Hút xong điếu thuốc, Chiến Luyện gọi vài người đến, dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ sự việc xảy ra và Vân Đào bị mang đi sau khi hắn đi giết tang thi, nghe đến đoạn trước lúc Đường Ti Lạc muốn bắt Vân Đào, hắn không có cảm giác gì, sau đó nghe đến đoạn Đường Ti Lạc làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cãi nhau với An Nhiên, làm Chiến Luyện phát hỏa ra.
Hắn vẫy vẫy tay, khuôn mặt lạnh băng làm mấy người kia rời đi, sự ghét bỏ trong lòng hắn đối với Đường Ti Lạc càng thêm rõ ràng, đi về phía đường cao tốc đối diện trạm xăng dầu, cũng không muốn có nửa xu liên hệ với Đường Ti Lạc, trực tiếp tóm được một người, bắt đầu hỏi Vân Đào bị nhốt ở phòng nào.
Vừa vặn gặp Đường Ti Lạc đi từ tầng 2 xuống, nàng mang theo vài người đàn ông, thấy Chiến Luyện, vừa muốn nói với hắn việc nàng bắt nhốt Vân Đào nhưng An Nhiên không cho bắt.
Chiến Luyện liền xụ mặt, nghiêng người đứng tại chỗ, nhìn dáng vẻ tức giận muốn nổ mạnh, vẫy vẫy tay với Đường Ti Lạc:
"Ngươi lại đây!"
Đường Ti Lạc tung ta tung tăng chạy đến, kêu một tiếng:
"Luyện ca, ta...."
"Ta đã nói, ngươi có thể đừng xen vào chuyện của người khác rồi phải không?"
Chiến Luyện lửa giận ngập trời, đánh gãy sự tranh công của Đường Ti Lạc, toàn bộ sự ngăn cách cùng kháng cự của vợ hắn đối với hắn mang cho hắn bao nhiêu đau xót, lúc này toàn bộ phát tiết về phía Đường Ti Lạc.
"Ngươi là đàn bà con gái còn muốn mặt không? Có công phu nhàn hạ để như vậy, thì đi tìm Lạc Phi Phàm của nhà ngươi đi a, tinh lực toàn bộ triều lên lão tử để phát tiết là cái quỷ gì hả? Việc nhà của lão tử ngươi quản được quá rộng a, bà tám!!!"
Hai chứ "bà tám" vừa nói ra khỏi miệng làm mặt Đường Ti Lạc trong phút chốc chuyển màu trắng, nàng....!điều kiện xuất thân của nàng khá hậu đãi, không nói việc từ nhỏ được người nhà vạn thiên sủng ái, tiếp xúc với người khác đều là người văn minh, mặc dù có cùng người khác cãi nhau, mọi người chỉ giận dỗi một chút thôi, có khi nào bị người khác đổ ập xuống mắng như vậy đâu?
Tới mạt thế, tuy rằng mọi người bên cạnh đều biến thành tang thi, cái chính là tang thi cũng sẽ không mở miệng mắng chửi ngươi a, sau đó gặp Lạc Phi Phàm hộ tống một đường về đến thôn Thiết Ti, thành người quản lý khu 3, cũng coi như chịu người khác truy phủng, thừa nhận lửa giận của Chiến Luyện giống như muốn giết người như vậy là lần đầu tiên khi sinh ra đến giờ của Đường Ti Lạc.
Huống chi hai chữ "bà tám", thật sự là trúng tim a, việc làm kia, Đường Ti Lạc cho rằng có thể lấy lòng Chiến Luyện, thuận tiện lấy lòng Lạc Phi Phàm, cuối cùng lại rơi vào kết cục với hai chữ "bà tám", làm nàng ta nháy mắt đỏ hốc mắt, nước mắt kia lạch cạch lạch cạch cứ như vậy rớt xuống.
Nàng cảm thấy ủy khuất đến không được, rõ ràng là đang làm một chuyện tốt, diệt dâm tặc, bắt cặn bã, vì cái gì cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy?
"Ta, ta chỉ muốn hỗ trợ, cái Đào ca kia, khi dễ tẩu tử đến như vậy!"
"Mắt ngươi bị mù a? Hay lỗ tai ngươi điếc a? Chiến Luyện tức giận đến nỗi chỉ muốn giơ chân đá người này ra xa.
"Lão tử đã nói lời của Hà Tiểu Mỹ không phải sự thật, hôm nay nếu không phải ngươi xen vào chuyện của người khác thì vợ của ta không đến nỗi đối với ta như vậy? Cút cút cút, nhìn đến ngươi là muốn nổi giận, đừng ở trước mặt lão tử lởn vởn nữa!!!"
Thật sự là nổi giận, Chiến Luyện nhìn cái Đường Ti Lạc này biểu tình ủy ủy khuất khuất bộ dạng nhu nhu nhược nhược, cảm thấy nội tâm không có một chút kiên nhẫn nào cả, hắn không kiên nhẫn nhất là cùng nữ nhân cọ sát tiêu phí thời gian, làm cái gì cũng phải nhanh chóng, tựa như toàn bộ kiên nhẫn của cả cuộc đời này đều dùng ở trên người An Nhiên rồi, đối với người phụ nữ khác ma kỉ một câu đều có thể làm cho hắn không kiên nhẫn đến mức tận cùng.
Hắn rống lên với Đường Ti Lạc một hồi cũng không có cái gọi là thương hương tiếc ngọc gì, trực tiếp đi về căn phòng nhốt Vân Đào cùng Hằng Hằng.