Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 190



190. Không có gì thật đáng buồn thương

Chiến Luyện cau mày, buông ống nhòm trong tay xuống, không biết vợ hắn ở phía đông hay ở phía tây, hiển nhiên là hắn xem nhẹ hết đám tang thi đang vây quanh dưới chân, tang thi đi về phía đông tương đối không có loại cấp bách khi đã xác định được con mồi, chúng như chỉ đơn thuần bị triệu hoán đi qua đó, giống như không biết con mồi của mình đang ở nơi nào.

Còn đám tang thi ở phía tây thì như đã có mục đích, chứng minh khứu giác của chúng đã xác định được mục tiêu có nhân loại ở đấy, Chiến Luyện thở sâu, hắn quyết định đi thăm dò về hướng tây trước.

Lúc này, sắc trời hơi ám xuống, một đoàn đội người còn sống sót ở phía tây, tựa hồ đang làm một khu an toàn, khu an toàn ở bên cạnh Tương thành, đóng ở phía bắc đường cao tốc đi vào Tương thành bên cạnh một trạm thu phí.

Địa thế nơi này vốn dĩ khá cao, trạm thu phí của cao tốc cũng được bố trí ở bên ngoài nội thành, gần với vùng ngoại thành dân cư thưa thớt, đội ngũ này lựa chọn vị trí này bởi vì ngoài trạm thu phí ra thì có một công viên, công viên này có một tường vây bằng sắt bảo vệ.

Mà công viên này trước khi mạt thế đến chính phủ đã cho đắp cao đất lên bao quanh lại thành một quả đồi, sau đó trồng cây, sửa một con đường nhỏ để đi lên đỉnh đồi, trêи đỉnh đồi xây dựng một trang trại trồng trà, trang trại này có thể sử dụng thành hai mục đích thương mại và nghiên cứu, mạt thế đến vào nửa đêm, thời tiết se lạnh, vì vậy nơi này tự nhiên là không có người, vì thế đội ngũ này đã chọn trang trại này làm khu an toàn.

Đội ngũ thủ vệ cũng khá đông, rất nhiều người sống sót tới đây, mơ hồ là ở gần đây nghe tin tức chạy đến, cũng có người do tiểu đội đi ra ngoài tìm vật tư mang về, rất nhiều đội nhỏ do chính đoàn trưởng cứu về.

Nhưng đã ở thời đại này rồi, người sống sót có nhiều thế nào cũng không quá đông, ngay thời điểm người xăm hình thanh long không đi ra ngoài tìm kiếm vật tư thì tổng đoàn đội mới có 100 người, người xăm hình kia mang đi hơn 20 người có dị năng lực lượng và mười mấy người đàn ông bình thường, hơn nữa đã nhiều ngày một số người không cẩn thận bị tang thi ăn thịt, vì vậy đến bây giờ đoàn đội này ước chừng còn có 50 người.

Tại mạt thế, đội ngũ có cường hãn bao nhiêu thì mỗi ngày đều sẽ có người chết, đây là hiện tượng rất bình thường, nghĩ tàn khốc một chút thì, khi mà nhân loại gặp phải đại nạn, thì điều cần thiết là khôn thì sống ngu muội thì chết, những người đó rất dễ bị tang thi ăn thịt, hôm nay không chết thì ngày mai cũng sẽ chết.

Không có gì để đáng buồn thương cả.

Mặc kệ nói thế nào thì đội ngũ này miễn cưỡng chiếm cứ một vị trí địa hình có lợi cho mình, cũng lấy được một ít xe không tồi, một ít chấn song, gậy sắt cắm bên ngoài làm giới tuyến phòng thủ, bên ngoài vòng cảnh giới có đào một cái chiến hào, chỉ để lại một cổng đi vào vòng cảnh giới, đó là cửa chính của công viên.

Lúc này tang thi lọt vào chiến hào nhiều không kể xiết, tang thi bên ngoài vây quanh công viên cũng càng ngày càng nhiều, ẩn ẩn như chiến hào kia sắp không giữ được tang thi.

Người dẫn đầu đội ngũ cũng tương đối thông minh, trước kia tang thi dựa vào sự nhanh nhạy của thính giác để lùng bắt con mồi, mặc dù việc chúng có thể triệu hoán đồng bạn bằng tiếng kêu, một con tang thi có thể triệu hoán một đám tang thi, kết quả chính là một mảng thi triều lớn, nhưng đồng thời, thời điểm chúng hành động, người cho đào chiến hào đã lựa chọn lối đi cho chúng, phía trước cùng hai bên trái phải đều bị chặn hoặc cách mục tiêu quá xa chúng nó mới suy xét đến việc trèo lên.

Ví dụ như hiện tại, tang thi lọt vào chiến hào, chúng sẽ không bò lên trêи từ chiến hào để trèo qua ô tô rồi bò qua rào chắn để đi ăn nhân loại ở phía trong mà chúng nó chỉ biết đụng vào vách chiến hào, di chuyển sang trái phải theo bức tường chiến hào, chúng cho rằng mình chỉ cần tìm thấy đầu ra của bức tường là có thể cách con mồi của chúng gần một chút.