Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 467



Chương 467


Căm hận gần như đè bẹp lý trí!


Cái loại phụ nữ này… Anh vì cái gọi là mặt mũi và tự trọng mà cùng loại phụ nữ này làm tổn thương người phụ nữ ngốc nghếch kiat Ôn Tình Noãn chết tiệt! Nhưng chết lại quá dễ dãi cho cô ta rồi.


Ánh mắt bỗng trở nên lạnh giá, lạnh thấu xương cốt: “Còn ngây ra đó làm gì? Không muốn tiền à?”


Những người đó lúc nghe thấy được nhận 500 vạn đã sững sờ rồi, bây giờ bị tiếng hét của Tô Lương Mặc ngay lập tức tỉnh táo lại: “Xin lỗi nhé, cô Ôn” Một người đàn ông vạm vỡ có vết xăm cười khà khà, lộ ra hàm răng vẫn còn mắc rau bên trong, Ôn Tình Noãn nhìn đã thấy buồn nôn.


“Cô Ôn, mời cô xuống nước” Tên đàn ông bước về phía trước, Ôn Tình Noãn sợ quá lảo đảo, “tõm” một tiếng, cả người rơi xuống nước. “Cứu, cứu mạng…” Cô ta hét lên, Tô Lương Mặc đứng ở trên bờ nhìn Ôn Tình Noãn vùng vẫy kêu cứu dưới nước, ánh mắt lại càng đau lòng… Lương Tiểu Ý người phụ nữ ngốc nghếch, lúc đó cô mới có mấy tuổi chứ, lúc đó cô cũng chân tay vùng vẫy đập nước để kêu cứu đúng không?


“Người phụ nữ này là của các người.” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông truyền đến tai mỗi người, bọn họ vừa nghe thấy, lập tức hưng phấn nhảy xuống dưới bể bơi.


Tên đàn ông vạm vỡ có hình xăm là người đầu tiên tóm lấy Ôn Tình Noãn, tiếng cười “khà khà khà” vang lên: “Đừng sợ, cô Ôn, tôi đến cứu cô đây”


Khoảnh khắc rơi xuống nước, Ôn Tình Noãn tuyệt vọng vô cùng, cô ta không ngừng uống nước bể bơi, nước làm nhòa đi đôi mắt, một lần nữa nhớ lại năm đó cô ta bị ngã xuống nước đã sợ hãi như thế nào. Lúc này có người cứu cô ta nhưng cô ta chẳng thể nào vui nổi.


“Buông, buông tôi ra!” Mặt Ôn Tình Noãn tái mét, một người đàn ông ngoài 50 bảng tuổi bố cô ta giơ tay ra kéo váy cô ta xuống.


“Aaaaa!” Tiếng hét vang vọng trong bể bơi.


Ôn Tình Noãn tự tìm đến cửa chịu khổ đấy chứ. Tô Lương Mặc sớm muộn cũng sẽ ra tay với Ôn Tình Noãn, chỉ không ngờ hôm nay cô ta tự vác xác đến, khỏi mất công anh đến tìm cô ta.


Với người như Tô Lương Mặc mà nói, muốn xử lí Ôn Tình Noãn như thế nào, hoàn toàn không cần chuẩn bị trước, chỉ một cái chớp mắt anh cũng có thể nghĩ ra không ít cách ghê tởm mà người bình thường không nghĩ ra được.


Đây… không phải là đang diễn vở kịch “uyên ương nghịch nước” sao?


Ôn Tình Noãn không phải gái còn trinh, lúc người đàn ông ngoài 50 tuổi tiến vào bên trong Ôn Tình Noãn, Tô Lương Mặc ở trên bờ nhìn thấy rõ… không có máu chảy ra.


Anh nheo mắt, Ôn Tình Noãn từ lúc cấp ba đã ở bên anh, trong suốt mười năm qua, anh chưa bao giờ động vào Ôn Tình Noãn… Không cần nghĩ cũng biết được sự thật đằng sau.


Tô Lương Mặc phẫn nộ không phải vì Ôn Tình Noãn không còn là gái còn trinh và vì anh coi cô ta là thiên thần… Anh thật là ngu ngốc!


Người đàn ông nở nụ cười đầy mỉa mai… Anh hận bản thân đã nói những lời tàn nhãn với người phụ nữ ngốc nghếch kia.


Ôn Tình Noãn cầu cứu người đàn ông đứng trên bờ, nhưng lại bắt gặp ánh mắt lạnh thấu xương của người đàn ông đó. Cô †a run rẩy… Cô ta và người phụ nữ đê tiện kia không đội trời chung, không thể nào cùng tồn tại!


Sự nhục nhã ngày hôm nay cô ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần nghìn lần!


Ôn Tình Noãn không cầu cứu nữa, cô ta cắn chắn răng, chịu đựng đau đớn trước mắt.


Thật… ghê tởm!


Ôn Tình Noãn cố gắng chịu đựng sự ghê tởm, mắt cụp xuống, che đi sự căm hận… Lương Tiểu Ý! Tất cả những gì hôm nay tôi phải chịu đựng nhất định sẽ trả lại cho cô! Đều là tại cô! Người phụ nữ đê I Lương Tiểu Ý người phụ nữ đê tiện, cướp chồng sắp cưới của tôi còn chưa đủ sao? Bây giờ còn hại tôi thành như thế này! … Ôn Tình Noãn cho rằng Lương Tiểu Ý nợ cô ta!


Xong việc, Ôn Tình Noãn được đưa lên bờ, bọ họ vứt cô ta lên bờ rồi chẳng quan tâm nữa. Tô Lương Mặc vẫy tay: “Chú Ngụy, đưa họ đi nhận tiền”


Mười mấy tên đàn ông nghe thấy vậy, mắt sáng lên, vội vàng đi theo Ngụy Quảng Thành rời khỏi bể bơi.


Ôn Tình Noãn như một con cá chết, không mảnh vải che thân nằm trên bờ, cô ta cố gắng mở mắt ra, một đôi giày Ý được làm bằng tay xuất hiện trước mắt cô ta.