Mạt Thế Trọng Sinh: Mang Theo Thú Cưng Cùng Lăn Lộn

Chương 10: tang thi cấp 3(1)



          -" Tình hình dưới đó thế nào rồi ?"__ Ngã tư đường phố vắng lặng tiêu điều, xe ôto lặng im dừng bên đường cửa sổ xe đóng kín máu bắn lên đóng thành từng mảng màu đen dày cộm.
           Đèn giao thông chớp tắt lờ mờ, từng cái bảng hiệu biển đèn đen kịt lốm đốm vài vết máu đen khô cứng, mùi hôi thối của xác chết thối rữa cùng mùi ẩm mốc của rác rưởi tạo nên 1 thứ mùi kì lạ theo gió thổi chốc lát lại bốc lên.
           Bên trong con ngõ nhỏ tối mù mịt đột nhiên xuất hiện mấy cặp mắt  sáng quắt, từng tiếng kêu chít chít của lũ chuột cống cao gần bằng hông trẻ con vang vọng giữa 2 bức tường. Khắp nơi đều là cảnh tượng hoang vắng lạnh lẽo giống như trong những bộ phim tận thế vẫn được chiếu rộng rãi trên thế giới vào mấy tháng trước.
        Chữ Diệp lười biếng  nằm ườn trên tấm lưng lông mềm êm ái của Đô Đô, miệng nhóp nhép nhai táo ngọt mọng nước. Tiểu Trí ngoan ngoãn ngồi bên cạnh vụng về dùng lưỡi dao găm nhỏ gọt vỏ quả táo nhặt được ở sạp trái cây ven đường đưa tới cho cậu ăn.
         Triển Thiên Hà đứng trên nóc 1 chiếc xe buýt 2 tầng gần ngay bên cạnh, dùng ống nhòm cầm tay nghiêm túc quan sát tình hình trung tâm thương mại cách bọn họ 2 con phố, nghe Chữ Diệp hỏi hắn cũng không quay lại mắt dán theo chuyển động của tang thi bên trong qua lớp cửa kính. Giọng đều đều trả lời như đang  báo cáo.
        -" Ở tầng 1 tang thi có vẻ hơi thưa thớt nhưng từ tầng 2 trở lên thì khá đông đặc biệt là tầng 4  hình như ngày hôm đó ở đây có tổ chức sự kiện."
       -" Tôi xem nào!"_ Chữ Diệp há mồm cắn 1 miếng to quả táo đang ăn, quả thằng bé vừa đưa tới thì đút lại vào miệng nó. Cậu nắm tay vào khe hở cửa sổ đung đưa người mượn lực nhảy lên nóc xe buýt, Triển Thiên Hà đưa ống nhòm đến cho cậu cậu liền tự nhiên nhét quả táo cắn dở vào tay hắn. Triển Thiên Hà nắm quả táo trong tay hơi bóp chặt tâm tình nhẹ dao động nhưng gương mặt không có chút biểu cảm dư thừa nào, hắn giữ  biểu tình lạnh nhạt như cũ lui ra sau nhường vị trí quan sát lại cho Chữ Diệp.
        Tình hình 5 tầng trung tâm thương mại hiện ra rõ ràng trong tầm mắt, Chữ Diệp lia ống ngắm đến vị trí tầng 4, quả nhiên như Triển thiên Hà nói rất đông tang thi đang di chuyển bên trong, nhưng qua các khoảng trống bằng kính trên tường thì các tầng khác cũng có không ít tang thi lượn lờ, bọn họ còn chưa xác định được mục tiêu tìm kiếm nằm  ở chỗ nào bên trong tòa nhà lớn này cho nên xem ra nếu không cần thiết thì có lẽ phải suy xét tránh xa tầng 4. Thật ra việc chỉ có 2 người với 1 con thú biến dị mà muốn đột phá 1 khu vực nhỏ hẹp với khả năng bị vây giữa số lượng lớn tang thi như vậy cũng khá là khó khăn, Chữ Diệp cùng Triển Thiên Hà đã mai phục ở đây 3 ngày nay bọn họ đang chờ 1 cơ hội liên hợp với những người còn sống khác, vốn đã tụ tập với nhau thành tiểu đội săn vật tư phân bố lác đác trong thành phố tìm đến đây.
       -" Ô Tới rồi anh ơi có người tới rồi kìa!"_ Tiểu Trí treo trên lưng Chữ Diệp từ lúc nào má nó phồng to nhai táo, tay chỉ về phía xa xa.  Nhìn theo ngón tay thằng bé có thể thấy ở quảng trường đối diện cửa lớn trung tâm thương mại không biết từ khi nào đã có 2 nhóm người mới tới từ 2 hướng khác nhau, nhân số mỗi bên ước chừng hơn 30 người. Bọn họ  chia ra 2 bên quảng trường, nhìn tình huống giương cung bạt kiếm thế này thì  bọn họ dường như không hòa hợp nhau lắm. Chữ Diệp hỏi Triển Thiên Hà
      -"  Thế chúng ta giờ làm gì đây?"
      -" Cứ đến nói chuyện với bọn họ đã nếu đồng ý hợp tác thì tốt, còn nếu không thì ai vào trước được trước. "_  Phương án này Triển Thiên Hà nêu ra cũng vừa hay trùng với suy nghĩ của Chữ Diệp. Tuy đã nói là bọn họ chỉ có 2 người cùng 1 con thú( Tiểu Trí không chiến đấu đc nên không cần tính vào)đối phó với nhiều  tang thi thì hơi vất vả thật dù vậy thì cũng không phải khó khăn quá lớn quyết định tìm người hợp tác là để tiết kiệm chút sức lực, nhiều người thì vẫn lợi nhiều hơn hại. Đương nhiên đấy là trên tiền đề những kẻ kia cũng cùng chung suy nghĩ với họ. 
       -" Được thôi nghe theo anh!" _ Chữ Diệp vẫy vẫy tay Đô Đô nhẹ nhàng sải bước đến chỗ bọn họ, đám lông mượt mà đã dài ra nhiều lay động đẹp mắt. Cậu mang theo Tiểu Trí thả người nhảy xuống Triển Thiên Hà theo sát phía sau cả 3 hạ cánh trên tấm lưng rộng của Đô Đô. Nó mang theo 3 người trên lưng sảy chân dài vững vàng đạp lên mái hiên các tòa nhà xung quanh lao nhanh về phía trước.
          Mà cùng lúc đó ở trước cửa trung tâm thương mại, cả 2 đoàn người vẫn còn trong bầu không khí đối nghịch nặng nề. Dẫn đầu nhóm người sống sót đến từ góc bên trái là 1 người đàn ông đeo kính tuổi xấp xỉ 30, bộ dáng công nhân viên chức bình thường, thân hình nom hơi gầy yếu nhưng dựa trên việc y có thể trở thành thủ lĩnh chứng tỏ người này cũng có bản lĩnh có lẽ là 1 dị năng giả.                             
             Trái ngược với bên này tên thủ lĩnh nhóm bên kia bộ dạng vừa nhìn liền biết là hạng bất lương, hơn nữa chính là loại đi de dọa người khác để đòi tiền bảo kê hoặc cướp bóc gì đó, bộ dáng hùng hổ dung tục... tiểu đội của tên này có lẽ đều là anh em giang hồ của hắn, nhìn qua đã rõ là 1 đám ô hợp láo nháo không hơn không kém. Tay thủ lĩnh đeo kính bàn bạc với mấy người theo bên cạnh lát sau hắn 1 mình tiến qua nói câu gì đó với tên lão đại nhóm kia, chỉ thấy tên kia nghe xong gương mặt bặm trợn xấu xí đanh lại, hắn phun 1 ngụm nước bọt dơ bẩn xuống đất, quát lên.
       -" Địt mẹ! Mày nghĩ bọn tao dễ bắt nạt như vậy hả! Chỗ này là ông đây đến trước, Không có chia chác cái khỉ gì hết!"_ Dứt lời liền lập tức động tay,   nắm tay của hắn bên trên bao phủ 1 lớp kim loại màu hơi xỉn, là dị năng hệ kim. Trước đòn đánh bất ngờ của tên bậm trợn người đàn ông đeo kính có vẻ hơi lúng túng, y lật đật lùi ra sau mấy bước trước người cũng lập tức kết lên 1 mặt băng dày tầm vài cm , nắm tay kim loại đấm vào mặt băng thì bị chắn lại dưới sức mạnh như vậy lớp băng bắt đầu xuất hiện những đường nứt vỡ, vết nứt dùng tốc độ cực nhanh lan ra cả khiên băng to lớn biến thành mảnh vụn rơi lả tả. Người đàn ông đeo kính lùi lại gương mặt hơi tái, thành viên tiểu đội phía sau vội lao lên đỡ lấy y. 1 người trẻ tuổi chỉ vào mặt bặm trợn tức giận mắng.
       -" Anh đừng có mà quá đáng chúng ta đều phải sống!"
       -" Mày im đi, thế giới này ai mạnh thì có quyền quyết định!"_ Mặt bặm trợn lại lao lên muốn bồi thêm 1 cú, người đàn ông đeo kính cắn chặt bờ môi tái nhợt vừa căm giận vừa bất lực, y chỉ là 1 công nhân viên chức làm công ăn lương văn phòng bình thường may mắn sống sót, dị năng cũng là mới vừa thức tỉnh mấy ngày nay vì được mọi người tin tưởng mới tôn lên làm thủ lĩnh bảo vệ họ, lần này đi tìm vật tư chính là muốn cho mấy chục con người kia không phải chịu cảnh chết đói vậy mà khốn nạn thay lại gặp phải kẻ không biết lí lẽ như mặt bặm trợn. Đánh thì đánh không lại cố quá chỉ tổ hy sinh thân mình vô ích e là lần này bọn họ lại phải tay không trở về.
       -" Ay da cái người này nói cũng thật là chính xác đó nha!"_ Giữa lúc tình hình 2 bên ngày càng khó giải quyết, vài người đàn ông bên kia đã chống trả không lại bị mặt bặm trợn đánh ngã.  Từ trong không gian bất chợt truyền đến giọng nói thiếu niên dễ nghe, mặt bặm trợn với đeo kính cùng ngẩng đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh .
          Ngay đối diện bọn họ bên kia đường 1 ccon dã thú không tiếng động sừng sững yên lặng đứng đó, ánh sáng mặt trời yếu ớt bị cơ thể cao lớn của nó chắn lại làm đường nét con vật trở nên không rõ ràng nhưng ánh mắt lãnh lẽo sắc bén nhìn thẳng vào bọn họ của nó giống như áp bức vô hình từng chút 1 giáng xuống,
        -" Ai đang ở đó?!"_ Mặt bặm trợn nắm chặt nắm tay cơn đau da thịt từ móng tay ghim vào thịt làm hắn bừng tĩnh, bị cỗ lực lượng  kia không nhân nhượng đè ép từ trên trán hắn mồ hôi to nhỏ như hạt gạo từng giọt từng giọt chảy ra, tố chất hắn cũng không tồi chân vẫn chưa run 2 hàm răng nghiến mạnh vào nhau, hùng hổ lên tiếng. 
         Con thú lớn đứng dậy, thong thả đi đến gần bọn họ. Nhóm người trông thấy con thú ngày càng đến gần thì bắt đầu tụ lại gần nhau cảnh giác nắm chặt vũ khí. Chữ Diệp cùng với Triển Thiên Hà nhảy xuống từ trên lưng con thú, áp lực khi nãy có 1 phần là phát ra từ cậu.Thực ra bản thân ngoại hình Chữ Diệp thì không thể nào tạo ra cảm giác sức mạnh to lớn đến vậy đây  là sự áp bức tự sinh sau khi biến dị của dị năng giả cấp cao đối với dị năng giả có cấp bậc thấp hơn, giống như dã thú dùng âm thanh và khí thế để dọa kẻ đối đầu, dị năng giả dùng sức mạnh tinh thần để tạo sự uy hiếp và chấn nhiếp những kẻ yếu hơn.  Chữ Diệp vẫn nhớ đời trước có lần cậu đã bị 1 dị năng giả cấp 7 tác động xém chút nữa là hộc máu nên bây giờ liền học theo sử dụng.
           Đô Đô theo sát sau bọn họ đến trước mặt đám người, lúc này hình dạng của nó mới rõ ràng trước mắt họ, mặt bậm trợn há hốc mồm nhìn con vật khổng lồ lông trắng muốt  trước mắt, động vật trong thành phố cũng biến dị nhưng tuyệt nhiên hắn chưa từng gặp 1 con chó có bộ dáng cùng khí thế lớn như thế này.  Người đàn ông đeo kính suy tư nhìn 2 người lạ mặt đột nhiên xuất hiện y nhanh chóng hiểu ra mục đích của Chữ Diệp cùng Triển Thiên Hà khi có mặt ở đây cùng với bọn họ là 1.
        -" Xin chào tôi là Tô Lân"_  Người nọ đi đến trước mặt bọn họ mở lời_" 2 người có phải cũng nhắm đến vật tư trong trung tâm thương mại này hay không?"
        -" Anh nói đúng, chúng ta cùng mục đích có phải nên hợp tác không?"_ Chữ Diệp cười cười, chỉ vào Tô Lân sau đó lướt qua tên mặt bậm trợn vẻ mặt tức giận, không để ý đến hắn.
        -" Được nhưng tôi có điều kiện, ở chỗ tôi sức mạnh thấp lại có rất nhiều phụ nữ và trẻ em không thể lao động được dù biết lúc này chẳng ai thương xót ai được nhưng... các người đừng nên cạn tàu ráo mán quá..."_ Tô Lân đưa ra điều kiện khi nói câu cuối ánh mắt hơi đảo liết qua mặt bặm trợn, nắm tay vô thức nắm chặt.
         -" Ai cho chúng mày tự ý quyết định! Chúng mày ở đâu ra mà dám đoạt đồ của ông đây hả?"_ Mặt bặm trợn thấy bọn họ xem hắn như người vô hình mà đá ra, tức giận đến trán bần bật gân xanh lồi lên cuối cùng cũng tìm được chỗ chen chân, hắn chỉ vào mặt Chữ Diệp, mặt mũi vặn vẹo chói tai. Triển Thiên Hà cau mày tiến lên 1 bước vừa vặn ngăn cách ác ý của hắn với Chữ Diệp, lạnh lùng lên tiếng.
     -" Thế giới này ai mạnh thì có quyền quyết định, không phải...là mày đã nói sao?"_  Gương mặt giống như kẻ bề trên ngó xuống cùng âm thanh lãnh lẽo mang theo uy áp như núi bất chợt ép xuống, mặt bặm trợn bủn rũn 2 chân người muốn  ngã ra sau, đàn em vội vàng đỡ lấy thân hình lung lay của hắn, thì thầm.
          -"Đại ca, đừng nóng! Bọn nó trông không phải dễ chơi đâu, nhịn chút đi đại ca!"_ mặt bặm trợn dường như nghe thủng lời tên đàn em nói, hắn không cam lòng nhưng cũng không dám lên tiếng nữa. Chỉ là 1 tên côn đồ cỏn con quen thói kêu ngạo giống như con ếch ngồi dưới đáy giếng vĩnh viễn cảm thấy mình hơn người, loại người như này Triển Thiên Hà đã gặp nhiều điểm chung của chúng là rất khó sống lâu, đương nhiêm không đủ Triển Thiên Hà nhìn vào mắt, Tô Lân bàng quang nhìn mặt bặm trợn tái mặt không dám lên tiếng bị kéo ra sau trong lòng còn có chút hả hê, Chữ Diệp nhìn qua liền rõ ràng ân oán của 2 người này chung quy thì thứ người với người tranh đoạt trong mạt thế thì cũng chỉ có vật tư và quyền lực thôi. Để lựa chọn 1 đối tượng hợp tác tốt giữa bọn họ thì đương nhiên Tô Lân là thích hợp nhất, hắn nghĩ quá nhiều cho người khác Chữ Diệp thích người như vậy giống như cậu đời trước có vướng bận liền không thể có suy nghĩ không tốt sau lưng bọn họ. Cậu phân chia rạch ròi với Tô Lân.
         -" Anh lấy được bao nhiêu vật tư là tùy khả năng của các anh, chúng tôi chỉ có nhiệm vụ đột phá mở đường vào trong thôi, điều kiện tiên quyết ở đây là đừng có ý nghĩ công kích chúng tôi! Thế nào?"
        -" Được, tôi đồng ý!"
        Chữ Diệp nở nụ cười hài lòng, quả nhiên dễ đàm phán vậy là coi như giao dịch đã hoàn thành.
         Đô Đô khuỵa xuống để Chữ Diệp với Triển Thiên Hà leo lên lưng, đám lông dày vừa vặn che kín cơ thể nhỏ xíu của Tiểu Trí những khi Đô Đô đứng thẳng thì người dưới mặt đất hoàn toàn không biết trên lưng nó còn có 1 người đang nằm.
       -" Cậu phá cửa được không ?"
       -" Được a, sau khi vào trong tôi đếm từ 1 đến 3 thì hãy cùng nhau nhảy xuống !"_ Chữ Diệp thoải mái trả lời, cậu rút ra 2 thanh kiếm vẫn giắc sau lưng dùng vạt áo lau chùi thân kiếm sáng bóng.  Đô Đô nghe hiểu những gì Chữ Diệp nói nó nhẹ lắc đuôi  bước nhanh về phía trước, chỗ bọn họ đứng như đã nói là ở quảng trường phía trước cách cửa chính trung tâm thương mại khoảng chừng 400m bằng tốc độ và chiều dài sải chân của Đô Đô thì không đến 1 phút đã có thể đến ngay sát cửa, Đô Đô dậm mạnh chân sau cơ thể của nó bật lên trước, như mũi khoan đâm thẳng đến trước.
         Chữ Diệp leo đến trên đỉnh đầu Đô Đô nhanh chóng ổn định bản thân, cậu nắm chặt chuôi kiếm trong tay phong hệ dị năng trong thân thể bắt đầu lưu chuyển hút lấy gió lốc quanh thân bọn họ tập trung lại vào 2 tay từng dòng khí mơ hồ nhìn rõ hình dáng ù ù cuồn cuộn nổi lên quấn quanh thân kiếm, sảnh trước trung tâm thương mại có 1 đoạn toàn bộ đều là cửa kính dễ dàng công phá. Bọn họ tiến đến sát sạt cửa, kính thủy tinh cường lực bị sức gió phát ra chấn vang lên âm thanh lạch cạch, Chữ Diệp tính toán 1 chút thời gian đến khi còn khoảng 5 giây ép sát thì vung kiếm chém ngang, lưỡi kiếm sắc bén lướt qua mặt kính để lại 1 đường sáng mờ.
         Thủy tinh cường lực lấy điểm bắt đầu là vết chém bằng tốc độ cực nứt ra, vỡ tan trên đất. Đô Đô theo đà tông thẳng vào trong, tang thi rải rác bên trong ngửi được hơi người giống như ong vỡ tổ điên cuồng gào rú xông qua.
       -" Nhanh!"_ Tô Lân vốn đã bám sát phía sau nhanh chóng phản ứng, tên mặt bặm trợn lấy lại tinh thần cũng vội vã giục đàn em chạy theo. Tang thi từ ở trên lầu nghe âm thanh cũng bắt đầu ồ ạt đổ đến, đám tang thi nửa người dập nát đang kẹt bên trong thang máy rơi bẹp dí quờ quạng 2 tay muốn xông ra. 
            Đô Đô 1 đường tông vào trong lông trên người nó toàn bộ biến thành kim loại che chở da thịt khỏi mãnh vở thủy tinh sượt qua, cơ thể to lớn của nó đảo 1 vòng lớn giảm tốc vô tình chém chết cơ số tang thi đến gần. Chữ Diệp từ trên đỉnh đầu Đô Đô theo quán tính mà buông tay rơi xuống ngay bàn tiếp tân, cậu trở tay chém đứt đầu 2 cô nàng tiếp tân xác sống đang giơ vuốt.
        Triển Thiên Hà cũng tiếp đất ngay sau đó tay trái hắn bấu lấy đầu con tang thi ngay trước mặt lửa từ bàn tay  bùng lên trong thoáng chốc nuốt chửng cả cái đầu nó, con tang thi chỉ kịp ré lên 1 tiếng đã mang theo cái đầu cháy thành than bất động ngã ra đất.
          Tô Lân chỉ bằng sức người bình thường không thể nào theo kịp Đô Đô hình thể to lớn đã nhanh chóng tụt lại phía sau bị tang thi vây khốn ở gần cửa, nhưng y lần này đi mang theo cũng đều là đàn ông khỏe mạnh mặc dù đa số là người thường nhưng tang thi cấp 0 di chuyển chậm chạp chỉ ăn ở số lượng muốn giết bọn nó vẫn khá dễ dàng. Tô Lân vung tay lên chùy băng nhọn hoắc tỏa hơi lạnh mọc ra từ tay y đâm xuyên qua giữa trán 1 con tang thi, thân chùy thô ráp làm óc não nó phun ra tung tóe, chùy băng tách khỏi tay y lại 1 cái khác hình thành ngay lập tức.
            Đám người Tô Lân mất mấy phút mới vượt qua được đám tang thi đuổi tới sảnh thì Chữ Diệp với Triển Thiên Hà đã trên đường đang lên tầng.
           Trên đường chạy lên tầng trên Chữ Diệp tiện tay xé 1 bảng hướng dẫn dán dọc trên tường mang theo vừa chạy vừa thảo luận với Triển Thiên Hà,  theo như sơ đồ phân bổ này thì tầng 1 là sảnh tầng 2 là khu vực bán đồ điện đồ da dụng các thứ mà mục tiêu nhắm tới của cả 3 nhóm người kể cả Chữ Diệp và Triển Thiên Hà là tầng 3 khu vực bày bán thực phẩm và thời trang, tuy nhiên như bọn họ quan sát từ bên ngoài thì ngay tầng 4 ngay phía trên là biển tang thi nhung nhúc luôn sẵn sàng lao xuống xé xác bọn họ.
          Đô Đô sức bật cực lớn sải chân dài độ cao 1 tầng lầu không làm khó được nó Chữ Diệp với Triển Thiên Hà đến chỗ dậm chân thang cuốn lên tầng 3 thì Đô Đô đã nhảy tuốt lên tầng bàn chân với móng vuốt kim loại  lóe sáng tạt ngang đập nát đầu tang thi nhân viên bán hàng,  Chữ Diệp nhìn thấy cảnh đó tuy không đúng lúc nhưng đột nhiên cậu lại nhớ tới cảnh Đô Đô bé bằng quả bóng đá đập vỡ bóng cao su lúc nhỏ cậu vẫn hay mua cho nó chơi.
         -" Chờ đã!"_ Triển Thiên Hà bỗng nhiên đổi hướng hắn chạy đến chỗ thang thoát hiểm lối lên tầng 4, Chữ Diệp vẫn chưa hiểu gì thì đã thấy hắn vận sức bẻ mấy đoạn lang can sắt gẫy bên cạnh chêm vào giữa 2 tay vịn cửa đến khi nó chặt cứng không thể di chuyển mới dừng lại_" thế này an toàn hơn thang máy hỏng rồi. Nếu chúng nó tràn xuống cũng tranh thủ được ít thời gian!"
          -" Ok, vậy chia ra nhé, tôi đi tìm đồ cho Tiểu Trí! Sẽ quay lại ngay"_ Chữ Diệp chỉ tay về phía khu vực bán quần áo, cắp lấy Tiểu Trí đã bắt đầu thuần thục sử dụng thuấn di, trên người thằng bé vẫn là bộ đồ cũ rách nát đã giặc đến phai màu. Người mà cậu đã nhận thì tuyệt đối không bạc đãi!
        -" Cẩn thận"_ Triển Thiên Hà không nói nhiều nhanh chóng đi về hướng ngược lại, nếu nói tại sao Chữ Diệp lại để Triển Thiên Hà đi thu vật tư chứ không phải kẻ có không gian thần kì là cậu thì phải nói về mấy ngày trước nữa. Khi mà bọn họ đụng độ 1 nhóm cướp trong thành phố, sau đó Chữ Diệp sâu sắc nhận ra bản thân cậu không những thua người nào đó về hình thể mà vận số còn kém cả 1 khoảng lớn, Triển Thiên Hà đấy mới đích thực chính là con cưng ông trời hắn không những có dị năng mà còn 1 hơi được tận 3 cái! Trong đó còn có 1 cái không gian! Tuy cái không gian này chỉ là loại bình thường chứa đồ vật nhưng cũng là mơ ước của khối người.  Phải biết tam hệ dị năng giả cao quý thế nào! Khó tìm thế nào! Chữ Diệp đời trước lăn lộn khắp nơi cũng chỉ gặp được 1 kẻ có tam hệ dị năng 2 người cũng coi như là có nhận thức sơ bộ nhưng cuối cùng đều là đường ai nấy đi. Thế mà đời này cậu chỉ mới bắt đầu hành trình mạt thế thôi là đã gặp ngay 1 kẻ có tam hệ dị năng rồi còn cứu người ta 1 mạng. À nhưng nếu vui vẻ chấp nhận thì  theo nghĩa nào đó cũng coi như là cậu rất may mắn Chữ Diệp tự nhủ sau này cậu phải cẩn trọng 1 chút vạn vạn lần không được đắc tội Triển Thiên Hà a ~
         Trong khu vực thời trang cũng có rất nhiều tang thi, dưới sàn còn có mấy cái xác gặm nham nhở đang thối rữa. Thứ mùi hôi này xọc ngay vào mũi Chữ Diệp đang nấp sau 1 dãy hàng dày đặt, phải nói là dù đã ngửi qua bao nhiêu lần đến quen đi nữa thì mùi thối rữa nó vẫn cực kì khó chịu! Tiểu Trí 1 tay bịt mũi nó tay kia che cho cậu.
          Chữ Diệp nhẹ búng tay lưỡi dao gió kích cỡ khoảng 1 gang ta lẵng lặng xuất hiện liên tục thay đổi góc độ bay đến chém ngang cổ vài con tang thi liên tiếp, thân thể không đầu lộp độp ngã xuống. Cậu nhanh chóng di chuyển vào trong bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển luồn lách giữa những giá kệ đầy quần áo vải vóc, cẩn thận không gây ra tiếng động tránh thu hút số tang thi còn lại trong cửa hàng. Dừng lại trước gian hàng túi xách Chữ Diệp lục lọi kéo ra được 1 cái ba lô du lịch có thể chứa thật nhiều đồ đưa cho Tiểu Trí xong liền nhanh chân đi đến chỗ quần áo trẻ em gần đó 1 dãy quần áo nhìn ra là đồ cho bé trai đủ màu sắc kiểu dáng đều bị cậu không phân biệt kéo xuống 1 hơi nhét vào balo. Cửa hàng sắp xếp phải nói là chằng chịt như mê cung các lối đi đều nhỏ hẹp chỉ vừa 1 người thậm chí có mấy kệ hàng trong lúc hoảng loạn mấy ngày trước bị đẩy ngã bừa bộn chắn lối.  Chữ Diệp vác balo to trên lưng chỉ vừa mới quay người đã không cẩn thận đụng ngay vào bình hoa đặt ngay bàn bên cạnh.
         " choang"-
           Bình hoa sứ nặng nề rơi xuống, âm thanh vỡ nát chát chúa vang lên.
            Miệng thầm buông 1 câu chửi tục Chữ Diệp vội vàng ném balo vào không gian dùng cả 2 tay ôm chặt Tiểu trí vào người guồng chân chạy nhanh ra ngoài.
           -" Anh ơi khoan... ko có quái vật đuổi theo chúng ta mà !"_  Chạy ra đến cửa Tiểu Trí bỗng nhiên kéo tóc Chữ Diệp, chỉ lại vào trong cửa hàng. Chữ Diệp dừng chân, cậu đảo mắt nhìn xung quanh cửa