Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 54: Trở lại căn cứ J



Những người này đi vào bên cạnh xe buýt, liền một tay vịn chặt xe buýt, hung hăng thở phào nhẹ nhõm, rồi sau đó liền an tâm đứng ở xung quanh xe buýt, thuận tiện giải quyết một ít tiểu tang thi.

Trên xe Cao Lôi cùng Đồng Hạo có chút tức giận, những người này thật sự là quá không biết xấu hổ.

Xem một chút phía trước Vân Khởi cùng Khung Phong đang ở hăng hái chiến đấu, Đồng Hạo hận trừng những người kia một cái.

Những người kia ngượng ngùng nở nụ cười, liền da mặt dày vặn vẹo qua mặt, cũng không để ý tới Đồng Hạo tức giận nữa.

Tang thi mặc dù nhiều, nhưng thật may là đều là tang thi cấp thấp, đối với Khung Phong cùng Vân Khởi không tạo được cái uy hiếp gì lớn, hai người rất nhanh giết ra một con đường, mang theo xe buýt xông đi ra ngoài.

"Hô!"

Rốt cục vọt ra, Vân Khởi cùng Khung Phong liếc mắt nhìn nhau, cũng không thèm nhìn tới đằng sau những người kia nghĩ muốn tiến lên đến gần, trực tiếp lên xe.

Lưu lại những người kia nhìn xe buýt càng ngày càng xa, có hâm mộ, không hề phẫn nộ, có oán giận, đương nhiên cũng có cảm kích.

Những người này mặc dù muốn Vân Khởi có thể dẫn bọn họ đi cùng, nhưng Vân Khởi vừa rồi thái độ đã biểu hiện rõ nàng cự tuyệt, những người này trong nội tâm thầm mắng, nhưng trên mặt cũng không dám biểu lộ ra.

Nhìn tiểu căn cứ càng ngày càng xa, càng ngày tiếng tang thi gào thét càng mơ hồ, trên xe mấy vị lão giáo sư cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, tràn đầy mệt mỏi xụi lơ ở trên chỗ ngồi.

Đồng Hạo tuổi còn nhỏ, Cao Lôi  tiếp nhận lái xe nhiệm vụ trong tay Đồng Hạo, làm cho Đồng Hạo đi nghỉ ngơi.

Cuối cùng, bốn người thay phiên lái xe, liên tục không có nghỉ ngơi, một ngày một đêm sau, bọn họ cuối cùng đã tới căn cứ.

Nhìn xem đập vào mi mắt  họ là căn cứ to lớn, trên xe sắc mặt mấy lão các giáo sư rốt cục buông lỏng, thật tốt quá, thật sự là quá tốt, an toàn rồi.

Thủ vệ binh sĩ ở cửa lớn, ngăn cản lại xe, Khung Phong lấy từ trong lòng ngực xuất ra một cái màu đỏ, người lính kia sau khi nhìn thoáng qua, vội vàng cho đi, thái độ còn rất cung kính chào hỏi.

Vào trong căn cứ, mọi người liền tách ra đi tới khu kiểm tra.

Vân Khởi đối với mấy cái này đã quen thuộc, cởi sạch y phục, sau khi bị bác sĩ kiểm tra một chút, liền mặc quần áo vào ra cửa, theo sát ở đằng sau Vân Khởi kiểm tra là Quách Hương.

Quách Hương liên tục cúi đầu, đi theo ở bên người Vân Khởi nàng lúc đi qua, nàng thậm chí khách khí nghiêng người, cúi đầu nhường đường Vân Khởi.

Vân Khởi nhìn nàng một cái, không nói gì trực tiếp rời đi.

Chờ sau khi Vân Khởi rời đi, Quách Hương lúc này mới ngẩng đầu lên, con mắt kia lạnh buốt âm ngoan không cách nào che giấu.

Quách Hương tiến đi vào khu kiểm tra, Quách Hương liên tục bị người bảo vệ, đâu được biết bị người kiểm tra phải cởi sạch y phục?

Nghe được bác sĩ kêu nàng cởi sạch y phục, Quách Hương rốt cục nhịn không được phát tác, trực tiếp cấp bác sĩ một bạt tai, nàng sợ tiện nhân Vân Khởi kia, nhưng mà những người này tính là gì a?

Dám bắt nàng cởi sạch y phục, những người này xứng sao?

Những bác sĩ này nếu đã có thể ở chỗ này tìm được công việc nhẹ nhàng, sau lưng tự nhiên cũng là có chút bối cảnh, sau mạt thế, người phần lớn, trên cơ bản đều đi làm lao công hoặc xây thành, có thể ở căn cứ tìm được một công việc đó là muôn vàn khó khăn.

Những người chuyển gạch xây thành kia có rất nhiều là minh tinh, làm ăn buôn bán, có nhiều nhất chính là phú nhị đại a, dạng người nào cũng có, những người này ở trước mạt thế đều là nhân vật lớn, sau mạt thế tiến đến, những người này cái gì cũng không biết, muốn sống sót, chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân.

Những người này không biết Quách Hương là ai, tự nhiên sẽ không nhân nhượng, liền trực tiếp đem Quách Hương bẩm báo với người phụ trách căn cứ này.

Người phụ trách căn cứ tự nhiên biết rõ Quách Hương là ai, nhưng vô luận là ai chỉ cần đi vào căn cứ đều phải tiếp nhận kiểm tra, bất luận kẻ nào cũng sẽ không ngoại lệ, Quách Hương mặc dù là tiểu thư thế gia, nhưng là muốn ngoại lệ, không thể nào.

Người phụ trách căn cứ, tự nhiên cho phép những bác sĩ kia thái độ mạnh mẽ một chút, vì vậy mấy nữ nhân bác sĩ cùng nhau đem Quách Hương áp chế, đương nhiên cũng không thiếu được lén bóp một phen, nhéo một tý.

Chờ Quách Hương lần nữa từ bên trong đi ra, đầu tóc càng rối xù, dưới quần áo da thịt trắng nõn điểm thêm vào chi chít cục xanh cục tím.

Quách Hương phẫn hận trừng mắt liếc tất cả bác sĩ một cái, trong nội tâm âm thầm nghĩ tới, nàng nhất định khiến bọn họ biết rõ nàng không phải là người mà các nàng có thể động vào.

Vân Khởi ba người vừa về tới căn cứ liền cùng với Khung Phong cáo biệt.

Ba người trở lại căn cứ chuyện đầu tiên làm chính là mua phòng ốc, Vân Khởi mặc dù không có tinh hạch tang thi cấp năm, nhưng mà nàng có tinh hạch tang thi cấp sáu.

Nhưng mà tinh hạch tang thi cấp sáu rất khó được, Vân Khởi cũng không nghĩ lấy ra, bất quá thật may là bọn họ lấy rất nhiều được tinh hạch tang thi cấp bốn, tinh hạch tang thi ba cấp, tinh hạch tang thi cấp hai a

Vân Khởi ba người tính toán cầm những tinh hạch này đi mua một gian phòng nhỏ.

Kiếm được phòng ở căn cứ rất khó, kể từ sau khi căn cứ dựng lên, ngoại trừ tòa cao ốc, mọi người có thể dựa vào năng lực của mình ở trong căn cứ mua một phòng nhỏ nhưng không thể vượt qua ba phòng, cho nên khi nhân viên phục vụ nhìn thấy Vân Khởi mang đến tinh hạch, trực tiếp thông tri người phụ trách căn cứ.

Người phụ trách rất nhanh liền tới gặp ba người Vân Khởi, Vân Khởi không thích nói chuyện, trực tiếp đem những chuyện này giao cho Cao Lôi.

Cao Lôi nhìn thân hình cao lớn, kỳ thật rất trầm ổn, so sánh với Cao Lôi, Vân Khởi cùng Đồng Hạo càng giống là hài tử, người phụ trách căn cứ đối đãi Cao Lôi rất là khách khí, biết rõ Cao Lôi là dị năng giả cấp ba, trong nội tâm mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng không có hỏi nhiều.

Cao Lôi là dị năng giả cấp ba, nhưng Vân Khởi đem ra tinh hạch, có rất nhiều tinh hạch tang thi cấp bốn, người phụ trách trong nội tâm đương nhiên tốt hiếm thấy.

Nhưng mà hắn biết rõ có một số việc có thể hỏi, có một số việc không thể nói.

Kế tiếp, người phụ trách trực tiếp dẫn  ba người làm một loạt thủ tục mua phòng ốc.

Trong đó căn cứ thế nhưng còn muốn thế tên chủ nhà vào. Vân Khởi mua phòng ở cách trụ sở trung tâm căn cứ không xa, ngay tại  khu cư xá cao tầng.

Phòng ở ở tầng chín, phong có ba gian, hai phòng ngủ một phòng khách, không lớn, bên trong nội thất ngược lại đầy đủ hết, bộ bàn ghế salon, giường ngủ đều có, ở mạt thế có thể có một chỗ ở như vậy, quả thực chính là thiên đường.

Vân Khởi dùng nước dị năng hệ thủy đem phòng tắm đổ đầy nước, ba người sảng khoái tắm một cái, rốt cục có thể ngủ một giấc thật ngon rồi.

Giữa trưa ngày thứ hai, ba người mới tỉnh lại, tinh thần rất tốt, Vân Khởi đem những tinh hạch cấp bốn đã được thiên hỏa tẩy rửa qua giao cho hai người Cao Lôi và Tiểu Hạo.

Hai người bây giờ là dị năng giả ba cấp, so với dị năng giả bình thường thì tương đối cường đại, nhưng mà tang thi tiến hóa quá nhanh, đã có tang thi cấp sáu, thật làm cho lòng người kinh sơ.

Vì an toàn của hai người, Vân Khởi quyết định trong thời gian ngắn nhất định phải tăng thực lực của hai người lên.

Đồng Hạo và Cao Lôi thấy được thực lực của Vân Khởi cùng Khung Phong, cùng với sự bất lực của bản thân mình, thấy Vân khởi giao cho tinh hạch đồng loạt rất cao hứng, hai người liền ngay lập tức đi  vào gian phòng của mình tu luyện.

Ở mạt thế có thể tới một địa phương yên tĩnh lại an toàn cũng không dễ dàng, bọn họ rất quý trọng.

Vân Khởi cũng mơ hồ cảm giác dị năng hệ thủy cùng dị năng hệ lôi của mình muốn đột phá, vì vậy cũng bắt đầu bế quan, đem mình nhốt vào trong gian phòng.

Ba ngày sau, ba người mới mở cửa.

"Lôi đại ca, ngươi đã trở thành dị năng giả cấp bốn rồi? Chúc mừng!" Đồng Hạo vì Cao Lôi cao hứng.

"Ha ha, Hạo Hạo mới lợi hại, tuổi nhỏ như thế liền trở thành dị năng giả cấp bốn."

Đồng Hạo nghe có chút xấu hổ cúi đầu xuống.

Biết rõ hai người đều đột phá được dị năng giả cấp bốn, Vân Khởi trong nội tâm cũng vì hai người cao hứng.

Nhìn thấy Vân Khởi ra khỏi phòng, hai người đều cao hứng nói về thu hoạch của mình, Vân Khởi cũng vì hai người cao hứng, quyết định xuất ra vài thứ đồ tốt, khao hai người.

Cơm nước xong, ba người ba ngày không có ra cửa, quyết định ra cửa xem một chút tình huống bên ngoài là thế nào, vì vậy ba người cùng nhau xuất môn.