Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2820: Cửu Cung Chi Chiến (3)



Hắn ào ào nói một chuỗi dài như vậy, đoàn người nghe xong kinh hãi không thôi. Đây là... Tứ Bảo?

“Cậu ấy bị tẩy não rồi.” Diệp Thiếu Dương oán hận nghiến răng, tuy Tứ Bảo tựa như có thể nhận ra bọn họ, nhưng Diệp Thiếu Dương không tin có lực lượng gì có thể khiến hắn nói ra lời như vậy, người khác cũng đều không tin.

“Hi hi hi...” Tinh Nguyệt Nô che miệng cười to, “Diệp Thiếu Dương, người có nghe không, huynh đệ tốt của ngươi, đã là đệ tử trung thành nhất của Hiên Viên son ta rồi, trở về? Cho dù ta thả hắn đi, bản thân hắn muốn trở về sao?”

Trong lồng ngực đoàn người thiêu đốt lửa giận, hầu như bị điểm hỏa.

Diệp Thiếu Dương đưa tay muốn bóc linh phù trên đầu Côn Bằng, Côn Bằng rùng mình một cái, quay đầu nhìn Tinh Nguyệt Nô, buồn bã cười: “Sư tôn, có thể ở trước khi chết gặp sư tôn một lần, đồ nhi đã thỏa mãn, sự tôn không cần để ý tới con, đem bọn chúng giết hết đi, chôn cùng con, đồ nhi đã hài lòng...”

Tinh Nguyệt Nô vốn muốn vứt bỏ hắn, nhưng nghe được hắn nói ra đoạn lời này, lại nghĩ đến Côn Bằng đi theo làm tùy tùng hầu hạ mình mấy trăm năm qua, nhất thời có chút không đành lòng, trầm ngâm một phen, nói với Diệp Thiếu Dương: “Ngươi muốn điều kiện gì?

Diệp Thiếu Dương hướng cô ta cười cười, làm một hành động ra ngoài toàn bộ mọi người đoán trước-- tay nâng kiểm, dùng Thất Tinh Long Tuyến Kiếm ở trên đầu gã dùng sức chọc vài lần, Côn Bằng mất mạng ngay tại chỗ, hồn phách cũng bị đánh nát, tinh phách vừa bay ra, đã bị Diệp Thiếu Dương dùng một đạo linh phù thu, sau đó đá một chân vào trên thân đại bằng hiện ra chân thân, đem gà đá đến dưới chânTinh Nguyệt Nô.

Tứ Bảo đã bị tẩy não, còn có điều kiện gì phải đàm phán? Chỉ có thể đánh một trận!

Diệp Thiếu Dương giáp mặt giết chết Côn Bằng, cũng là một hồi trả thù đối với Tinh Nguyệt Nô.

Quả nhiên, Tinh Nguyệt Nô nhìn thi thể Côn Bằng dưới chân, kinh ngạc ngây người, ánh mắt lộ ra nét đau thương.Đồ đệ yêu của mình, ở trước mặt mình bị đâm chết như vậy, loại rung động trên thị giác này kéo theobi thương trong lòng.

Tinh Nguyệt Nô ngây người vài giây, ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Thiếu Dương, trong ánh mắt đã mang theo lửa giận đè nén.

“Tốt, Diệp Thiếu Dương, người là đủ ác, ta vốn định giữ lại tính mạng người... Mà nay xem ra, dù quấy rầy kế hoạch, cũng phải liều mạng chém giết ngươi!”

“Đừng dài dòng nữa, đến đây đi!”

Tinh Nguyệt Nô đứng bất động, hai tay ở trước người nắm hờ ột trên một dưới, lòng bàn tay lưu động khí tức, chỉ hướng phía trước, Thanh Châu định lập tức hướng tới bọn họ bay qua.

Đám người Cửu Diện Miêu đứng ở phía trước, mắt thấy Thanh Châu đỉnh bay tới, tự nhiên không có khả năng mặc kệ, vì thế hai tà vật bay lên, phóng thích yêu thuật, ý đồ đỡ Thanh Châu định, kết quả vừa tiếp xúc đến thanh khí tầng ngoài đại đỉnh, khí tức này lập tức tìm nguồn gốc mà lên, lan tràn đến trên người hai tà vật, kết quả chính là...Giống với tà vật kia lúc trước, ngay cả đường sống phản kháng cũng không có, trong khoảnh khắc đã bị lực lượng đồng xanh hóa đá, sau đó vỡ vụn.

Thanh Châu đỉnh tiếp tục hướng phía trước bay đi.

“Ta không tin tà!”Cửu Diện Miêu nhảy lên cao cao, hóa thành một con báo thật lớn, nhảy tới đoạn

1, bám vào bên trên, một thân yêu lực từ trên bao trùm xuống. Chiến thuật này của ả là đúng, Thanh Châu định thượng cổ thần khí này, không thể cứng, chỉ có thể cố gắng đi chặt đứt liên hệ giữa nó cùng Tinh Nguyệt Nô, rút củi dưới đáy nồi.

Nhưng ả đã xem nhẹ sự khống chế của Tinh Nguyệt Nô đối với Thanh Châu định: theo Tinh Nguyệt Nô không ngừng làm phép, lực lượng đồng xanh hướng lên trên cắn trả, sau khi giằng có một đoạn thời gian với lực lượng của Cửu Diện Miêu Yêu, thế mà lại hướng lên trên cắn ngược, nháy mắt đen Cửu Diện Miêu vậy ở trong. Đám thủ hạ kia của ả thấy tình thế không ổn, ùn ùn đi lên giải cứu, nhưng đều bị lực lượng đồng xanh đánh văng.

"Meo meo..."

Một tiếng mèo kêu thật dài, Cửu Diện Miêu cuối cùng phá tan lực lượng đồng xanh trói buộc, nặng nề bắn ra, rơi ở trên kết giới mép đảo, lại rơi xuống, sau khi bò dậy, há mồm thở phì phò, khóe miệng chảy ra một dòng máu.

“Ha ha ha..”Tinh Nguyệt Nô cười to, “Các ngươi cũng lớn mật, thế mà lại xông vào trong Ổ Cửu Cung này của ta. Ta đã luyện hóa nguyện lực Cửu Tinh Điệp Khí trận, có một canh giờ tẩy luyện nữa, liền có thể nhìn thấu hóa cảnh, chứng đạo Hỗn Nguyên, các ngươi đến, vừa lúc lại bắt các ngươi hấp thu một đợt cuối cùng, trơ mắt nhìn ta đắc đạo đi!”

Khống chế Thanh Châu định hướng Diệp Thiếu Dương bay thẳng tới.

“Ta đến thử chút!”

Tiểu Mã nhảy lên, vỗ viên gạch lên đỉnh, chỉ nghe m" một tiếng vang lớn, Tiểu Mã bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, một đòn này vận đủ lực, cũng chỉ khiến Thanh Châu định tạm dừng một lát, tiếp tục bay về phía trước...

Tiểu Thanh Tiểu Bạch liên thủ thử một lần, đem Thanh Châu định vây khốn một hồi, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được lực lượng đồng xanh cường đại, bị ép lui, đều đã bị thương.

Diệp Thiếu Dương xem manh mối này, nhắm chừng mình cũng khó địch lại, dứt khoát né tránh.

Thanh Châu định dù sao cồng kềnh, không đuổi kịp hắn, vì thế Tinh Nguyệt Nô thay đổi chiến thuật, khống chế Thanh Châu định bắt đầu truy kích người chung quanh, ai cách gần thì đuổi người đó. Trong lúc nhất thời đoàn người chạy tránh né khắp nơi, không dám đối kháng sự sắc bén của nó.

Mắt thấy bọn họ loạn lên, Tinh Nguyệt Nô rất hài lòng, hai tay kết ấn làm phép, trong miệng phun ra một luồng tinh khí, một tay bắt lấy, ném mạnh ra, tinh khí lập tức chia ra làm chín, rơi ở trong năng lượng thể do nguyện lực hình thành định đầu chín pho tượng.

Năng lượng thể lập tức phân giải, từ đỉnh đầu pho tượng lan tràn xuống, sau đó kỳ tích xảy ra: nơi bị nguyện lực lướt qua lập tức trở nên sinh động, cũng đột nhiên mở, hai con mắt đều là đỏ như máu.

Đợi nguyện lực hoàn toàn bị pho tượng hấp thu, pho tượng biến thành cơ thể sống giống bản tôn Tinh Nguyệt Nô như đúc, nhảy lên, sử dụng các loại pháp thuật, đi công kích người ở phụ cận cách mình gần.

Diệp Thiếu Dương cũng địch lại một kẻ, sau mấy hiệp, trong lòng chấn động vô cùng: trước mắt rõ ràng là pho tượng hóa thành hình người, nhưng cực kỳ linh hoạt, giống như người thật, còn có thể kết ẩn làm phép, tu vi cao cường, mình trong lúc nhất thời cũng không chiếm được thượng phong.

Một cái Thanh Châu định vốn đã làm bọn họ gà bay chó sủa, bây giờ lại thêmchín ngườinày, trường hợp càng thêm hỗn loạn. Mọi người chỉ có thể tính cho đường dài tự bảo vệ mình, căn bản chưa nói tới tiến công, trường hợp rất bị động.

“Ha ha... Ta muốn chứng đạo, đem ba hồn bảy vía dỡ ra, lấy tượng thầnlàm cơ thể, bảy bảy bốn mươi chín ngày bế quan tu luyện, nay đã thành công, vừa lúc đem các ngươi tế cờ!”

Tinh Nguyệt Nô cả vú lấp miệng em, bành trướng đến cực điểm, một luồng thiên hồn khống chế Thanh Châu đình, hai hồn bảy phách còn lại khống chế chín pho tượng, hướng mọi người triển khai tiến công điên cuồng.

Thanh Châu đình phối hợp với chín người, đem Lâm Tam Sinh hẹp ở bên, ép hắn không chỗ nào mà chạy, mà đám người Diệp Thiếu Dương cũng đều bị dây dưa, nhất thời không thể tới cứu, Lâm Tam Sinh mắt thấy đã sắp bị Thanh Châu đình đánh trúng, đột nhiên một bóng đen bay tới, đem Thanh Châu đình bao lấy --

Là soái kỳ của Chung Quỳ!

Vị lão thiên sư này quan sát hồi lâu, cuối cùng ra tay.

Soái kỳ sau khi bao lấy Thanh Châu định, không ngừng phóng ra linh lực mạnh mẽ, đem Thanh Châu định vây ở giữa không trung, không thể di động. Linh lực của soái kỳ cùng lực lượng đồng xanh tiêu hao nhau, tựa như hai khối nam châm bài xích lẫn nhau, cùng nhau treo ở giữa không trung, đạt thành sự cân bằng nào đó.