Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay

Chương 966: Phái đám nhỏ lên sân khấu



Chủ yếu là hơn một nửa phòng ốc đều bị hủy hoại, sửa chữa cái này rất phí thời gian, nhưng nếu đã

bị hủy hoại chỉ có thể một lần nữa xắn tay áo lên xây dựng lại càng kiên cố hơn.

Vào đêm, trêи quảng trường mọi người đang thảo luận nhiệt tình về phòng ở của mình nên xây dựng lại

thế nào, lắp cơ quan gì không, nhưng không đợi mọi người thảo luận được ra chương trình gì thì

tiếng còi báo động ở cửa Nam lại vang lên, có người chạy từ cửa Nam tới, giơ tay múa máy nói:

"Không tốt rồi, không tốt rồi, mọi người mau tới, chim biến dị lại tới nữa!" "Lại tới nữa sao?"

"Còn không đủ sao?"

Mọi người bắt đầu la mắng, người vừa mới bò ra từ tầng hầm lại ôm trẻ nhỏ, lại chống quải trượng đi

về tầng hầm ngầm, đám chiến sĩ thì cố lấy sĩ khi, nắm chặt tay chuẩn bị bắt đầu một vòng chiến đấu

mới, mà phòng ở rách nát thì vẫn chỉ có thể để chúng rách nát như vậy.

Nhưng lần này đám chim biến dị tới không phải đợt chim với hình thể khổng lồ, chúng

ong ong ong xoay quanh trêи bầu trời, đám chim này giống như chim ruồi biến dị, thân thể

chúng rất nhỏ có thể lách qua những ô vuông của lưới điện bên trêи.

"TMD, lớn không chiếm được tiện nghi giờ phái nhỏ lên sân khấu a!" Chiến Luyện mắng một câu rồi tạo

thành một chuỗi những phi dao xoay vòng bay lên, nhưng hiệu quả rất nhỏ, đám chim ruồi kia rất nhỏ



trốn thoát rất nhanh, Chiến Luyện giương giọng hô:

"Phi Phàm, phóng biển lửa đi."

Vừa dứt lời, Lạc Phi Phàm phóng một mảnh lửa lên trêи đỉnh đầu mọi người, quả nhiên

là hữu hiệu, đám chim ruồi kia nhảy vào biển lửa biến thành tro tàn, vì vậy những dị

năng giả hệ hỏa khác cũng noi theo, phóng lửa lên đỉnh đầu, nhưng không quá gần với lưới điện.

Nhưng rất nhanh, phương thức này không ổn, số lượng của đám chim ruồi kia quá nhiều, chúng vọt

vào biến lửa, bị thiêu thành tro rơi xuống quá nhiều tạo thành một màn bụi mù màu đen

phiêu đãng trong thành.

"Đừng đốt nữa, bị các ngươi hun chết!" Có người chạy vội từ đường nhỏ ra la lớn.

"An Nhiên, dùng thực vật đi, che chắn trêи không trung bằng không chúng ta bị hun, ngạt thở đến

chết."

"Nóng, nóng chết ta!"

"Ai nha, đây còn chưa tới mùa hè đâu, đã nóng như vậy, sống không nổi nữa a."

Có người vừa kêu vừa phóng dị năng lên trời, còn có người vừa cởi quần áo, chỉ mặc độc có cái quần



cộc, thân thể đầy mồ hôi.

Một người cởi như vậy thật không có gì, nhưng toàn thành cởi nha vậy thì

..... trong nháy mắt, toàn bộ Bách Hoa thành nơi nơi đều có thể nhìn thấy dị năng giả mặc quần cộc

để đánh quái thú.

"Xác thật cứ đốt như vậy cũng không phải biện pháp."

Ở nơi xa, An Nhiên đứng ở trong sân thủ cửa vào tầng hầm nhà mình lầm bầm lầu bầu, trong đầu

tìm kiếm biện pháp có thể giải quyết được đám chim nhỏ biến dị này, tìm tìm, nàng tìm được

một loại thực vật biến dị.

Thực vật kia có một phiến lá to rộng, nếu An Nhiên chia cho nó chút năng lượng dị năng, bồi dưỡng

nó, phiến lá kia không chừng có thể lớn hơn nữa. Vì thế An Nhiên cúi đầu, ho khan một tiếng bắt đầu

điều động năng lượng cho thực vật có phiến lá to rộng kia.

Thực vật bây giờ đã hoàn toàn thoát ly sự hiểu biết của con người đối với chủng loại thực vật, lá

của thực vật biến dị kia có chút giống với lá chuối tây, nhưng phiến lá của nó to với rộng hơn gấp

mấy lần so với lá chuối tây, mặt trêи của lá có rất nhiều gai nhọn, nó thuộc chủng loại của sự kết

hợp giữa Cầu Gai Béo và Nhục Hoa.