Khi xuất trình thân phận và lí do vào thành vào hợp lí, còn bị đưa vào trong một nhà toàn làm bằng kính chống đạn ngồi chờ 12 tiếng. Nếu qua giờ mà không có những triệu chứng lây nhiễm virus thì mới được phát thẻ tự do thông hành trong thành phố. Đổi lại bọn cậu phải giao nộp 5kg vật tư coi như vé vào cửa.
Sáu người bị nhốt trong hai căn phòng khác nhau, ba nữ một chỗ, ba nam một chỗ. Nhìn không khí có điểm cổ quái trong phòng, Mạc Ngân chỉ biết theo phản xạ mà rút cổ lại. Âm thầm trò chuyện cùng hệ thống nhà mình. Rất nhanh sau đó lại vô tâm vô phế mà ngủ mất. Tu Liên nhìn Mạc Ngân một cái, định nhích lại gần cậu liền cảm nhận được sát khí trong không khí. Hắn đưa đôi mắt có chút linh động của mình lên nhìn theo phản xạ vội vã cúi đầu xuống ngồi im không dám nhúc nhích.
Sư tôn, con muốn về nhà. Vị huynh đệ ở đây có ánh mắt thật đáng sợ. Huhu!!
Vu Tư Tuyệt nhẹ kéo đầu Mạc Ngân vào lồng ngực của mình, chỉnh lại tư thế thoải mái. Người trong lòng nhẹ cọ mặt lên ngực anh vài cái liên khò khò ngủ say. Đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu, ánh mắt của Vu Tư Tuyệt ám trầm. Có lẽ anh đã hiểu rõ lòng của mình rồi. Cũng biết rõ tình cảm anh dành cho thanh niên trong ngực này là gì. Nếu đã xác định rồi thì cuộc đời này anh sẽ không buông tay. Còn đám ruồi muỗi trong thành K kia, hừ, đến một con anh diệt một con. Còn đến hai con anh diệt luôn một cặp.
Mạc Ngân sảng khoái thoải mái ngủ ngon lành một giấc đến hơn 4 tiếng sau mới bị đói tỉnh. Cậu ngượng ngùng phát hiện mình vậy mà đem Vu Tư Tuyệt thành gối mà ôm. Không được tự nhiên cười hai tiếng mới từ trong balô lấy ra mấy cái bánh bao cùng nước suối đưa cho Vu Tư Tuyệt. Lén lút tránh camera quan sát mà đưa cho Tu Liên vài viên tinh hạch bổ sung năng lượng.
12 tiếng rất nhanh đã qua. Khi nhóm người Mạc Ngân được đưa ra khỏi phòng theo dõi thì sắc trời bên ngoài đã tối đen. Thành phố K dùng mấy máy phát điện để chiếu sáng vài bóng đèn đường trong thành, tuy không sáng nhưng đủ để nhìn thấy mọi thứ. Sau khi giao nộp vật tư cùng nhận lấy thẻ thông hành, sáu người liền chậm rãi đi dạo một vòng xung quanh. Cũng tiêu tốn năm viên tinh hạch phổ thông thuê được hai căn phòng. Mạc Ngân từ không gian lấy ra sáu cái túi ngủ đưa cho mọi người.
Sáng sớm hôm sau Mạc Ngân đã dậy thật sớm, vì Mạc Tinh báo cho cậu biết Mạc ba đã theo đoàn xe nhỏ ra khỏi thành. Cậu tính toán trong vòng hôm nay sẽ cùng Mạc Khánh đoàn tựu. Hiện tại ông đi ra ngoài có lẽ là theo nhóm lính dị năng giả làm nhiệm vụ. Thành phố K không hổ có lổ hổng tồn tại, mạt thế đến đột ngột, trong khi người dân còn đang bấn loạn thì họ đã tạo ra một bảng đăng thông tin về các nhiệm vụ lớn nhỏ. Các loại nhiệm vụ từ đơn giản đến phức tạp. Tiền công trả cho người dân và dị năng giả cũng là lương thực và nước uống. Nhiệm vụ càng khó và nguy hiểm thì sẽ được trả thêm bằng tinh hạch. Mạc Ngân còn phải thầm khen một tiếng tài giỏi. Nếu sự tồn tại của lổ hổng này không có uy hiếp quá lớn đến cậu, thì Mạc Ngân có thể suy xét việc giúp cô ta một chút.
Biết Mạc Khánh đã ra khỏi thành, Mạc Ngân cũng sắp xếp có thể đoàn tụ với ông sớm nhất. 6 người đi dạo xung quanh khu trung tâm giao nhiệm vụ một vòng, thấy trêи bảng điện tử có nhiệm vụ hộ tống một vị tiến sĩ từ tỉnh L về căn cứ. Hoàn thành được trả 50kg lương thực và 2 viên tinh hạch cấp 1. Đối với thời kì đầu của mạt thế thù lao như vậy đã rất cao. Nhưng nhiệm vụ này có giới hạn, chỉ cần 10 người dị năng giả và trêи hết thực lực phải trêи cấp 2. Vừa vặn nhóm của Mạc Ngân có 6 người, dị năng mỗi người thể hiện ra bên ngoài đều trêи cấp 2. Quỷ Diễm với Dạ Xoa thì chỉ đơn giản phất một cái cũng đủ điều kiện.
Đợi ở địa điểm tập trung hơn 20 phút thì liên tục tới thêm 4 người nữa. Trong đó có 3 nam 1 nữ. Vu Tư Tuyệt sáng giờ luôn im lặng đi theo, Mạc Ngân hỏi cái gì cũng đều gật đầu đồng ý. Tuy mấy người chỉ dừng lại thành H một vài ngày để nghe ngóng tình hình, nhưng cậu muốn vui chơi một chút cũng không thành vấn đề. Trong mắt của Vu Tư Tuyệt chỉ thấy Mạc Ngân ham chơi, muốn trãi nghiệm cảm giác làm nhiệm vụ mà thôi.
Hai xe đều được phát cho máy liên lạc kết nối với nhau, tự giới thiệu một phen liền nối đuôi nhau xuất phát. Mạc Ngân ngồi trong xe nhìn bản đồ được đánh dấu tỉ mỉ. Nguyên nhân cậu chọn nhiệm vụ này vì tỉnh L đương đối gần đây, thứ hai nữa là vị trí của Mạc baba cũng nằm kế bên. Cho nên vừa có thể lợi dụng lí do làm nhiệm vụ mà đón luôn Mạc baba. Vừa được gặp lão cha nhà mình lại tiện thể có thêm một bút vật tư. Khóe mắt Mạc Ngân nhếch lên, nếu ai có thiên lí nhãn sẽ nhìn thấy đuôi và tai hồ li của Mạc Ngân đang đung đưa không ngừng.
Nói đến bốn người đi cùng, trong đó một người nữ tên là Phiến Phiến, dị năng giả cấp 2 trung kì hệ sức mạnh. Lúc Mạc Ngân nhìn thấy cô nàng một thân quần áo bó sát, đường cong xinh đẹp vậy mà một tay nắm đuôi chiếc bán tải nằm bên trái rồi nhẹ nhàng để qua bên phải. Hai tay vừa dang ra đã tách xe bị kẹt trêи đường ra hai bên, đơn giản dọn dẹp một đường trống cho bọn họ thuận lợi chạy qua. Lúc đó Mạc Ngân (☉д⊙) để nhìn. Chọc cho vị đại gia ngồi kế bên phóng khí lạnh.
Ba người còn lại, có một người đàn ông tầm hơn 30 tuổi, tên gọi Đại Hán. Mọi người đều tạm thời gọi hắn là đội trưởng, vì thực lực hắn là cấp 2 cao cấp hệ hỏa. Kế tiếp là một cậu nhóc chưa được 20 tuổi, tên Phàm Bân. Dị năng giả hệ mộc vừa lên cấp 2. Người còn lại là Trương Vũ một giáo viên tiếng Anh của trường trung học, hiện tại là dị năng giả hệ băng cấp 2 trung kì.
Đối với một người cấp bậc thấp hơn mà gọi Đội trưởng, Vu Tư Tuyệt và năm người còn lại không có ý kiến, dù gì cũng chỉ một cái xưng hô, huống gì thực lực thể hiện bên ngoài của nhóm tụi cậu quả nhiên nên gọi dị năng giả cấp 2 cao nhất là đội trưởng rồi.
Thấy tỉnh L hiện lên trước mắt, bốn người Đại Hán thở phào một cái, cảm giác như đang nằm mơ vậy. Cả đoạn đường chạy hơn 4 tiếng mà số lượng tang thi bọn họ giết ít đến đáng thương. Tuy không biết vì lí do gì không có tang thi chạy ra tấn công, nhưng càng như vậy thì sẽ làm cho người ta càng thêm phòng bị, chỉ sợ là dấu hiện yên bình trước bão táp. Nhưng dĩ nhiên bốn người đã suy nghĩ nhiều, lo sợ vô ít một phen. Có Tu Liên không ngừng phóng uy áp tang thi vương của mình ra chấn áp, thì con tang thi nào dám xông ra. Tụi nó còn đang ủy khuất, thương tâm mà ôm nhau khóc nơi nào đó rồi. Làm tang thi không dễ, làm một con tang thi cấp thấp bị đè đầu cửi cổ lại càng khổ hơn.
______ §^。^§_____
🍀 Bà già ta có lời muốn nói:
_ Vì bữa giờ ta bận chuẩn bị Tết nên trễ chương, rồi gặp Watt không truy cập được nên trễ tiếp. Hôm nay tranh thủ làm cho xong chương này. Chúc mọi người năm mới vui vẻ, phát tài phát lộc. Cả năm đều bình an khỏe mạnh. Happy new year 😘😘