Chỉ mấy chữ đơn giản như vậy cũng đủ khiến cho Mộc Cẩm Nhu hoàn toàn không dám nói gì nữa, bà ta chỉ đành cầu mong phu quân của mình có thể đàn áp được ma quỷ này!
Nguyên Sơ nhìn Thạch Trận trước mặt một lát rồi đặt tay lên trên, sau đó lòng bàn tay dùng chút lực, khiến cho Thạch Trận nhìn như không thể phá vỡ kia bị nứt ra một khe hở! Cùng lúc đó, toàn bộ đảo nhỏ bất ngờ xuất hiện tiếng động giống như có vật gì đó bị vỡ, Nguyên Sơ ngẩng đầu lên thì phát hiện kết giới trên đỉnh đầu đã bị nứt một đường.
Nếu như hủy Thạch Trận thì nước biển sẽ tràn vào, nhưng trên đảo không chỉ có mấy trăm tên súc sinh mà còn có rất nhiều nữ nhân vô tội. Nguyên Sơ nhíu mày trong chốc lát sau đó rất nhanh lại buông lỏng, rồi mỉm cười.
Nàng tách hai chân ra, đứng vững trên mặt đất, linh khí sôi sục khắp toàn thân, có thể nói đây là lần đầu tiên nàng phát huy hết toàn bộ thực lực kể từ khi trùng sinh!
Chỉ thấy linh khí màu xanh nhạt từ dưới chân Nguyên Sơ lan ra ngoài, bao phủ bốn phương tám hướng. Tuy Mộc Cẩm Nhu không biết nàng đang làm gì, nhưng vẫn có thể cảm nhận được toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy!
Hơn nữa, tất cả những người ở trên mặt đất đột nhiên miệng phun máu không ngừng, không rõ sống chết. Nếu Mộc Cẩm Nhu không có linh khí của Nguyên Sơ bảo vệ, thì chắc chắn sẽ bị hơi thở Nguyên Anh vô cùng mạnh mẽ của nàng làm bị thương!
Ngay sau đó, biên độ rung động của mặt đất càng ngày càng lớn, hiển nhiên Hỗn Nguyên Ma Tổ ở bên ngoài có thể cảm nhận được!
Chỉ thấy sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi! Nguyên Anh, thế nhưng Nguyên Anh còn hại hơn so với hắn!
Mắt thấy linh khí màu xanh nhạt kia sắp bao phủ toàn bộ đảo nhỏ, hai mắt Hỗn Nguyên Ma Tổ bị tơ máu che kín, nhưng hết lần này tới lần khác hắn vẫn bị tên tiểu tử Trúc Cơ kia chắn trước mặt, cho dù tiểu tử này đã bị thương nghiêm trọng!
Hỗn Nguyên Ma Tổ đột nhiên cắn chóp lưỡi, sau đó cả người bắt đầu phồng lên!
Lúc này, Dạ Trầm Uyên cũng cảm nhận được khí tức mà Nguyên Sơ tỏa ra, Lão Lệ ở trong thức hải của hắn hơi líu lưỡi: "Ai da, đây chính là thực lực của Tiểu Sơ sao? Thật đúng là nhìn không ra nha, không ngờ nàng lại mạnh mẽ như vậy!"
Nhưng bây giờ, Dạ Trầm Uyên không thể bị phân tâm dù chỉ một chút. Trong tay hắn nhanh chóng xuất hiện một viên đan dược, ngay sau đó đã bị hắn ăn bằng cách giống như ăn hạt đậu, xung quanh người lập tức có thêm vô số tấm Hộ Mệnh phù xoay tròn. Nếu không phải có những thứ này, hắn cũng không thể ngăn cản Hỗn Nguyên Ma Tổ lâu như vậy!
Tuy nhiên một giây sau, cả người Hỗn Nguyên Ma Tổ bắt đầu phình to lên, sau đó thân thể lại bị kéo dài thêm một lần nữa, trông hệt như một con rắn thật vậy!
Hắn cắn răng nghiến lợi quát to một câu: "Đi chết đi! - Cực Ác Chi Quang!"
"Ta không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương sư phụ, tuyệt đối không thể!"
Cùng lúc đó, dường như Nguyên Sơ cũng cảm ứng được mọi chuyện, hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở to ra, trong nháy mắt chùm sáng giữa hai tay bừng sáng lên đến mức cao nhất!
"Lực Bạt Núi Sông! Lên!"
Giọng nữ chắc chắn mang theo khí thế mạnh mẽ ép toàn quân, hai tay nàng chậm rãi vươn về phía trước. Trong chớp mắt này, Thạch Trận đã hoàn toàn bị nàng khống chế, cả tòa đảo nhỏ đang nhanh chóng đi lên phía trên!
Một luồng sóng mang theo linh lực như có thực thể thoát ra từ người Nguyên Sơ, sau đó xuyên qua kết giới, mạnh mẽ đánh vào trên người Hỗn Nguyên Ma Tổ!
Hỗn Nguyễn Ma Tổ không thể không thu thế tiến công lại, mà sự kiên trì của Dạ Trầm Uyên cũng đến giới hạn cuối cùng! Gần như là trong nháy mắt khi Cực Ác Chi Quang biến mất, một tấm Long Thuẫn cuối cùng của hắn cũng biến mất, hơn nữa hắn còn phun ra một ngụm máu.
Cả tòa đảo nhỏ dâng lên trên mặt nước chỉ bằng sức lực của một mình Nguyên Sơ, Hỗn Nguyên Ma Tổ thấy cảnh này mà không dám tin hai mắt của mình!