu Trưởng lão hô, bên dưới vạn đệ tử tinh thần rung lên!

" Khai sơn môn ----- "

Hắn vừa dứt lời, vô số tiên hạc phóng lên cao! Bên trong hội trường, một đài thi đấu gồm nhiều tầng lơ lửng trên không trung, từng bậc thang kéo dài xuống dưới, thật giống như Kim Tự Tháp trôi nổi. Vị trí cao nhất của đài thi đấu ở trước mặt Chưởng môn cùng các vị Trưởng lão, những người có thể đi lên đó, chính là ba thứ hạng đầu tiên.

Lác đác đệ tử lam y vây xem, cầm trong tay danh kiếm chung của Vạn Kiếm tông – Tàng Phong kiếm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chú núi lớn bị dời thành hai nửa, mà ở bên ngoài núi, mười vạn ngoại môn đệ tử muốn nhập môn đều súc thế đãi phát *.

*súc thế đãi phát: Tích lũy, gom góp sức mạnh chờ thời cơ phát động.

Nhìn hộ sơn đại trận chậm rãi biến mất, Dạ Trầm Uyên nhìn thấy núi đá bị trận pháp dời, trong lòng xuất hiện một loại kính nể mạnh mẽ, càng nhiều hơn là kiên định.

Mười vạn ngoại sơn đệ tử, hắn nhất định giành được hạng nhất!

Với việc này, Lệ lão không có cùng ý kiến, ở trong thức hải của hắn nói: " Tu tiên giới tàng long ngọa hổ, nắm chắc chiêu bài là trọng yếu, hơn nữa đứng trong một trăm người cũng coi như tài năng, ngươi việc gì phải cố chấp với hạng nhất? "

Lệ lão dừng lại một chút, nói tiếp: " Những người này đều có tư chất siêu quần, đã sớm bị các Phong chủ ấn định làm đồ đệ, nếu ngươi gặp phải bọn họ, lỡ làm bọn họ bị thương, đám Phong chủ kia không làm gì được ngươi sẽ đến làm phiền sư phụ ngươi, nếu như vậy thì cần gì phải làm? "

Dạ Trầm Uyên cúi đầu chà lau chủy thủ màu đen, thấp giọng nói: " Vạn Kiếm tông có quy củ, người đứng thứ nhất sẽ được lựa chọn sư phụ. "

Lệ lão không nói gì, chẳng lẽ đứa nhỏ này đang sợ sẽ có người bái Nguyên Sơ làm sư trước hắn? Không thể nào! Ai muốn có một sư phụ sáu tuổi chứ?

Bất quá, thấy Dạ Trầm Uyên kiên định, lão cũng không phản đối nữa, tuy rằng mọi chuyện rất nguy hiểm, nhưng đây cũng là một tu luyện, không phải sao?

Rất nhanh, ngoại môn nghi trượng đã gọi tên Dạ Trầm Uyên, nhưng bởi vì đông người, nên phải đi qua biển người dày đặc mới có thể tiến lên tràng đấu, trăm tràng mỗi tràng nghìn người, kết cục chỉ lấy năm mươi người, thi đấu ngày đầu qua đi sẽ loại chín vạn năm nghìn người, không thể không kịch liệt.

Lúc này, Nguyên Sơ chán muốn chết ngồi trên đài cao quan sát, loại trình độ tỉ thí này không là gì so với Dạ Trầm Uyên, chỉ cần không có gì bất thường xảy ra, hắn nhất định sẽ nằm trong một trăm người đứng đầu, cho nên nàng không hề có áp lực.

" Nha đầu, ngươi nhìn xem, đồ đệ ngươi coi trọng hắn hiện tại đang ở đâu? "

Ngồi ở phía trên, Vạn Kì Thính Phong mặc một thân thanh yên bạch sắc trường bào, đội mũ ngọc, đôi mắt nghiêm túc hiện lên vài ý cười.

Lúc này Nguyên Sơ tóc cũng chải gọn gàng, mặc thanh sắc " Chính trang ", nhìn qua thanh tâm quả dục y phục, trên người nàng không có nửa điểm không nghiêm túc, ngược lại cảm giác càng thêm đáng yêu, nhìn nàng giống như cục bột nhỏ tắm trong nắng xuân, nhăn mặt cũng khiến người bật cười.

" Chưởng môn đại nhân, hắn ở... "

Nguyên Sơ đôi mắt đảo qua, bằng thần thức cường đại, ở trăm tràng đấu bên dưới đã tìm thấy Dạ Trầm Uyên.

" Hắn ở tràng đấu năm mươi bảy, mặc bạch y, tay cầm chủy thủ đen. "

Vạn Kì Thính Phong nghe vậy đảo mắt qua, lại khiếp sợ phát hiện, hôm qua hắn mới luyện chế xong Phục Nguyên Đan, mà tiểu tử này hôm nay đã khôi phục tu vi, đây là chuyện lạ gì? Hắn tưởng rằng tiểu tử kia dù vận khí tốt đến đâu, cũng chỉ có thể khôi phục đến Luyện khí tầng một, không ngờ lại tới Luyện khí tầng tám Đại viên mãn, xem ra căn cơ rất ổn, còn có nhiều tạo hóa...

Nguyên Sơ chán muốn chết, tầm mắt đảo qua, đột nhiên ngưng trọng!

Vi Sinh Cực? Đại BOSS trong sách đơn phương nữ nhân của nam chính, hắn ở đây a..
— QUẢNG CÁO —