Vừa đúng lúc này, Nguyên Sơ cũng mạnh mẽ quật ngã Cực Ác Ma Xà xuống đất. Cực Ác Ma Xà không còn sức lực lớn để cắn người nữa, cuối cùng phải nhả con mồi được đưa đến miệng ra!
Nguyên Sơ thấy thế thì vội vàng bay qua đỡ Dạ Trầm Uyên, nàng cảm thấy được áp lực trên người Cực Ác Ma Xà đang tăng lên liên tục, chắc hẳn Hỗn Nguyên Ma Tổ sắp bị nó tiêu hóa hết rồi. Nếu như vậy thì Cực Ác Ma Xà sẽ khôi phục được tám phần sức mạnh một cách nhanh chóng.
Nghĩ như vậy, lần đầu tiên trong đời Nguyên Sơ có suy nghĩ muốn chạy trốn. Mà lúc này, Dạ Trầm Uyên bỗng nhiên ôm lấy nàng rồi dùng thuấn di để rời đi.
Một giây sau, chỉ nghe thấy một tiếng nổ thật lớn! Vốn dĩ Cực Ác Ma Xà to lớn với uy áp kinh khủng mà lúc này trên bụng lại có một cái hố thật lớn.
Máu của nó rơi ở chỗ nào thì chỗ đó lập tức có khói đen bốc lên, tiếng hét kinh thiên động địa lan tràn trên khắp đảo nhỏ!
"Các ngươi mau đi đi!" Nguyên Sơ dùng linh lực truyền âm cho Vạn Phong và Vạn Linh Nhi, bởi vì đây không phải là chiến trường mà bọn họ có thể đặt chân đến!
Vạn Phong và Vạn Linh Nhi nghe thấy cũng không dám ở lâu, vội vàng dẫn người rút lui khỏi đây, định đi tìm thêm sự trợ giúp. Về phần những môn đồ còn chưa chết của Hỗn Nguyên Tông, chẳng biết vì sao mà khi bọn họ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Cực Ác Ma Xà thì đột nhiên cảm thấy toàn thân đau đớn dữ dội, cuối cùng đều chảy máu thất khiếu mà chết! Sau đó máu thịt của bọn họ nhanh chóng biến thành khói đen, mãnh liệt lao đến miệng vết thương của Cực Ác Ma Xà. Nhờ vậy mà Cực Ác Ma Xà ngày càng biến hóa to hơn, hơi thở lại được cường hóa thêm một lần nữa!
"Đáng chết! Không thể để nó chữa khỏi vết thương được! Tiểu Uyên, dùng Long Ngữ!"
Nguyên Sơ cũng biến lớn một lần nữa, biến đến khi không chênh lệch bao nhiêu với Cực Ác Ma Xà mới thôi, sau đó trực tiếp ra tay nhắm vào bảy tấc* của nó!
Cực Ác Ma Xà ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, rõ ràng đau đến không thể chịu nổi! Nhưng Nguyên Sơ cũng không dễ chịu gì, lúc tay nàng rút ra đã bị máu của Cực Ác Ma Xà ăn mòn đến mức có thể thấy thấp thoáng khớp xương màu trắng!
Gương mặt tươi cười của Nguyên Sơ thoáng hiện vẻ căng thẳng, nhưng lúc này trên người Cực Ác Ma Xà đột nhiên tản ra một luồng khói đen, khói đen kia giống như lửa cháy mạnh mà nhào đến phía Nguyên Sơ!
Nguyên Sơ muốn tránh nhưng lại bị đuôi rắn của nó cuốn lấy. Dạ Trầm Uyên thấy nàng tránh không kịp thì vội vàng bay lên, lập tức dùng Long Thuẫn bao bọc toàn bộ người Nguyên Sơ lại, không để cho khói đen kia chui vào dù chỉ một chút!
Nhưng cảnh vật xung quanh lại không thoát được, chỉ cần tiếp xúc với khói đen thì cho dù là đá cũng biến thành không khí chỉ trong nháy mắt. Thật không ngờ lực phá hủy của nó lại khủng bố như vậy!
Nguyên Sơ nhận ra lúc này linh lực của Dạ Trầm Uyên tỏa ra rất lớn! Vậy nên tranh thủ tập trung mười hai thanh pháp khí Phi Kiếm lại một chỗ, nhìn như một ngọn núi treo cao ở trên đầu con rắn khổng lồ.
"Lục Phá Ngàn Quân!"
Cực Ác Ma Xà thấy tình hình không ổn, cả người lập tức phát ra luồng sáng màu đen, vảy trên người dường như biến thành áo giáp cực kỳ cứng rắn. Một nhát kiếm này của Nguyên Sơ mang theo khí thế kinh người, thế những vẫn không phá được phòng ngự của nó!
Dạ Trầm Uyên thu Long Thuẫn, ăn đan dược như ăn hạt đậu một lần nữa. Lần này là một viên Bổ Linh đan, hắn vừa ra hiệu Lão Lệ dùng tất cả sức lực sử dụng Ngân Thần Châm để quấy nhiễu Ma Xà, vừa đọc ra một đoạn Long Chú cực kỳ phức tạp! Long Chú này vô cùng đáng sợ, nếu không phải Dạ Trầm Uyên đã bị ép đến đường cùng thì cũng không sử dụng loại chú ngữ này. Chú ngừ này có thể gây khó khăn cho đối phương, làm cho sức lực của đối phương bị giảm xuống một nửa chỉ trong nháy mắt! Lúc trước khi hắn giết Băng Giao cũng đã sử dụng chú ngữ này, nhưng nó có một nhược điểm rất nghiêm trọng, đó chính là sau khi sử dụng nếu đối phương không chết trong vòng ba giây, thì hắn sẽ phải nhận phản phệ cực lớn!
Hơn nữa, nếu muốn khiến cho con mồi suy yếu càng nhanh, thì linh lực mà hắn phải sử dụng càng lớn!
Cho dù Dạ Trầm Uyên đã mở hai Huyệt Khiếu, nhưng chỉ trong nháy mắt khi hắn sử dụng Long Chú, linh lực vẫn bị rút hết nhanh chóng, thậm chí còn cảm giác đan điền như nứt ra một khe hở!
Chỉ nghe một tiếng "Ken két" vang lên, ngay vào lúc nó bị Long Ngữ làm cho suy yếu mất một nửa, cuối cùng kiếm của Nguyên Sơ cũng đâm thủng áo giáp của nó, nhưng như vậy vẫn chưa đủ!
Nguyên Sơ nhìn thoáng qua gương mặt trắng bệch của Dạ Trầm Uyên, trong lòng quyết tâm! Cơ thể nàng chợt nhỏ đi, sau đó trên người lại phát ra ánh sáng màu vàng!
Trong chớp mắt khi mũi kiếm xuyên qua cơ thể Ma Xà, linh bạo mang tính hủy diệt khuấy động bốn phía trên đảo! Biển cả lấy đảo nhỏ làm trung tâm mà nổi lên những cơn sóng thần đáng sợ!
Chỉ nghe trên đảo nhỏ phát ra tiếng" rắc rắc ", trong chớp mắt chia năm xẻ bảy! Mà Cực Ác Ma Xà bị đâm vào tử huyệt đang cố gắng vùng vẫy, cái đuôi của nó mang theo từng đợt gió mạnh đánh vỡ nát tất cả mọi thứ xung quanh!
Lúc này, khóe miệng Nguyên Sơ đã chảy đầy máu nhưng nàng vẫn rất ổn, đứng yên sừng sững như núi cao, dùng kiếm chống đỡ đứng vững như đóng đinh!
Sau mấy giây, Cực Ác Ma Xà thét một tiếng thật dài, ngẩng cao đầu rồi ngã xuống, cuối cùng cũng chết.
Khó khăn lắm mới trốn ra được, còn chưa kịp làm hại nhân gian thì đã bị giết chết, sự căm giận to lớn kia hóa thành một làn khói đen rồi biến mất cùng với thi thể rắn, cuối cùng chỉ còn lại một viên nội đan màu đen như mực.
Cả người Nguyên Sơ mềm nhũn, trong chớp mắt đã muốn ngã xuống, may mà ở giây cuối cùng trước khi chạm đất đã được Dạ Trầm Uyên ôm lấy!
" Sư phụ! "Dạ Trầm Uyên lo lắng, cũng không để ý đến vết thương của mình mà đã muốn chữa trị cho nàng, nhưng lập tức bị Nguyên Sơ ngăn cản.