Lúc này, sếp Tô của chúng ta đang chửi bới rộn ràng trong lòng!
Làm bố, việc tốt bị con trai cố ý phá hoại, trong lòng có một ngọn lửa không tên, lúc này mới nói thầm với con: Thằng nhóc thối!
Lương Chi Hoành đáp lại anh: Ha ha, không cần cảm ơn cháu, hãy gọi cháu là Lôi Phong.
Cảm ơn?
Cảm ơn cái rắm!
Tô Lương Mặc tức giận đến mức có thể làm một cú home run.
Phía đối diện, Lương Chỉ Hoành trợn tròn mắt, lập tức vô tội ngẩng đầu lên, hỏi Lương Tiểu Ý: “Mẹ ơi, tại sao trên người chú lại có mùi rượu? Mùi rất hôi”
Nghe thấy câu hỏi của con trai, Lương Tiểu Ý nhất thời quên mất chuyện vừa xảy ra: “Chú say rồi, đi nhầm phòng.”
“ồ, thì ra là như vậy” Chữ “ô” ý vị đặc biệt sâu xa, Lương Chi Hoành tỉnh rụi nói: “Mẹ ơi, con nghe người khác nói người say chỉ cần ngủ say là được rồi mẹ ạ. Mẹ, con nghĩ mẹ nên ngủ với con đêm nay”
“Vậy, anh ấy, anh ấy ở một mình không sao đâu, đúng không?” Lương Tiểu Ý liếc nhìn Tô Lương Mặc vẫn đang giả vờ Say.
“Có thể có chuyện gì, chú là một người đàn ông, chúng ta đi, có lẽ liền ngủ thiếp đi luôn ấy” Lương Chỉ Hoành đi tới kéo tay Lương Tiểu Ý: “Mẹ, đi thôi, có khi chúng ta ở lại đây, trái lại làm phiền chú ấy ngủ”
“Đại Bảo hiểu chuyện, biết quan tâm đến người khác”
Lương Tiểu Ý thở dài, trong lòng cảm thấy được an ủi.
Một bên Tô Lương Mặc lại phải giả vờ say, mặt khác trong lòng sốt ruột.
Đợi cơ hội, anh hung hăng trừng mắt nhìn đứa con trai cả đang chuyên tâm phá hoại mình. Đứa nhỏ này là một tên đòi nợ bẩm sinh! Đặc biệt tới để phá hỏng việc tốt của mình!
Tô Lương âm thầm thở ra. Anh hận không thể lập tức nhảy dựng lên, nắm lấy Lương Chỉ Hoành “biết quan tâm”, đánh mạnh vào cái mông nhỏ của cậu.
Lương Tiểu Ý Đắp chăn Tô Lương Mặc, cùng Lương Chỉ Hoành bước ra khỏi phòng ngủ.
Nằm trên giường, ngửi thấy mùi thơm của người phụ nữ mình thương yêu giữa chăn ga gối đệm, Tô Lương thực sự hối hận tận tim gan! Nghĩ đến thằng nhóc kia, Tô Lương Mặc nghiến răng căm hận!
Giờ phút này, không có chút nào say xỉn, Tô Lương Mặc nghiến răng nghiến lợi, giống như sắp nuốt sống thằng nhóc thích chọc ngoáy kia!
Một bụng dục vọng không có chỗ lui, thân thể cứng ngắc khó chịu. Người đàn ông lăn qua lộn lại. Bỗng một tiếng “cạch”, anh ta bật dậy chạy vào nhà tắm.Tên miền mới của bên mình Vietwriter.vn. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Tay vừa làm, trong lòng lại muốn mắng chửi lần nữa!
“Thăng nhóc thối! Thằng ranh con! Bố mày mà mày cũng dám ngăn! Đúng là bất hiếu!” Người đàn ông vừa động tay vừa chửi rủa.
Sau đó, lúc sếp Tô của chúng ta đang rửa tay, nhìn ra cửa phòng và đúc kết một đạo lý đáng suy nghĩ: Đầu tiên, bạn phải khóa cửa trước khi làm điều xấu. Thứ hai, những người định phá hỏng việc của bạn sẽ luôn là những người thân mà bạn thậm chí không bao giờ nghĩ đến. Thứ ba, đừng tin rằng trẻ con đứa nào cũng sẽ trong sáng và ngây thơ. Thứ tư, đứa con trai đáng ghét nhất trên đời là Lương Chi Hoành!
Sếp Tô của chúng ta nằm trên giường, để lại lời nhắn dưới bài đăng đó: Sắp thành công lại hỏng, chỉ đành trách nửa đường có đứa nhảy ra phá đám.
Muộn như vậy rồi mà vẫn còn một bầy cú đêm chưa ngủ.
Tin nhắn của Tô Lương Mặc được đăng lên, một nhóm người ngay lập tức theo dõi.
Lầu một xây nền: Chủ thớt, chuyện tốt thường hay gặp trắc trở.