Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 1004



Bách Hoa thành còn có thể đi học "Bách Hoa thành còn có thể đi học sao?"

Lúc này, Lưu Tiểu Quyết không chỉ sửng sốt, quả thực là kinh ngạc, thế đạo này, còn có người có tâm

tình quản lý trường học a? Tự chiếu cố bản thân còn không có thời gian nữa là, giờ lại có người cân

nhắc gả cho người đàn ông như thế nào để di dân vào bên trong Bách Hoa thành, còn

sinh đứa nhỏ? Sau khi sinh xong còn suy xét đến vấn đề đi học???

Sau đó Hồ Chính lại nói về trường học của Bách Hoa thành, lúc trước dạy học chỉ phân thành hai

bộ phận một là "giáo ɖu͙ƈ sớm" và "độ tuổi hỗn hợp", nhưng hiện tại những đứa nhỏ trong

Bách Hoa thành từ rất nhỏ, đã biểu hiện sự thông minh lanh lợi không tương xứng với những đứa trẻ

cùng độ tuổi.

Lấy Oa Oa cầm đầu, một đứa nhỏ mới hơn 2 tuổi, thân thủ kia, trí ʍôиɠ minh kia, căn bản không

phải là một đứa trẻ bình thường hơn 2 tuổi có được.

Có vị chuyên gia đã ra một đề thí nghiệm về trí lực cho đám nhỏ 2-3 tuổi như Oa Oa, bằng đề dành

cho những đứa trẻ học 5-6 tuổi bắt đầu học tiểu học, kết quả đề bài kia đối với đám nhỏ 2-3 tuổi

hoàn toàn không phải vấn đề.

Đứa nhỏ sau khi mạt thế thông minh hơn rất nhiều so với trước mạt thế, mà ở trong Bách Hoa thành,

những đứa nhỏ lại càng thông minh hơn so với đám nhỏ được sinh ra trong căn cứ Thời Đại hay Tiểu



Chu thành.

Đơn giản mà nói, hiện tại đã là năm thứ 3 khi mạt thế tiến đến, những đứa trẻ 5 tuổi không thông

minh bằng những đứa trẻ 2-3 tuổi, nhưng trong Bách Hoa thành, 1 đứa trẻ 5 tuổi thì thông minh hơn

rất nhiều so với những đứa trẻ ở căn cứ Thời Đại hay Tiểu Chu thành.

Cho nên những chuyên gia đưa ra khái niệm tinh anh hóa đầu óc, nếu đứa nhỏ trong Bách Hoa thành so

với những đứa nhỏ ở bên ngoài luôn ăn thịt biến dị, có vẻ thể chất yếu hơn nhưng những đứa nhỏ ở

Bách Hoa thành có đầu óc thông minh hơn, thân thủ nhẹ nhàng uyển chuyển hơn, như vậy

không thể dùng phương pháp giáo ɖu͙ƈ bình thường để giáo ɖu͙ƈ chúng.

Bọn họ từ "độ tuổi hỗn hợp" kia phân hóa ra một khối dạy cho những đứa trẻ tinh anh hóa, quan sát

mỗi đứa trẻ, sự hứng thú sự yêu thích của chúng để trọng điểm bồi dưỡng, sau đó mở rộng đến các

lĩnh vực khác, dạy dỗ bọn

nhỏ để chúng tiếp thu lượng tri thức khổng lồ, cùng với huấn luyện năng lực thể chất của chúng.

Hai ngày trước, có một đứa nhỏ mới 5 tuổi, vẽ một bức tranh về bức tường thành làm nhóm chuyên gia

cực kỳ kinh diễm, làm An Nhiên nảy ra một chủ ý, đem bức tranh kia giao cho Hồ Chính, sau đó phân

phó Hồ Chính xây bức tường thành như vậy ở căn cứ Thời Đại và Tiểu Chu thành, hơn nữa còn mời



đứa nhỏ 5 tuổi kia tham dự vào, đây là yêu cầu của nhóm chuyên gia, dùng để bồi dưỡng

năng lực của bọn nhỏ...

Về đề tài đi học này, hai người cứ thế trò chuyện, Hồ Chính bắt đầu hớn hở mặt mày, Lưu Tiểu Quyết

yên lặng nhìn người kia nói chuyện, hắn nghĩ Hồ Chính thật sự chờ mong đứa nhỏ của mình sau này có

thể học ở khối lớp tinh anh hóa, hơn nữa, Hồ Chính mang một loại chờ mong đối với tương lai tốt đẹp

phía trước.

Mà tương lai còn sẽ tốt đẹp hay sao?

Lưu Tiểu Quyết nghiêng đầu, nhìn bức rèm được cuốn lên, trong mắt là bóng ma không thể

xua tán, cùng với sự hâm mộ khắc sâu vào trong cốt tủy. Đêm trôi qua, tới rạng sáng 4 giờ, mưa phùn

ʍôиɠ lung quả thực đã ngừng rơi, phía chân trời xa xôi, có ánh lửa dần dần vụt tắt, thời gian dần

dần trôi, bầu trời đã dần trở nên xám trắng, một cơn gió lượn vòng qua Bách Hoa thành sau đó xẹt

qua Tiểu Chu thành và căn cứ Thời Đại, ở nơi tường thành mới còn dang dở kia tựa như bồi hồi nhìn

nhìn rồi tiếp tục thổi về phía Bắc. Ở phương Bắc, một nơi tụ tập người sống sót thuộc loại nhỏ gần

căn cứ Hoa Hải, người đàn ông tóc đỏ đang đứng ở cửa sổ, mắng cơn gió bên ngoài:

"Tới giờ phút này rồi còn chưa động thủ sao? Liên tiếp có mấy lần cơ hội, ngươi đều rõ ràng bỏ

lỡ! Ta thấy ngươi đây là không muốn cứu bạn gái mình có phải không?"