*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng không biết cô ta nghe được tin này từ đâu, mà vừa vào cửa đã to tiếng quát mắng cô, còn yêu cầu gặp phụ huynh An An
Cô Tạ không có cách nào khác, chỉ đành gọi điện thoại Thẩm Thanh Lan trước
“Không có nguyên nhân gì hết, cho dù có nguyên nhân thì cũng không được đánh con tôi ra nông nỗi này
Mới bé tí mà đã độc ác như vậy, gọi phụ huynh nó đến đây, gọi đến đây cho tôi.” Người phụ nữ béo hung hăng nói
“Phụ huynh An An đang trên đường đến
Cô Lưu, cô bình tĩnh lại đi, đừng nóng vội, tôi thấy trước tiên chúng ta nên hỏi nguyên nhân hai bé đánh nhau đã.”
“Chuyện đó không2quan trọng, bất kể là nguyên nhân gì, thì kết quả cũng là con tôi đã bị đánh
Cô giáo Tạ, tôi hy vọng cổ sẽ xử lý chuyện này thật công bằng
Thằng nhỏ kia quá mất dạy, tôi nói cho cô biết, lần này bọn họ không chỉ phải bồi thường tiền thuốc men thôi đâu, mà tôi còn muốn đến nhà bọn họ để nói cho ra lẽ
Dạy con kiểu gì mà để con cái hư hỏng thế này không biết, mới đây lớn đã đánh người khác mạnh tay như vậy, sau này trưởng thành thì có thể tốt đẹp thể gì được?” Người phụ nữ béo liên tục lải nhải, càng nói càng quá đáng, ngay cả cô giáo Tạ cũng9không thể nghe không nổi nữa
Chỉ là mâu thuẫn nhỏ giữa bạn bè với nhau, dùng từ ngữ ác độc như vậy để nói một đứa bé mới ba tuổi thì thật là...
An An nhướng mày, bình tĩnh nhìn người phụ nữ béo
Tuy rằng cậu bé còn nhỏ tuổi, nhưng nghe cũng hiểu ít nhiều, cậu bé không thích người phụ nữ này
Người phụ nữ béo thấy An An dám nhìn mình chằm chằm thì trợn trừng mắt, “Mày nhìn cái thứ gì hả, ai cho mày đánh con tạo, đổ không có giáo dục.” An An vẫn nhìn cô ta chẳm chằm, “Cậu ta đáng bị đánh!” “Ôi, mày đánh người khác mà còn dám mạnh miệng
Cha mẹ mày không dạy mày thì6tao sẽ dạy mày một trận, tránh để mày ra ngoài bị người ta nói không có gia giáo.” Người phụ nữ béo vén tay áo lên, muốn đi tới bắt An An, có điều bị cô giáo Tạ cản lại
Trẻ con đánh nhau là chuyện nhỏ, nhưng nếu người lớn ra tay đánh trẻ nhỏ thì chuyện này sẽ rất nghiêm trọng
“Cô Ta, cô tránh ra cho tôi, không thì tôi đánh luôn cố đó
Hôm nay tôi nhất định phải dạy nhỏ thằng nhóc không có giáo dục này.” Vừa rồi đứa trẻ này lại còn dám nhìn cô ta chằm chằm, hoàn toàn không sợ hãi chút nào, điều này làm cho người phụ nữ béo rất căm tức.
“Gia giáo của con0tôi ra sao, không tới phiên người ngoài lên tiếng.” Một giọng nói trong trẻo vang lên, dáng người cao ráo thon thả xuất hiện ở cửa phòng làm việc.
An An nhìn ra cửa, sau đó ánh mắt sáng lên, trượt xuống ghế, chạy về phía người đó, ôm chân cô rồi ngẩng đầu gọi, “Mẹ
Thẩm Thanh Lan nhìn con trai, không thấy bị thương ở đâu mới yên tâm, sau đó lập tức nhìn về phía người phụ nữ béo phách lối
Người phụ nữ béo nhìn người vừa đến, bè đưa mắt quan sát Thẩm Thanh Lan, trong mắt hiện lên sự ganh ghét, mặt mày liền xụ xuống, “Cô là mẹ nó?” Thẩm Thanh Lan gật đầu.
“Cô tới đúng lúc lắm, tôi7đang muốn tìm cô đây
Cô xem con trai cô đánh con tôi thể nào nè.” Cô ta đẩy cậu bé mũm mĩm lên phía trước, “Cô xem đi, xem gương mặt con tôi đi
Thẩm Thanh Lan nhìn cậu bé mũm mĩm, quả thực hơi thảm
Cô thản nhiên nhìn sang An An, cậu nhóc liền cúi đầu, không dám đối mặt với mẹ mình
“Tôi muốn biết vì sao hai bạn nhỏ lại đánh nhau.” Thẩm Thanh Lan hỏi cô giáo Tạ.
“Bất kể là vì sao thì con trai cô đánh người khác cũng là sại
Xin lỗi đi, lập tức xin lỗi tôi ngay
Mới bé tí mà đã ác độc như vậy, bây giờ không dạy đó thì sau này không biết còn đến mức nào nữa?! Nếu như bậc cha mẹ các người không dạy được thì để tôi dạy cho.” Thái độ của người phụ nữ béo vô cùng phách lối, nói xong còn muốn đóng tay động chân.
Cô ta thấy Thẩm Thanh Lan có vẻ yếu ớt, rõ ràng không có sức lực gì nên coi thường có
Bình thường có ta đã quen thói ngang ngược, đưa tay định đẩy Thẩm Thanh Lan ra, ai ngờ cô vẫn đứng yên, không hề nhúc nhích
“Con tôi vẫn chưa tới phiên cô dạy đâu.” Thẩm Thanh Lan lạnh lùng nhìn người phụ nữ nọ
“Tôi nói mà, nó còn tuổi nhỏ mà sao lại mất dạy như vậy
Thì ra nguyên nhân là ở đây, quả nhiên là nhà dột từ nóc mà.”
Người phụ nữ béo không đẩy nối Thẩm Thanh Lan thì mặt mày hậm hực.
Thẩm Thanh Lan lại chẳng thèm nhìn cô ta, mà là nhìn sang cô giáo Tạ, “Cô Tạ, tại sao hai bé lại đánh nhau vậy?” Cô giáo Tạ lúng túng, cô cũng không rõ đầu đuôi chuyện này là thế nào, “Cô Phỏ, tôi cũng không biết chuyện này nữa!” Nghe vậy, Thẩm Thanh Lan nhìn sang An An, “Nói cho mẹ biết, vì sao con đánh nhau?” Giọng nói cô đã không còn dịu dàng như thường ngày mà rất nghiêm túc
“Mẹ, con xin lỗi!” An An cúi đầu, bàn tay nhỏ bé xoắn vạt áo
Hình như mình gây phiền phức cho mẹ rồi.
“An An, trước tiên con hãy nói cho mẹ biết tại sao con lại đánh nhau với bạn?”
An An cúi đầu im lặng.
Một cái đầu nhỏ thập thò trước phòng làm việc, Thẩm Thanh Lan nhìn ra cửa thì thấy một cô bé tóc đuôi sam
Thấy cô nhìn sang, cô bé lập tức nấp đi
Cô nhận ra cô bé này, đây là cô bé mà cô gặp lúc đến, lúc đó cô bé đã đứng trước cửa phòng làm việc, có vẻ muốn vào nhưng không dám, nhìn thấy cô đến thì chạy đi mất.
“Tĩnh Tĩnh, vào đi.” Cô giáo Tạ nhận ra nên gọi cô bé
Cô bé chậm rãi bước vào, cúi đầu đi tới trước mặt cô giáo Tạ, “Cô giáo Tạ.” “Tĩnh Tĩnh, sao em lại đến đây?” Cô giáo Tạ dịu dàng hỏi
Tĩnh Tĩnh vội nhìn thoáng qua An An rồi lại cúi đầu
Thẩm Thanh Lan thải cử chỉ này, thì lập tức ngồi xổm xuống, hiền hòa nhìn cô bé, ôn tồn nói, “Cháu tên là Tĩnh Tỉnh à?”
Tỉnh Tĩnh gật đầu.
“Cháu là bạn cùng lớp của An An sao?”
Tĩnh Tỉnh lại gật đầu
“Vậy cháu có biết tại sao hai bạn ấy đánh nhau không?”
Tĩnh Tỉnh gật đầu lần thứ ba.
“Vậy cháu bằng lòng nói cho dì biết không? Tại sao An An và bạn kia lại đánh nhau vậy?” Giọng nói của Thẩm Thanh Lan dịu dàng, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, nên trẻ nhỏ rất thích.
Tĩnh Tỉnh nhìn thoáng qua người phụ nữ béo rồi vội dời mắt, nhỏ giọng nói, “Bởi vì Tiểu Bàn bắt nạt cháu.” “Tiểu Bàn bắt nạt cháu thế nào?”
“Tiểu Bản nói hôm nay cháu mặc quần lót dâu tây
Cháu nói không phải, cậu ấy không tin, bắt cháu cho bạn ấy xem, cháu không chịu, nên bạn ấy đã vén váy cháu
Mẹ cháu nói không thể để cho bạn nam vén váy, cháu sợ quá khóc lên, sau đó thì An An và Tiểu Bàn đánh nhau.”
Cô bé nói rất rõ ràng, rành mạch, mọi người có mặt nghe vậy thì lập tức tiểu ra nguyên nhân sự việc
Mặt mày người phụ nữ béo đỏ bừng lên, đánh đét một cái vào gáy con mình, “Tuổi còn nhỏ không biết học điều tốt mà lại vén váy con gái nhà người ta, mày muốn chết à.”
Tiểu Bàn không ngờ mẹ mình lại đột nhiên đánh mình nên há mồm gào khóc
Nhưng người phụ nữ bép trừng mắt, “Mày còn dám khóc à
Mày mà khóc nữa thì về nhà tao sẽ bảo ba mày cho mày một trận.” Tiếng khóc của Tiểu Bàn im bặt, chỉ dám khóc thút thít nghèo ngào,
Người phụ nữ béo nhìn sang Thẩm Thanh Lan, “Con tôi bắt nạt bạn nữ là không đúng, tôi sẽ bắt nó xin lỗi
Nhưng con trai cô đánh con tối ra nông nỗi này là quá sai
Các người phải xin lỗi và bồi thường tôi tiền thuốc men, còn phí tổn thất tinh thần nữa.”
Thẩm Thanh Lan nói với An An, “An An, xin lỗi đi con.” An An bĩu môi, không cam tâm, “Mẹ, con không có lỗi, cậu ta mới có lỗi, cậu ta bắt nạt Tĩnh Tĩnh.” “An An, mẹ đã nói với con thế nào?” “Xin lỗi.” An An cúi đầu
Mẹ đã từng nói, không được đánh nhau với bạn
“Mày nói cái gì? Tao không nghe thấy, lớn tiếng lên đi.” Mặt mày người phụ nữ béo vô cùng đắc ý
Ánh mắt Thẩm Thanh Lan lạnh bằng
Cô giáo Tạ thấy thế, vội lên tiếng hòa giải, “Cô Lưu, An An đã xin lỗi rồi, chúng ta lui một bước đi
Tiểu Bàn, em cũng phải xin lỗi Tĩnh Tỉnh, Tĩnh Tỉnh là bạn nữ, sao em lại vén váy bạn ấy?” “Ai bảo bạn ấy không cho em xem quần lót, em chỉ muốn biết bạn ấy có mặc quần dâu tây không thôi.” Tiểu Bàn vẫn khóc thút thít và không nghĩ mình có lỗi
“Bốp.” Người phụ nữ béo giơ tay đánh vào gáy cậu bé mũm mĩm, “Mày là đồ quỷ háo sắc, nhìn cái gì mà nhìn
Làm tao mất mặt quá, về nhà tao sẽ xử mày.” Cậu bé mũm mĩm bị đánh nhưng không dám khóc ra tiếng, chỉ có thể đáng thương đứng yên chịu trận
“Bảo mày xin lỗi, mày còn trơ ra làm cái gì
Tao bỏ tiền ra cho mày đi học, chứ không phải đến đánh nhau
Người ta mất dạy, mày cũng mất dạy theo à?” Người phụ nữ ăn nói mắng chửi hùng hổ, đầy châm biếm
Thẩm Thanh Lan biến sắc, ánh mắt càng rét lạnh hơn, “Đủ rồi, muốn dạy con thì về nhà mà dạy.” “Tôi nhổ vào, tôi muốn dạy con tôi ở đâu là chuyện của tôi, mắc mớ gì tới cô
Con trai mình còn không dạy được mà còn có lòng dạ để ý đến tôi
Ăn mặc thì đẹp đẽ mà nhân cách không ra gì, chắc cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện ăn chơi, làm gì có thời gian dạy dỗ con trai mình.”
“Sáng ngủ dậy cô không đánh răng thì đừng có ra đường để tự rước nhục vào thân, con tôi thể nào không tới phiên một con chó điên đánh giá
Con tôi đánh người sao, thằng bé đã xin lỗi, còn cô.” Mặt Thẩm Thanh Lan dần sầm xuống, lạnh lùng nhìn người phụ nữ béo, ánh mắt trào phúng, ý tứ thể nào, chỉ cần không ngu ngốc thì sẽ có thể nhìn ra
Người phụ nữ béo tức sôi máu, có điều ánh mắt Thẩm Thanh Lan quá lạnh lẽo, làm cô ta nghẹn họng.