Triển Vân và Tô Duệ Triết trở về khu đội ngũ mình nghỉ ngơi, Trịnh Gia Hoà thì ôm điện thoại hăng say chiến đấu với đám tang thi trong game, Trình Khải ngồi kế bên vừa coi cậu ta chơi vừa bình loạn liên miên, khung cảnh vô cùng hoà hợp.
"Triểu Triết! Cậu quay về rồi hả?! Đúng lúc có chuyện tôi muốn nói với cậu!" Phát hiện Tô Duệ Triết trở lại, Trịnh Gia Hoà lập tức kích động đứng lên rồi lôi cậu ra ngoài như bay.
Tô Duệ Triết bất đắc dĩ bị túm đi, buồn cười hỏi, "Anh sao vậy? Làm gì kích động dữ?"
Trịnh Gia Hoà kéo Tô Duệ Triết tới một chỗ trống không có bóng người, sau đó mở giao diện danh sách hiển thị toàn bộ các loại thực vật trong game Plants vs. Zombie cho cậu coi, "Nhìn nè! Vừa nãy anh chơi thử con game này thấy trong đây có nhiều loại thực vật khả năng công kích, hồi trước cậu từng chơi rồi đúng chứ."
Trông thấy giao diện game quen thuộc trước mắt, Tô Duệ Triết khẽ gật đầu, "Đúng rồi, trước kia có chơi qua nó."
Vì khoản mới lạ này của game nên Tô Duệ Triết mới có ấn tượng sâu sắc về nó, cậu cảm thấy dị năng kỳ lạ của mình có hiệu quả một phần cũng nhờ game này.
"Đột nhiên anh có một ý tưởng nên muốn tìm cậu kiểm chứng chút!"
"Ý tưởng gì?" Chính Tô Duệ Triết cũng hứng thú, đối với óc sáng tạo bất chợt của trạch nam Trịnh Gia Hoà thì cậu luôn thấy bội phục.
"Chúng ta kiểm tra thử coi áp dụng được loại nào dựa trên danh sách thực vật này đi!"
"Ý hay!" Tô Duệ Triết đáp ứng một cách sảng khoái, cậu nghĩ đây cũng là cơ hội tốt để cậu học cách kiểm soát dị năng của mình.
"Giờ thử với trái chuối trước đi." Trịnh Gia Hoà chỉ tay vào hình ảnh của Banana Launcher (Chuối thần công).
Tô Duệ Triết lấy một trái chuối từ không gian theo lời Trịnh Gia Hoà, nắm tay trái lại rồi sử dụng dị năng, nhưng một chút phản ứng cũng không có. Cậu thử lại lần nữa mà vẫn không thành công.
Trịnh Gia Hoà không hề tỏ vẻ thất vọng chút nào, tiếp theo chỉ vào Electric Blueberry (Việt quất điện), "Thử tiếp cái Electric Blueberry này đi."
Cất trái chuối vào không gian, Tô Duệ Triết lại lấy mấy trái blueberry ra, vẫn dùng dị năng lên nắm tay trái, tuy nhiên vẫn không một động tĩnh.
"Còn Spinnapple thì sao?" Điểm đặc biệt của loại thơm này là cơ chế xoay tròn bản thân, không những có thể cản bước tang thi mà còn có khả năng tung ra hàng loạt viên đạn tấn công tang thi, Trịnh Gia Hoà thật sự mong đợi ở Tô Duệ Triết, nếu cậu ấy biến đổi được thì nó sẽ có hình dạng như thế nào.
[Editor M: Tất cả những loại thực vật được đề cập trong đây đều có mặt ở game Plants vs. Zombies 2 nha, mụi người có thể search trên gg bằng tiếng Anh!!]
Kết quả thật khiến người ta vô cùng thất vọng... Tô Duệ Triết lại một lần nữa chuyển đổi thất bại.
Nếu không phải Tô Duệ Triết vừa mới sử dụng dị năng của mình để biến ớt đỏ thành lựu đạn chỗ liên trưởng Trương, thì cậu còn tưởng rằng dị năng bản thân không hoạt động.
"Không có gì phải buồn hết, chúng ta thử tới bắp đi!" Biểu hiện của Trịnh Gia Hoà không chút nào nản lòng, ngược lại hắn còn thêm hăng máu hơn, chỉ tay lia lịa vào danh sách thực vật.
Sau ba lần liên tiếp chuyển đổi thất bại, Tô Duệ Triết cũng không mong đợi gì nhiều ở lần thứ tư này, thế nhưng kỳ tích bất ngờ xảy ra, lần thứ tư vậy mà lại thành công, phải nói là thành công vang dội luôn. Cùi bắp được cậu cầm trong tay lúc đầu đã hoá thành những viên đạn bắp vàng óng cùng một cái cẩu đạn.
[Editor M: Nó gọi là Kernel-pult (Cẩu hạt bắp) nhen mụi người!]
"Wow!! Tiểu Triết quá lợi hại!!" Trịnh Gia Hoà hưng phấn nắm lấy bả vai Tô Duệ Triết lắc lấy lắc để, do quá mức kích động nên không khống chế được lực đạo khiến Tô Duệ Triết té huỵch xuống đất.
Tô Duệ Triết kiểu:...
May là Tô Duệ Triết vẫn đang nắm chặt mớ đạn, bằng không sẽ không biết xảy ra chuyện gì khi chúng rớt xuống đất nữa...
"Thiệt là...ngại quá đi... Tại anh thấy vui quá chừng..." Trịnh Gia Hoà chạy nhanh đến Tô Duệ Triết đỡ cậu đứng dậy, "Hình như anh đã hiểu vì sao có loại cậu biến đổi được, loại thì không được rồi."
"Vì sao?"
"Nhìn vào hình minh hoạ của danh sách này nha, căn cứ vào độ hi hữu của các loại thực vật mà nó được chia thành nhiều cấp bậc khác nhau, ví như khoai tây, đậu Hà Lan, Phệ Bia Đằng linh tinh, đều thuộc thực vật cấp 1. Bắp, anh đào, và ớt cay thì là thực vật cấp 2, thơm sẽ thuộc thực vật cấp 3, còn blueberry là thực vật cấp 4, chuối thì ở cấp 5. Anh nghĩ nguyên nhân nằm ở cấp bậc dị năng của em không đủ nên mới không biến đổi được tụi thực vật cấp cao."
Cảm thấy lời nói của Trịnh Gia Hoà hợp lý cực kỳ, Tô Duệ Triết gật đầu liên tục.
Có điều Trịnh Gia Hoà không biết, cậu thật ra là người trọng sinh, dị năng của cậu không phải cấp 1, mà là cấp 3. Thời điểm dị năng Tô Duệ Triết đạt cấp 1, cậu chỉ có thể trồng trọt và thúc đẩy sự tăng trưởng của thực vật. Sau đó, dưới sự giúp đỡ của viện nghiên cứu ở căn cứ Lâm Thành thì dị năng của Tô Duệ Triết mới thành công lên cấp 3, đồng thời lúc đó cậu phát hiện bản thân có khả năng biến đổi thực vật thành vũ khí.
Như vậy ý nghĩ của Trịnh Gia Hoà tương đồng với cậu, khi dị năng Tô Duệ Triết đạt cấp 1 thì vô phương vô pháp vũ khí hoá thực vật, đến khi dị năng đạt cấp 2 thì cậu đã có thể biến đổi thực vật bậc 1, dị năng đạt cấp 3 thì thực vật bậc 2, từ đây suy ra ở tương lai không xa, cậu sẽ có khả năng biến đổi thành công các loại thực vật bậc cao.
Nghĩ đến số hình minh họa thực vật trong danh sách của game, cộng thêm công dụng cùng kỹ năng của những thực vật bậc cao, Tô Duệ Triết lập tức cảm giác trong lòng rạo rực hơn hẳn.
Đúng lúc này, cả hai nghe thấy có tiếng bước chân đang đến gần, Tô Duệ Triết vội vã thu hết số đạn bắp với cây cẩu đạn vào không gian tùy thân, bắt đầu giả bộ như đang nói chuyện phiếm với Trịnh Gia Hoà.
Đi ngang qua hai người là mấy người sống sót trong sân vận động, bọn họ đang trên đường đến WC nên cũng không chú ý đến Tô Duệ Triết và Trịnh Gia Hoà đứng ở lối khuất nhỏ.
Mắt thấy mấy người kia rời khỏi, Trịnh Gia Hoà quay qua hỏi Tô Duệ Triết, "Không gian của cậu có trồng hoa hướng dương không?"
Tô Duệ Triết ngẩn người, đúng là trong không gian của cậu có nhiều loại thực vật, nhưng lại không có ấn tượng mấy với hoa hướng dương nên cậu không chắc là sẽ có.
"Để tôi vào không gian coi thử, anh ở đây canh chừng một chút."
"Được thôi."
Hai người đến khu WC nam, Tô Duệ Triết bước vào một buồng rồi đóng cửa lại, Trịnh Gia Hoà liền đứng canh chừng ở cửa buồng kế bên tỏ vẻ như đang nói chuyện phiếm với người bên trong, hay thúc giục một câu nhanh lên này nọ.
Vài phút trôi qua, Trịnh Gia Hoà thấy Tô Duệ Triết bước ra khỏi WC với sắc mặt kỳ quái.
"Sao rồi? Vẫn không được à?" Nhìn hai tay Tô Duệ Triết trống trơn, Trịnh Gia Hoà có chút kinh ngạc hỏi.
Tô Duệ Triết lắc đầu, nhẹ giọng, "Chúng ta ra ngoài hẵng nói."
Hai người quay lại lối nhỏ vắng người ban nãy, trong tay Tô Duệ Triết bỗng xuất hiện một cái đèn LED màu vàng nhỏ nhắn.
"Hể? Này là cái gì?"
"Là hoa hướng dương sau khi được biến đổi thành..." Tô Duệ Triết cũng bó tay, khó khăn lắm cậu mới tìm thấy mấy đoá hoa hướng dương sâu trong núi, bắt đầu biến đổi nó bằng dị năng với tâm trạng háo hức, kết cục hoa hướng dương trong game bước ra thực tế cư nhiên lại trở thành một cái đèn.
Khóe miệng Trịnh Gia Hoà run rẩy không ngừng, đây chính là thứ vũ khí cường đại đó sao...?
Bầu không khí yên lặng một hồi, Trịnh Gia Hoà động não suy nghĩ cách an ủi cậu, "Thật ra đèn cũng tốt mà, ít nhất cũng có thể tiết kiệm điện..."
Tô Duệ Triết tỏ ý chê, nhấn nút mở đèn LED thì tỏa ra một tầng ánh sáng nhu hoà, nó không đặc biệt sáng loá mắt, nhưng lại mang đến cảm giác ấm áp cho người xung quanh.
Mắt hai người nhắm nhẹ, dáng vẻ dường như đang hưởng thụ cảm giác thoải mái từ ánh đèn.
"Éc?!" Trịnh Gia Hoà bất thình lình kinh hô một tiếng.
"Làm sao vậy?" Ánh mắt Tô Duệ Triết nhìn hắn một cách quái lạ.
"Cậu coi chân của anh nè." Trịnh Gia Hoà nhanh tay xắn ống quần lên cao.
"Chân của anh bị gì đâu?" Tô Duệ Triết quan sát hết nửa ngày cũng không thấy gì bất thường.
"Cậu quên à? Cái chân này của anh hồi trước bị tang thi cắn đó, mà hình như từ lúc thức tỉnh dị năng thì khả năng khôi phục cũng được tăng cao, miệng vết thương đã khép lại hết rồi, trừ lúc dùng sức vẫn còn cảm thấy đau một chút, nhưng bây giờ một tí xíu đau cũng không có!" Tâm tình Trịnh Gia Hoà hết sức kích động nói, "Cậu nhìn đi! Toàn bộ miệng vết thương đã kết vảy!"
"Ý của anh là...?" Tô Duệ Triết ngân ngẩn cả người.
"Lợi hại!! Tiểu Triết của anh lợi hại quá đi!! Cây đèn này của cậu không phải đèn bình thường!!" Trịnh Gia Hoà liền hạ giọng xuống, mắt liếc một vòng xung quanh rồi chậm rãi nói, "Đèn hoa hướng dương của cậu có tác dụng chữa trị vết thương đó nha!"
"Há ha ha! Đi đi đi! Nhanh chạy về nói chuyện tốt cho Triển đại ca biết thôi!" Còn chưa dứt câu đã thấy Trịnh Gia Hoà hấp tấp kéo tay Tô Duệ Triết đi mất.
Nhìn thấy Tô Duệ Triết cùng Trịnh Gia Hoà mang theo vẻ mặt khó nén được kích động chạy trở về, Triển Vân hơi nhướng mày, "Có chuyện gì vậy?"
Hai người điều chỉnh trạng thái bình tĩnh, thấp giọng thuật lại mọi chuyện từ đầu đến cuối cho Triển Vân nghe, từ đoạn mấy viên đạn bắp với cây cẩu đạn cho đến cây đèn LED hoa hướng dương kia.
"Là thật sao?" Nghe cả hai người nói xong, tâm trạng Triển Vân không khỏi có chút hưng phấn.
Trình Khải đứng một bên bày ra vẻ mặt khiếp sợ không thốt nên lời, nãy giờ Triển Vân cùng hắn tán gẫu đôi chút về cuộc sống mười mấy ngày qua ở thành phố A của hắn, còn chưa kịp nhắc đến dị năng khác lạ của Tô Duệ Triết nữa là, thoắt cái được tận mắt chứng kiến cảnh cậu từ giữa không trung đem ra một đống đồ vật tạo hình kỳ lạ, khiến Trình Khải quá đỗi kinh ngạc.
Trông thấy biểu cảm Trình Khải là Triển Vân biết ông bạn mình đang nghĩ gì, hắn dự định sẽ nói rõ mọi chuyện cho Trình Khải, nhưng do trước đó hoàn cảnh hai bên éo le nên chưa có thời gian thích hợp để chính thức giới thiệu. Triển Vân bắt đầu cho từng thành viên trong đội ngũ tự giới thiệu sơ qua bản thân, đến lượt Tô Duệ Triết thì biểu lộ rõ ràng thân phận đối phương chính là người yêu của hắn, thế là Trình Khải lại được một phen ngạc nhiên.
"Chậc chậc chậc, không ngờ trâu già còn gặm cỏ non ha." Trình Khải lắc đầu một cách khoa trương.
Triển Vân quyết định ngó lơ ông bạn này, cầm lấy đèn LED hoa hướng dương hướng vào người của Trình Kiều. Dưới tác dụng của ánh đèn ấm áp, sắc mặt Trình Kiều chuyển biến tốt hơn nhiều, đôi chân mày vốn dĩ nhíu chặt thì giờ cũng đã buông lỏng ra, miệng vết thương đầy máu cũng dần biến mất.
Thật sự có hiệu quả chữa trị!
Xương sườn của Trương Sóc Lương cùng với cánh tay của Ngô Tĩnh tuy rằng được Tống Thành Thư xử lý qua, nhưng thật ra nó vẫn ẩn ẩn đau, lúc này nhờ ánh đèn LED của hoa hướng dương, cả hai đều cảm nhận rõ ràng sự đau đớn bên trong từ từ tiêu biến. Tuy nhiên, số lần trị liệu của đèn LED không phải là vô hạn, trong quá trình chữa trị cho Trương Sóc Lương và Ngô Tĩnh, ánh đèn ấm áp dần dà ảm đạm đi, cuối cùng thì tắt hẳn.
Có lẽ là do thực vật đã cạn kiệt năng lượng, trái lại thì hiệu quả nó đem đến thật sự khiến người ta phải ngạc nhiên, vậy là về sau có thể sử dụng đèn LED hoa hướng dương để chữa trị cho những người bị thương.
=================
[Tiểu kịch trường]
Liên trưởng: Khoai tây thì có lợi ích gì?
Tô Duệ Triết: Tôi có thể biến đổi nó thành địa lôi! Còn có thể xào chung được với gà! Hô biến!
Liên trưởng: Ừm... Đem địa lôi vào thực chiến không hiệu quả mấy đâu.
Trịnh Gia Hoà: Tôi có ý này! Lấy căn cứ chúng ta làm trung tâm, sau đó trồng thật nhiều khoai tây xung quanh! Vừa ăn được lại vừa phòng bọn tang thi được!
Liên trưởng: Chủ ý này xác thực không tồi?
Triển Tiểu Vân: Dở hơi à! Chúng ta làm gì có nhiều khoai tây đến vậy.
Liên trưởng:...
Trịnh Gia Hoà: Vậy thì chúng ta có thể trồng khoai tây và để khoai tây tạo ra khoai tây!
Liên trưởng: Đúng thế!
Tô Duệ Triết: Hiện tại thổ nhưỡng bị ô nhiễm nghiêm trọng nên khó khả thi, đề nghị loại!
Liên trưởng:...
Trịnh Gia Hoà: Không thì nghiên cứu kỹ thuật tinh lọc, chúng ta sẽ mời giáo sư!
Liên trưởng: Không sai!
Tống Thành Thư: Nói rất đúng! Thế cho hỏi đi đâu mời giáo sư?
Liên trưởng:...
Trịnh Gia Hoà: Dẹp dẹp dẹp dẹp! Tôi lấy hết khoai tây luôn!
Liên trưởng: Lần này tôi sẽ không phát biểu ý kiến!