*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngược lại với Vu Hiểu Huyên dù mang thai nhưng cuộc sống vẫn đa dạng phong phú, cuộc sống của Thẩm Thanh Lan lại rất yên bình
Ngày nào Phó Hoành Dật cũng gọi điện hỏi thăm sinh hoạt của cô, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, hôm nay ăn nhiều hay ít cũng hỏi
“Phó Hoành Dật, anh đừng coi em như trẻ con không có một chút năng lực tự chăm sóc bản thân như thế” Thẩm Thanh Lan bất đắc dĩ nói
“An An còn đỡ lo hơn em” Phó Hoành Dật nói như chuyện đương nhiên
Thẩm Thanh Lan đã mang thai tháng thứ hai, mấy ngày nữa cô sẽ đi làm khám thai định kỳ
“Lần này anh sẽ trở về để cùng đi kiểm tra với em” Phó Hoành Dật nói
“Được” Nếu không đồng ý thì không chừng người đàn ông2này sẽ còn lo lắng hơn, Thẩm Thanh Lan dành đồng ý luôn
Phó Hoành Dật vẫn nửa đêm mới về tới, nghe thấy hơi thở quen thuộc, Thẩm Thanh Lan đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt, “Anh về rồi à”
Phó Hoành Dệt mỉm cười, “Anh đánh thức em à?”
“Không” Thấy Thẩm Thanh Lan muốn ngồi dậy thì Phó Hoành Dật vội đi đến, “Em cần gì thì anh lấy giúp em”
Thẩm Thanh Lan hơi khựng lại, “Em muốn đi nhà vệ sinh”
Phó Hoành Dật nhanh chóng tắm rửa rồi lên giường, ôm Thẩm Thanh Lan vào lòng, “Con không hành em chứ?” Thẩm Thanh Lan lắc đầu, thật sự không hề
Có lẽ là biết mẹ mang thai khổ cực nên lần này đứa bé trong bụng rất ngoan
Ngay cả nôn nghén cô cũng không bị, ăn ngon ngủ tốt
Có đôi khi7cô còn hoài nghi liệu mình có đang mang thai hay không nữa
“Vậy thì tốt, coi như đứa bé này thật nghe lời” “Em nghe nói trong bụng càng quậy thì sau này sinh ra càng nghe lời” Thẩm Thanh Lan cười tủm tỉm
Ánh mắt Phó Hoành Dật bình thản, “Nếu sinh ra mà không nghe lời thì anh sẽ đánh cho đến khi nghe lời mới thôi”
“Nếu là con gái thì sao, anh nỡ lòng đánh sao?” Thẩm Thanh Lan không tin lời này của anh, lần trước An An bị đánh, người này còn đau lòng mấy ngày
“Con gái thì nhất định sẽ nghe lời” Phó Hoành Dật khẳng định
Biết người trước mặt chính là một người cuồng con gái, Thẩm Thanh Lan cũng không đôi co với anh nữa, “Em mệt rồi
Em ngủ trước đây”
Phó Hoành Dật lẳng lặng9nhìn cô nhắm mắt ngủ rồi mỉm cười, cũng nhắm mắt lại
Sáng sớm, An An thức dậy thì lập tức ra khỏi phòng tìm Thẩm Thanh Lan
Phát hiện không mở được cửa phòng, thì cậu bé biết ngay Phó Hoành Dật đã về, vì chỉ cần ba về thì cửa phòng nhất định sẽ bị khóa
Phó Hoành Dật nghe thấy tiếng đập cửa, nhìn sang Thẩm Thanh Lan vẫn đang ngủ say, anh rón rén rời giường
Quả nhiên là con trai mình
Anh từ trên cao nhìn xuống An An, nói khẽ, “Không đi ăn sáng à?”
An An nhìn vào trong phòng nhưng không nhìn thấy gì, vì vậy lại nhìn sang Phó Hoành Dật, “Ba ơi, mẹ đã tỉnh chưa?”
“Mẹ còn đang ngủ, con xuống ăn trước đi, lát nữa ba đưa con đi nhà trẻ”
“Được rồi, vậy con đi xuống trước5đây” An An ngoan ngoãn nói
Kể từ khi biết Thẩm Thanh Lan mang thai, cậu bé dường như lập tức trưởng thành hơn rất nhiều, cậu bé tự học để tự làm nhiều chuyện, ngay cả thói quen mỗi ngày đều phải nghe chuyện cổ tích trước khi ngủ cũng hạn chế
“Quay lại đây” Thấy An An sắp đi, Phó Hoành Dật gọi cậu bé lại, ngồi xổm xuống sửa lại quần áo hơi xốc xếch, cài lại khuy áo cho con
“Được rồi, đi ăn cơm đi, ba sẽ xuống ngay” “Vâng” An An gật đầu, rón ra rón rén xuống tầng
“An An dậy rồi à?” Thẩm Thanh Lan đã tỉnh, Phó Hoành Dật thấy mắt cô còn mơ màng thì biết là cô vẫn chưa tỉnh hẳn, “Ừ, để anh đưa con đi học, em ngủ tiếp đi
Anh về rồi sẽ3đi kiểm tra với em”
“Không cần, em hẹn trước với bác sĩ rồi, đến muộn sẽ không tốt
Anh chờ em một chút, đưa An An xong thì chúng ta đến bệnh viện luôn” Thẩm Thanh Lan lắc đầu, cố gắng khiến mình tỉnh táo hơn
Nói về thay đổi duy nhất sau khi mang thai, đó chính là cô trở nên thích ngủ, thậm chí còn ngủ nhiều hơn lúc mang thai An An
“Bác sĩ, ông vừa nói gì? Vợ tôi mang thai song sinh à?” Phó Hoành Dật ngạc nhiên nhìn bác sĩ, nét mặt của người đàn ông luôn luôn không để lộ tâm trạng ra mặt lúc này đang rất khiếp sợ
Bất kể là nhà họ Thẩm hay nhà họ Phó thì cũng chưa từng có trường hợp sinh đôi, xác suất Thẩm Thanh Lan có thể mang thai đối là rất nhỏ
Trước đó, Phó Hoành Dật không hề nghĩ đến chuyện cô sẽ mang thai song sinh
“Đúng vậy
Chúc mừng anh Phó và cô Phó” Đôi mắt trong trẻo của Thẩm Thanh Lan đầy kinh ngạc, nghe thấy bác sĩ nói vậy thì mỉm cười, “Cảm ơn bác sĩ, nhưng bác sĩ, thai nhi có khỏe không?” “Rất khỏe, phát triển tốt, nhưng sinh đôi sẽ nguy hiểm
Cô Phỏ nhất định phải nhớ làm kiểm tra định kỳ”
“Vâng”
Qua một lúc lâu, Phó Hoành Dật hết kinh ngạc, kết quả bình tĩnh lại thì nghe thấy bác sĩ nói sinh đổi rất nguy hiểm
Ánh mắt anh lập tức tối đi, trầm giọng hỏi, “Bác sĩ, bình thường phải chú ý những gì?” “Cô Phỏ đã mang thai lần thứ hai, không có gì cần phải đặc biệt chú ý, nhưng bình thường dinh dưỡng phải đầy đủ, nhưng cũng không được quá thừa, tránh cho lúc sinh con lại khổ”
“Bác sĩ, chúng tôi có thể lựa chọn phương pháp sinh mổ không?” Phó Hoành Dật còn lo lắng hơn Thẩm Thanh Lan
Lần trước sinh một đứa mà đã khó khăn như vậy, bây giờ sinh đôi thì chẳng phải sẽ vất vả gấp bội sao
“Anh Phó, chuyện này vẫn rất khó xác định, phải chờ đến sau này mới có thể biết được
Nếu sức khỏe sản phụ cho phép thì chúng tôi đề nghị nên sinh thường, dù sao sinh thường cũng sẽ tốt cho cả thai nhi và quá trình hồi phục sau sinh của sản phụ hơn” Bác sĩ cũng thấy nhiều người lo cho vợ như Phó Hoành Dật, biết anh lo lắng nên ông an ủi, “Anh Phó, anh cũng đừng quá lo lắng
Cô Phỏ vô cùng khỏe mạnh, lại là lần mang thai thứ hai, thường sẽ không có vấn đề gì đâu”
Dù nói thế, nhưng Phó Hoành Dật vẫn không yên tâm chút nào, anh hỏi kỹ những chuyện cần chú ý
Thẩm Thanh Lan nghe đến nỗi bắt đầu ngáp mà anh vẫn đang “khiêm tốn thỉnh giáo” bác sĩ
Cuối cùng cô thật sự không nhìn nổi nữa, mới nói với Phó Hoành Dật, “Em đói rồi”
Phó Hoành Dật lập tức dừng lại, “Bác sĩ, chúng tôi đi trước đây” “Tôi kể cho cô Phó chút vitamin, anh nhớ đi lấy thuốc”
“Được”
“Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì anh có thể gọi cho tôi” Bác sĩ nói
Thẩm Thanh Lan đi trước ra khỏi phòng bệnh
Nếu cô không đi thì có khi Phí Hoành Dật sẽ tiếp tục ở trong đó làm phiền người ta
“Thanh Lan, em đi chậm một chút” Phó Hoành Dật thấy cô đi nhanh như vậy thì nhíu mày
“Phó Hoành Dật, bây giờ em mới mang thai hai tháng mà anh đã khẩn trương như vậy, thì tám tháng tới anh định thế nào?” Cô vô cùng hoài nghi tiếp theo Phó Hoành Dật sẽ mắc chứng trầm cảm trước sinh mất
“Em không muốn anh lo lắng thì phải chăm sóc bản thân cho tốt
Đặc biệt là khi đi cầu thang, nhất định phải chú ý
Lát nữa chúng ta sẽ đến cửa hàng mua cho em mấy đôi giày bệt” Phó Hoành Dật vừa nói, vừa cẩn thận đỡ cô
Thẩm Thanh Lan nhìn cánh tay trên tay mình, nghĩ một lúc, cuối cùng cô vẫn không thuyết phục Phó Hoành Dật
Người đàn ông này đoán chừng vẫn chưa hết khiếp sợ, thôi thì cứ để mặc anh vậy, không thì anh lại càng lo lắng hơn
Phó Hoành Dật thật sự đưa Thẩm Thanh Lan đến trung tâm mua sắm, mua đến mức đổ chất đầy đồ trong cốp và ghế sau xe, anh mới chịu ra về
Thẩm Thanh Lan nhìn mấy cái túi chất đầy cả xe rồi dùng ánh mắt quái dị nhìn anh
Mấy cái túi này ngoài giày là mua cho cô ra, thì hầu như đều là đồ dùng cho trẻ sơ sinh, mỗi thứ hai món, hơn nữa đều là đồ cho bé gái
Thẩm Thanh Lan thật sự không đành lòng nhắc nhở anh rằng nếu là con trai thì phải làm sao
Giả thiết này quá đáng sợ với Phó Hoành Dật, cô dằn ý nghĩ này lại
Ừ, hai đứa bé này chắc là hai bé gái nhỉ, không thì một trai một gái cũng tốt