Mạt Thế Ập Đến, Đừng Hòng Cướp Được Vợ Của Tôi - Zhihu

Chương 39



Tống Đại vốn định thông báo cho hàng xóm khác, bảo bọn họ đóng kín cửa sổ, không có biện pháp đóng kín thì trốn vào phòng ngủ không nên đi ra, sau đó tự mình đi dời nệm trong phòng ngủ chính ra, dùng giá gỗ dưới nệm, đóng ở trên cửa sổ tăng thêm năng lực phòng ngự của cửa sổ, ngăn cản rắn lớn xâm lấn.

Nhưng khi cô thông qua máy bay không người lái nhìn thấy một con rắn khổng lồ đ.â.m thủng lan can phòng hộ được lắp đặt ở ban công tâng 19, trực tiếp dùng thân thể cắt đứt toàn bộ xương sườn của chủ nhà, mở miệng to như chậu m.á.u nuốt vào trong bụng, cô biết vô dụng.

Đối mặt với rắn lớn cường hãn đến biến thái, bọn họ căn bản không có đường trốn.

Nếu không trốn được, vậy thì đánh cược một lần. Tống Đại không có chút lúng túng, mà là thừa dịp những con rắn khổng lồ này còn chưa leo đến lầu 20, lập tức bắt đầu chuẩn bị ứng phó.

Đầu tiên cô tìm Cố Dực, sau đó lại điều khiển máy bay không người lái bay lên tâng 30 tìm Giang Tĩnh Thủy, hỏi cô ấy có muốn hợp tác hay không, đây đều là những người cô tin tưởng, kề vai chiến đấu với những người này cô mới có thể yên tâm.

Giang Tĩnh Thủy biết tình huống lần này nghiêm trọng, lập tức đồng ý.

Sau khi đạt được hợp tác, Giang Tĩnh Thủy lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đào hết đất trông rau quả hoa cỏ trên ban công của mình lên, kéo ga trải giường quấn lại, kéo túi đất nặng nề đưa Tranh Tranh rời khỏi tâng 30.

Trước đó cô đã dùng máy bay không người lái quan sát, trong hành lang không có côn trùng, dường như là bởi vì kẻ săn mồi cao cấp hơn xuất hiện, khiến những con côn trùng này đều trốn đi.

Nhìn vô số chai bia, nhiên liệu và vải vóc trước mặt, thời gian chuẩn bị quá mức vội vàng, loại phòng ngự đơn sơ này đã là cực hạn mà các cô có thể làm được. Tiếng kêu thảm thiết dưới lầu càng ngày càng gần, Tống Đại phảng phất đã ngửi được mùi hôi thối ghê tởm trên người đám răn kia.

"Vất vả rồi, cô mau đưa Tranh Tranh đi xuống, còn lại để chúng ta." Tống Đại và Sở Cảnh Hòa cùng nhau khiêng thổ nhưỡng đi xuống.

Giang Tĩnh Thủy vừa mới hội hợp với Cố Dực, đã lập tức dẫn theo Tranh Tranh đặt thảm phòng cháy, còn có vô số chai bia, xăng, vải vóc mà Tống Đại đã sớm bảo cô ấy cất kỹ ở góc tường, chỉ là còn có một chiếc rương lớn cô ấy không biết dùng để làm gì.

Cố Dực đã chặn bàn trà và bàn ăn đá cẩm thạch ở giữa hành lang, đối diện với cửa sổ, phiến đá cẩm thạch rất dày giống như một pháo đài.

Giang Tĩnh Thủy cũng không lãng phí thời gian, dẫn theo Tranh Tranh chạy lên tầng 28.

Đợi đến khi Tống Đại và Sở Cảnh Hòa khiêng thổ nhưỡng trở vê, bọn họ cùng nhau chất đống những thổ nhưỡng này ở dưới bàn trà đá cẩm thạch hình thành một đống đất.

Đất đai trong nhà Giang Tĩnh Thủy rất nhiều rất nặng, cô vốn chuẩn bị cùng Sở Cảnh Hòa đi lên giúp cô ấy, nhưng không nghĩ tới Giang Tĩnh Thủy thật sự cứng rắn kéo đất ra khỏi nhà.

"Nhưng đây đã là vũ khí tốt nhất của tôi rồi." Cố Dực nói.

Tống Đại gật đầu cho có lệ, thật ra đây cũng là cô học được ở tận thế.

Cô nhìn con d.a.o trong tay Cố Dực: "Những con rắn kia đã biến dị, con d.a.o này của cậu chắc không c.h.é.m được vảy của nó."

"Không ngờ cô lại làm bình xăng, cô là fan quân sự sao?" Cố Dực hỏi.

Cố Dực bĩu môi: "Ô”"

"Đây là cho tôi?" Trong mắt Cố Dực tràn ngập vui vẻ.

"Dùng xong trả lại cho tôi." Tống Đại nói.

Tống Đại và Sở Cảnh Hòa liếc nhau, hiện tại bọn họ là người của mặt trận thống nhất, tuyệt đối không có khả năng nhìn đồng đội cầm vũ khí đơn sơ chịu chết, vì thế cô đưa s.ú.n.g b.ắ.n đỉnh trong tay cho anh ta.

Quay đầu, Tống Đại nhẹ giọng nói với Sở Cảnh Hòa: "Búa tuy rằng có sức, nhưng cồng kênh, đám rắn kia công kích anh rồi sẽ dùng thân thể quấn lấy anh làm cho anh mất đi sức lực giãy giụa, anh có thể cầm thứ này, côn trùng sợ lửa nhất, đương nhiên đao cũng phải câm, thêm một loại vũ khí nhiều thêm một loại bảo vệ."

Cô lấy ra s.ú.n.g phun lửa nhiệt độ cao từ trong ba lô phía sau, đặt ở trong tay Sở Cảnh Hòa.

Cố Dực một giây trước cảm thấy s.ú.n.g b.ắ.n đỉnh trong tay mình là thần khí tuyệt thế, sau khi nhìn thấy Sở Cảnh Hòa cầm s.ú.n.g phun lửa nhiệt độ cao nhất thời cảm thấy vũ khí trong tay mình không thơm nữa.

Nhưng mà Sở Cảnh Hòa cũng không vì lấy được sung phun lửa nhiệt độ cao mà tâm tình phập phồng, anh khẽ nhíu mày: "Đưa những thứ này cho anh, vậy em làm sao bây giờ?"

"Em càng thích loại đơn giản thô bạo này." Tống Đại mở ra một chiếc hộp lớn bên cạnh, một chiếc cưa điện một tay công suất lớn xuất hiện ở trước mặt Sở Cảnh Hòa, nhẹ nhàng thuận tiện lực sát thương mạnh, nhẹ nhàng ấn nút cưa điện sẽ phát ra tiếng vang hưng phấn.

Cũng hưng phấn còn có rắn lớn ngửi được mùi nhân loại, một lưỡi màu đỏ tươi từ cửa sổ dò xét ra, tiếp theo là một đôi đồng tử dựng thẳng âm trầm khủng bố, sau đó một đôi lại một đôi, ước chừng ba con rắn lớn phủ kín vảy trên thân thể chậm rãi bò vào, cách bọn họ càng ngày càng gần.

Tống Đại một tay cầm cưa điện, một tay cầm bình đốt. Ngay khi đầu rắn lớn cách cô ba mét, cô nhanh chuẩn ác ném bình đốt lên đầu rắn, đầu rắn trong nháy mắt bị đốt, thân rắn khổng lồ bắt đầu võ kịch liệt trong hành lang.

Cố Dực và Sở Cảnh Hòa sau đó cũng nhặt bình lên ném lên người hai con rắn lớn phía sau, xăng đốt trong nháy mắt thiêu đốt trên người bọn nó, chúng giấy giụa kịch liệt, va chạm vách tường gây chấn động lớn, một con rắn lớn giãy giụa thân thể trực tiếp ngã xuống trước hàng rào của bọn họ.

Tống Đại không chút do dự cầm cưa điện hung hăng cưa ra một lỗ hổng bụng rắn lớn, m.á.u tươi trong nháy mắt phun đầy mặt của cô, ướt đẫm áo khoác ngâm nước cô dùng để tránh lửa.

Rắn lớn nhất thời ngã xuống đất bất động trên mặt đất, Sở Cảnh Hòa lập tức cầm rìu dùng sức c.h.é.m vào cổ một con rắn lớn khác, quả nhiên vảy rất dày, hổ khẩu của anh cũng bị chấn tới tê dại, cổ rắn lớn mới c.h.é.m xuống một nửa, không sao, trực tiếp nướng thành than, châm lửa nóng phun lửa, cổ rắn lớn bị nướng chín.

Tống Đại cắn răng một cái, con rắn vàng kia thế mà vòng ra sau công kích từ 2806. trong miệng ngậm một người trực tiếp phá cửa 2806 ra, cô híp mắt nhìn, tựa như là con trai giống như bảo bối của Cát gia kia, rắn lớn ngửa đầu trực tiếp nuốt anh ta vào, ngay sau đó liên vọt vê phía ba người bọn họ.

Bắt đầu đã tam sát, điều này cho bọn Tống Đại lòng tin rất lớn.

Con rắn vàng khổng lồ nhất trong bầy rắn kia vẫn luôn chưa lộ diện, có thể thấy được nó tuyệt đối cẩn thận nhất bên trong bây rắn này, Tống Đại cẩn thận quan sát chung quanh không dám buông lỏng cảnh giác chút nào.

"Còn chưa xong." Tống Đại ánh mắt nghiêm túc: "Còn có rất nhiều rắn lớn."

Thật tốt quá, sắp tiêu diệt xong những con rắn này rồi." Cố Dực nói. "A aaa - - cứu mạng - - " Tiếng cầu cứu từ 2806 truyền đến.

Mắt thấy Tống Đại và Sở Cảnh Hòa đều giải quyết xong một con rắn lớn, Cố Dực cũng không muốn rớt lại phía sau, trực tiếp dùng s.ú.n.g b.ắ.n đỉnh giải quyết con rắn lớn cuối cùng.

Mắt thấy Sở Cảnh Hòa bị rắn lớn bức đến góc tường, không thể lui, Tống Đại trực tiếp nhảy lên thân thể rắn lớn, sử dụng sức b.ú sữa đ.â.m thẳng cưa điện vào thân thể rắn lớn, cưa điện cắt thịt rắn lớn văng ra.

"Tiểu Đại!" Sở Cảnh Hòa hô to, giơ rìu trong tay lên hung hăng c.h.é.m về phía đuôi rắn lớn, sau đó dùng s.ú.n.g phun lửa, rắn lớn bị đau kêu một tiếng, xoay người đánh úp vê phía Sở Cảnh Hòa.

Cố Dực muốn đi hỗ trợ, nhưng phía sau cửa sổ có hai con rắn lớn bò vào, Cố Dực chỉ có thể kiên trì ứng phó.

Ba người Tống Đại nhanh chóng tránh đi, tiếp tục dùng phương pháp đốt bình, rắn lớn tuy rằng cảm nhận được đau nhức, nhưng không giống như những con rắn khác vặn vẹo thân thể tại chỗ, mà là mở cái miệng to như chậu m.á.u về phía Tống Đại.