Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 847: Lời đồn đại phát tán



Lãnh đạo của Tiểu Chu thành cũng cúi đầu xuống, quỳ trêи mặt đất khóc lóc không nói lời nào, An

Nhiên thấy thế vừa bực bội lại thở dài, vẫy vẫy tay, đuổi hai người ra khỏi sân nhà nàng.

Thật là không được thanh tịnh a, cuộc sống trong Bách Hoa thành thật nhàn nhã, trái ngược với những

ồn ào bề bộn phân tranh của bên ngoài, làm An Nhiên có loại ý tưởng vĩnh viễn không muốn mở cửa

Bách Hoa thành.

Nhưng mà, cũng không chờ Bách Hoa thành chính thức mở cửa thành ra, khôi phục con đường thông suốt

đi từ phía Nam tới phía Bắc, mọi người đã

phát hiện, rời càng xa Bách Hoa thành thì hiệu quả ức chế virus tận thế càng kém.

Đương nhiên khẳng định ở bên trong Bách hoa thành là tốt nhất, mà có lời đồn đại dần dần thịnh hành

lan tràn ra là trong ngoài Bách Hoa thành không ai bị biến thành tang thi.

Sau đó có người lấy dẫn chứng bắt đầu điều tra đối lập, phát hiện quả nhiên là như vậy, trong ngoài

Bách Hoa thành thật sự không có ai biến thành tang thi, mà người sắp bị biến thành tang thi chỉ cần

ở bên ngoài Bách Hoa thành ở một đoạn thời gian, tình trạng thân thể sẽ dần dần tốt lên.

Nhưng người đã biến thành tang thi, thì dù có ở ngay bên trong Bách Hoa thành cũng không có biện

pháp,

Vì thế lời đồn đại phát tán, rất nhiều người đều lan truyền rằng có một dị năng giả thức tỉnh dị

năng có thể ức chế virus tận thế ở Bách hoa thành



Này quả thực như mọi người gặp phải tai nạn trêи biển, trong tuyệt vọng phát hiện một cái phao cứu

sinh, mà Bách Hoa thành có người ức chế được virus kia càng được mọi người tán dương giống như thần

linh.

Rất nhanh, càng ngày càng nhiều người bắt đầu chạy tới Bách Hoa thành gây sự, người của Tiểu Chu

thành cùng với căn cứ Thời Đại, một mặt vừa phải phân tâm xây dựng căn cứ mới, một mặt phải phụ

trách duy trì trị an, mặt còn lại còn phải giải quyết mâu thuẫn của chính hai căn cứ tạo nên.

Nhưng những sự kiện ầm ĩ vẫn ùn ùn kéo đến không dứt, ngay từ đầu chỉ có vài người chạy tới cửa Bắc

muốn Bách Hoa thành cứu vớt thế nhân.

Sau lại có những phần tử không sợ chết muốn cho nổ tung cửa Bắc của Bách Hoa

thành, đi vào bên trong điều tra, thế cục bên ngoài Bách Hoa thành đã loạn thành một

nồi cháo, mà Trần Triều Cung có dị năng ức chế virus tận thế không biết từ khi nào đã thịnh hành ở

Bách Hoa thành.

"Ai để lộ tiếng gió?"

An Nhiên bám vào hàng rào che, hỏi Triệu Như đang đứng ở bên ngoài. "Không phải ngươi, không phải

ta, chẳng là là Lương Tử Ngộ?"

"Nói không chừng chính là Bàn Tử a!" Triệu Như liếc An Nhiên một cái.



"Chính ngươi ngẫm lại đi, gần đây Bàn Tử kia có thái độ gì với Trần Triều Cung? Hắn hận không

đem Trần Triều Cung thành lão phật gia để cung kính đâu, ngươi nhìn ngươi nhìn đi, nhắc

Tào Tháo, Tào Tháo đến, ha ha." Vốn dĩ hôm nay Triệu Như tới đây chỉ muốn nói với An Nhiên về việc

dị năng của Trần Triều Cung bị bại lộ, kỳ thật bọn họ căn bản vẫn chưa xác định được, đến tột cùng

Trần Triều Cung có năng lực ức chế virus tận thế hay không a, kết quả tin tức này không

biết sao đã bị lan truyền ra bên ngoài.

Ngay từ đầu lời đồn chỉ có là Trần Triều Cung có khả năng có thể ức chế lại virus, sau lại dị năng

của hắn chính là ức chế virus, tiếp sau lại có lời đồn ăn

thịt Trần Triều Cung có thể chống cự lại sự xâm lược của virus, cho đến bây giờ là chỉ cần ăn thịt

Trần Triều Cung là có thể trường sinh bất lão.....

Những lời đồn cứ như vậy bị đồn đãi lan truyền khắp bên ngoài Bách Hoa thành, gần đây có vài

tốp người mang theo bom muốn cho nổ cửa Bắc, chính là tới muốn ăn thịt Trần Triều Cung để

trường sinh bất lão a.

An Nhiên nhìn theo ánh mắt của Triệu Như thấy Trần Triều Cung cùng Bàn Tử đi tới,

chớ trách vì sao mọi người đoán được người kia là Trần Triều Cung, vì ánh mắt của

Bàn Tử kia, thật là hận không thế yêu Trần Triều Cung đến chết đâu, Trần Triều Cung đi

trước, Bàn Tử còn ở phía sau bung dù che cho hắn a.