1
2
3
" Mẫu Đơn Hướng Dương này hay tối này tui đến nhà tụi mi ngủ nha" Nhược Ái đôi mắt to tròn lung linh nhìn họ, sao mà nỡ từ chối kia chứ.
" Sợ à" Tô Châu Đình quay sang hỏi.
" Ống thoát nước, tôi sợ bị bắt lắm, nhớ bắt là mấy cậu mất một cô gái dễ thương thì làm sao" Nhược Ái nói xong thì trong đầu không khỏi suy diễn.
Ánh đèn đột nhiên mở lên, mọi người không kịp thích ứng với ánh sáng nhíu mày lại.
Là Hoàng mờ bóng.
" Còn không mở đèn là chú hề bắt cậu đấy nhóc con ạ, ở đó mà còn nói chuyện, xuống lầu thôi" Hoàng nói rồi mở cửa ra đi trước.
Xuống tới lầu, Hoàng chợt ngưng vài giây.
" Cô ạ" Hoàng chào.
Mọi người đi ra phòng khách, là mẹ của Trấn Hành Dịch bà Mộng Thẩm.
" Cháu chào gì"
" Gì ạ" bọn họ chào hỏi.Ánh mắt bà dịch chuyển đến khuôn mặt cô gái đứng bên cạnh con trai mình.
" Mẫu Nhi " Bà gọi, mấy người còn lại không biết bà gọi ai.Trấn Hành Dịch thấy ánh mắt mẹ nhìn tới chỗ mình nhưng hình như…
" Gì Thẩm, gì sao ỏe đấy thế" Mẫu Đơn bước lên trước mặt bà.
" Về họp phụ huynh cho thằng con trai gì, mà con … mấy đứa là bạn học à" Bà Thẩm nhìn bọn họ hỏi con trai mình.
" Không bạn học chứ bạn gì" Cái giọng nói cà ngất cà ngơ ấy.
" Cái thằng bất hiếu này, nói không đàng hoàng được à hả" Bà liếc nhìn thằng con hư đốn, nói một phải cắn lại một câu.
" Vâng con hư đốn nhưng biết sao được, dòng nòi thôi" Trấn Hành Dịch đớp lại ngay
" Cha mày"
Thôi nể tình là mẹ không nói vậy.
" Chà, bữa gì có gặp ba mẹ con ở trường nghĩ là trùng tên ai ngờ lại duyên phận như vậy" " Nào mấy đứa ngồi lại chơi đi chớ hẵng về, gì nấu cơm cho mấy đứa ăn"
" Ở lại không từ chối" Bà không cho phép họ nói câu nào.
" Vậy ở lại ăn thôi, về chi tốn cơm nhà" Hướng Hướng thấy không ai dám lên tiếng nên đồng ý luôn dù gì ăn cơm nhà ngán rồi.
Bà Thẩm nhìn Hướng Hướng.
" Là Hướng Hướng sao, đúng là Mặt Trời nhỏ sáng lạn mà, ba mẹ hai đứa để khéo thật đấy" Bà nhìn khuôn mặt xinh tươi của cô nói." Là Hướng Dương được Mặt Trời chiếu rọi ạ" Hướng Hướng nhẹ nhàng nói lại.
" Được, được" " Bây giờ đi chợ nha, nghe nói đi chợ vui hơn đi siêu thị nhiều" Bà nói rồi kéo tay Mẫu Đơn đi. " Con không đi, tanh ch*t được" Trấn Hành Dịch không nhúc nhích nói.
" Đi mà sách đồ, mày định để mẹ mày với mấy cô gái này sách à" Bà lườm cậu nói." Xì"
Họ lên xe rồi đi thẳng đến chợ Tân Thành. Khung cảnh rất quen thuộc với dân ở đây, chợ vốn là nét truyền thống xưa nay, ở mỗi nơi chợ tập hợp đủ muôn vạn màu sắc.
Họ đi chọn rau xanh, dưa leo.Đến hàng bán thịt. " Bán tôi cân thịt ba chỉ đi chị" Bà Thẩm nói. " Tôi lỡ cắt lỗ hai lạng rồi lấy luôn nhé, 150 nghìn" Bà bán hàng hét giá.
Bà Thẩm không phải người ở đây nên không biết giả cả, mà đám con trai kia bà cũng chịu, nhìn là biết cái thứ như con trai bà chắc đây là lần đầu tiên đặt chân tới chứ nghĩ gì.Bà định chìa tiền đưa thì. " Một cân đúng một cân thêm cháu không lấy, 100 nghìn lấy đâu lỗ hai cân mà đòi thêm 50 nghìn. Không bán cháu đi chỗ khác đầy thịt tươi hơn" Hướng Hướng nãy giờ lựa rau bên kia chạy lại thấy bà bán hàng ăn gian thì nói, rõ ràng là chỉnh lại cân cơ. " Cái con nhỏ, còn nhỏ không biết thì không được nói bậy đấy nhé, giá thịt tăng rồi" Bà bán hàng kia tưởng cô còn nhỏ nên dễ lừa. " Cháu sống đây từ nhỏ đến lớn, ngay cả quê cháu cũng ở đây, ngày nào cháu cũng đi chợ cùng mẹ cô không phải lừa. Cái gì mà tăng giá, năm nay giá cám giảm heo cũng không ốm đâu hay dịch bệnh lấy đâu tăng giá" Hướng Hướng nói rõ ràng rành mạch.
" Thôi đi gì, chỗ khác tươi hơn" Hướng Hướng nói với gì Thẩm rồi định đi." 100 nghìn thì 100 nghìn" bà kia cuối cùng cũng nhượng bộ.
" Cháu không muốn mua ở chỗ cô nữa" Hướng Hướng nói rồi đi luôn.
Xí,chặt chém giá cả với cô à.
" Thế giờ mua thịt đâu đây cháu" Bà Thẩm hỏi.
" Dạ qua chỗ bà ba con hay mua ạ, chỗ đó mỗi sáng đều mổ thịt vào sáng sớm rất tươi. Ban nãy cháu chả nghĩ đến là bà kia lại hét giá như vậy" Hướng Hướng nói.
" Bạn cùng bàn nhỏ của tôi giỏi thật nhỉ" Trần Quý nói nhỏ vào tai cô gái.
" Xùy, đó là tất nhiên" Hướng Hướng lườm cậu nói.
" A Hành này" bà gọi con trai mình.
" Sao vậy phu nhân" Cậu cười cợt trả lời.
" Không giỡn, Quý Nhị nó thích con bé kia đúng không" Bà nhìn Quý cứ lởn vởn bên Hướng Hướng nãy giờ còn nhìn cô gái bé kia cười thôi.
" Hazz, ai cũng nhìn ra nhưng chỉ có cái vị cô nương kia chả nhận ra gì" Trấn Hành Dịch nhìn hai người họ xa xa.
" Này, mày đừng có mà để ý nhăm nhe Mẫu Nhi nhe chưa, cái thứ như mày chả xứng" Bà nói xong liếc con trai bà.
Cậu liếc mẹ mình, hứ cậu chả thèm.