Ly rượu rất nhanh đã được uống hết, toàn bộ đều được Văn Cữu đút từng ngụm một vào miệng Vân Tước. Cậu bị Văn Cữu đè trên sô pha, cả cơ thể đều mềm nhũn, bắp đùi, cánh tay, vòng eo mảnh khảnh dưới lớp vải thùng thình, ngay cả ánh mắt cũng mềm mại, lúc nhìn về phía Văn Cữu ngập tràn hơi nước lấp lánh, đuôi mắt ửng đỏ xinh đẹp lại đáng thương, hàng mi dài run rẩy theo sự mơn trớn từ ngón tay Văn Cữu đặt trên đùi, nhẹ nhàng phun ra những tiếng thở nhẹ không thể kiềm chế qua kẽ răng dưới sự vuốt ve như có như không của hắn.
Văn Cữu buông tha đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của cậu, mũi chạm mũi nhìn thẳng vào cậu, ngắm hình bóng rõ ràng của bản thân trong đôi mắt thất thần của cậu.
"Có thể chứ?" Văn Cữu hỏi cậu.
Hơi thở khô nóng của hai người phà vào làn da người kia, Vân Tước cảm giác được ngón tay của Văn Cữu cách một lớp quần lót đang cầm lấy dương v*t cương cứng của cậu, thoáng xuống dưới là có thể chạm tới lỗ *** mềm mại khác hẳn với người bình thường của cậu. Vân Tước không nói gì, đỏ mặt dâng đôi môi mình lên hòa chung nụ hôn với Văn Cữu, Văn Cữu phối hợp mà liếm mút, khi Vân Tước không chịu nổi hơi lui lại ổn định hơi thở lại dán sát vào bên tai Vân Tước liếm vành tai cậu, hơi thở ấm áp như lông chim nhẹ nhàng phất qua, tiếng liếm láp quá sát đánh vào màng nhĩ, mang theo lời mời mọc ái muội tràn ngập hơi thở dục vọng mê người.
"Có thể chứ?" Văn Cữu lại hỏi cậu.
Vân Tước nghiêng đầu hơi né tránh, đôi mắt ngập nước trừng hắn không hề có chút khả năng uy hiếp nào, bị Văn Cữu tiến lại gần nhẹ nhàng hôn lên hàng mi.
Rõ ràng đã... Vân Tước bực bội, Văn Cữu đang cố ý!
"Ưm..." Yết hầu bị cắn nhẹ một chút, Vân Tước nghiêng đầu, trái tim đang đập trong lồng ngực nhanh tới mức tưởng chừng như muốn nhảy ra ngoài, bờ môi của cậu nhúc nhích gần như không thể phát hiện, dưới ánh mắt sâu thẳm của Văn Cữu cảm thấy khó có thể mở miệng, "Nhưng... A..."
Ngón tay thon dài lướt xuống lỗ *** phía dưới, Văn Cữu cách lớp vải thô bạo cọ xát qua nó, lớp vải mỏng kia không ngoài dự đoán đã bị thấm ướt, chất lỏng dính nhớp thấm lên ngón tay Văn Cữu, Vân Tước nghe được một tiếng cười khẽ, cái tay kia luồn vào quần lót rõ ràng không đúng kích cỡ của cậu, quen cửa quen nẻo chạm vào miệng *** đã ướt nhoe nhoét từ lúc nào được giấu phía dưới hòn dái, lòng bàn tay ấn không nhẹ không nặng lên âm vật hơi nhô lên kia, khoái cảm tê dại chạy dọc từ chân lan đến khắp người, Vân Tước sướng đến mức mất hết sức lực toàn thân mà tê liệt ngã nằm xuống sô pha, ngay cả cánh tay treo trên cổ Văn Cữu cũng dần trượt xuống, tiếng thở dốc xen lẫn tiếng rên rỉ quanh quẩn ở góc sô pha này, ánh đèn vàng ấm mờ ám phủ lên hai cơ thể đang đè trên nhau, hắt lên tấm màn một bóng hình đen mờ ảo.
Quần bị Văn Cữu kéo xuống, áo thun bị đẩy đến ngực, ngón tay dính chất nhầy mơn trớn theo phần bụng rắn chắc hướng về phía trước, nắm lấy điểm đỏ đứng thẳng trước ngực Vân Tước, móng tay chắc khỏe cào lên lỗ nhỏ hơi lõm xuống ở giữa đầu v*, Vân Tước sướng tới mức liên tục vặn vẹo cơ thể, cơ bắp toàn thân đều rã rời, ý thức bị khoái cảm xé nát thành vô số mảnh nhỏ, bị lôi kéo bởi mỗi một bộ phận Văn Cữu chạm đến.
Khao khát hắn, ham muốn hắn, chỉ cần một cái chạm nhẹ là có thể khiến cậu kề bên bờ vực mất khống chế.
"Văn Cữu..." Vân Tước vô thức gọi tên hắn, đầu gối không biết đã đặt lên vai Văn Cữu từ lúc nào.
"Tôi đây."
"Hôn em đi..."
"Chóc."
Văn Cữu không hề do dự hôn lên cái *** xinh đẹp mọng nước của cậu một cái, cơ thể Vân Tước run bắn lên, đôi mắt vốn khép hờ bất ngờ mở to ra, giật mình nhìn người đàn ông đang cúi đầu giữa hai chân cậu.
Cậu nhất thời không biết nên phản ứng thế nào bây giờ, muộn màng phát hiện đôi mắt Văn Cữu đang nhìn chăm chăm vào bộ phận khiến cậu khó có thể thốt nên lời kia, cậu muốn khép đùi lại che khuất tầm mắt của Văn Cữu, nhưng hai chân đang đặt trên vai Văn Cữu trái lại khiến Văn Cữu được mang đến càng gần, sống mũi cao thẳng gần như sắp chạm tới hai môi *** phấn nộn căng mọng kia, hơi thở thô nặng thổi lên nó, vừa nóng vừa ngứa, Vân Tước lo lắng đến mức không nói được, lắp bắp hơi sợ hãi: "Ý em là... Ưm ha..."
Văn Cữu không chờ tới khi cậu nói hết lời, đầu lưỡi liếm nhẹ một cái, miệng dán sát vào ngậm hai bên môi *** mềm nhũn vào miệng mút mát một cách thô bạo, đầu óc Vân Tước trống rỗng, cảm giác tê tê dại dại chạy dọc khắp người như thẩm thấu vào cả linh hồn, dây thanh nhận được mệnh lệnh từ đại não trước một bước, đem khoái cảm thấm sâu vào linh hồn trong khoảnh khắc ấy bật khỏi cổ họng thành những tiếng rên rỉ đĩ thõa, cậu cảm giác được Văn Cữu có vẻ như dừng lại một chút, ngón tay đặt trên đùi cậu đột nhiên tăng lực, làn da yếu ớt ở đùi trong nhanh chóng bị để lại vài vết đỏ, tràn tới tận cặp mông căng tròn theo sự xoa bóp của Văn Cữu.
Cảm giác mất khống chế qua đi, thay vào đó là sự chống cự từ trong tiềm thức, nhưng cơ thể Vân Tước đã hưng phấn lên hoàn toàn, sâu trong âm đ*o không ngừng chảy ra chất lỏng nhầy nhụa, cậu nóng lòng muốn đẩy Văn Cữu ra, trong lúc cấp bách nắm được tóc của hắn.
"Shh..." Văn Cữu nhẹ nhàng hít vào một hơi, nhưng cái đầu không hề lùi lại.
Vân Tước theo bản năng buông tay ra, lại xoa nhè nhẹ da đầu Văn Cữu.
"Đừng sợ." Văn Cữu nói, "Rất xinh đẹp, tôi rất thích."
Những giọt nước mắt mang theo nhiệt độ cơ thể rơi xuống mu bàn tay Văn Cữu, Văn Cữu ngẩng đầu, thấy được một đôi mắt đong đầy những giọt lệ xinh đẹp.
Vân Tước không hề phản kháng, cậu như bỏ cuộc mà nằm sóng soài trên sô pha, đôi mắt nhìn vào hư không, tâm trí đều nằm ở đầu lưỡi linh hoạt đang khiêu khích không hề kiêng nể gì của Văn Cữu.
Hai chân dang rộng làm khe *** được giấu ở giữa lồ lộ ra, môi *** dính đầy chất lỏng lúc đóng lúc mở theo nhịp thở dồn dập của Vân Tước, cơ bắp co duỗi tác động đến âm vật cương cứng ở đỉnh, đôi khi sẽ còn bị đầu lưỡi của Văn Cữu cố tình quét một vòng xung quanh nó, nơi nhạy cảm dẫn truyền cơn khoái cảm mãnh liệt từ những đầu mút thần kinh đến trong não Vân Tước, làm cậu thậm chí có thể tưởng tượng được đầu lưỡi của Văn Cữu đang bá đạo lại tham lam mà liếm mút lỗ *** yếu ớt nhạy cảm của cậu như đang hôn đôi môi cậu.
"Ưm a... A... A... Chồng ơi..." Vân Tước sung sướng rên rỉ dâm đãng, ngón chân cậu đâm sâu vào nệm, khoảnh khắc âm vật co bóp điên cuồng vội xoay người qua vùi mặt vào gối ôm mềm mại bên cạnh, Văn Cữu mở từng ngón từng ngón tay cậu ra, những ngón tay xuyên qua kẽ hở bàn tay cậu, đan mười ngón với cậu mà không cho phép cậu từ chối, bàn tay thon dài nhỏ nhắn của cậu bị đè trên sô pha màu đỏ rượu nhung, sô pha mềm hơi lõm xuống, tôn màu da trắng ngọc càng thêm xinh đẹp, rơi vào đôi mắt bị tình dục nhiễm hồng của Văn Cữu.
Hắn như phát điên mà luồn đầu lưỡi vào khe thịt chật hẹp giữa hai chân Vân Tước, thọc vào rút ra lỗ lỗn cậu bắt chước theo động tác giao hợp, đầu lưỡi thô ráp cọ quanh nơi mềm nhũn trơn ướt đó, cuốn lấy toàn bộ nước dâm chảy ra vào miệng mình, sau đó không hề do dự nuốt xuống.
Vân Tước trong cơn khoái cảm lấy hết sức bình sinh để hít thở, cậu nắm chặt tay Văn Cữu, như một con cá bị bắt khỏi nước. Nhưng con cá phải đối diện với cái chết một cách bất đắc dĩ, cậu lại cam tâm tình nguyện cùng Văn Cữu ở dưới vực sâu.
Quá sung sướng, cậu nghĩ, sung sướng đến chết đi được.