Mặt Trời Chỉ Chiếu Rọi Hướng Dương

Chương 38: Trộm thương, trộm nhớ



Chiều tà ghé ngang qua ô cửa sổ, chào đón bọn họ. Tia ánh sáng cuối cùng trong ngày le lỏi trong căn phòng, Mặt Trời treo lơ lưng qua khung ô cửa sổ như bức tranh thiên nhiên đầm ấm.

Các cô gái tắm xong mang mùi hương của biển khơi đặt chân lên mặt cát vàng.

Hướng Hướng và Mẫu Đơn mặc đồ đồ hôm trước mua cùng hai thanh niên, liếc váy hồng phấn toan toát vẻ đàm thắm, chiếc xanh dương hoa quyện vào bầu trơi hay làn sóng thì chưa biết được? Họa Mi táo bạo mặc bikini xanh cùng với chiếc áo sơ mi xuyên thấu, Mẫn Mẫn còn Nhược Ái chỉ là váy hai dây đơn giản nhưng lại hồn nhiên, ngây thơ khó tả.

*Các chị đẹp đều xinh hết nhó, truyện không chỉ có nữ chính mà các chị khác cũng mười phân vẹn mười à nhaa.

Làn gió mang hương của biển phả vào khuôn mặt lên lỏi qua từng cộng tóc của các cô nàng.

Hít thật sâu.

" Chà, đúng là hương biển nhỉ" Hướng Hướng hít thở sâu tận hướng không gian.

" Ừm, không phải đâu" Mẫu Đơn dè bỉu nói.

" Hương cát" Nhược Ái trêu đùa thêm.

" Hương hải sản đấy" Họa Mi nói.

" Này, đang cái bầu không khí chil chil này mà mày chỉ nghĩ tới đồ ăn thôi hả" Hướng Hướng lườm nói.

Thật cái con người này chỉ giỏi phá hoại không khí.

Nhưng mà…

" Đi thôi, lưng mình sắp chạm tới bụng rồi đây" Hướng Hướng nói xong bỏ lại mọi người bước trước.

" Má" Họa Mi nói xong chạy lại đè đầu Hướng Hướng.

" Lại đây, nhanh" Họa Mi gọi mấy cô gái kia lại.

Bốn cô gái thi nhau cù léc Hướng Hướng, cô gái nhỏ cười đau cả bụng nước mắt rớt ra tới nơi luôn rồi.

" Xin lỗi mòa~" Hướng Hướng nũng nịu nói.

" Má tao thua, tha tha mày" Họa Mi buông ra ngay.

" Nói này Hướng Dương à, cái giọng mày mà nũng nịu nói với đám con trai thì chỉ có mà tụi nó căng phồng thôi" Họa Mi nói đầy ý tứ.

" Căng phồng cái gì cơ" Hướng Hướng mơ hồ hỏi.

" Này, đừng có mà dãy bẩn em tao. Mấy cái thứ xấu xa như tụi mày tránh nó ra" Mẫu Đơn che tai Hướng Hướng lại liếc mấy đứa xấu xa đầy đen tối kia.

Em cô nó mồm mép nhưng trong trắng lắm à.

" Chà" Họa Mi tiến lại gần nhìn Mẫu Đơn.

" Mẫu Đơn của chúng ta cũng hiểu nhỉ?" Họa Mi nhìn thêm.

" Vậy cũng là người xấu rồi nha"

Mẫu Đơn liếc cho bỏ ghét.

Hướng Hướng ngơ ngơ đi theo họ.

Căng phồng? cái gì căng cơ?

*ai đọc truyện cũng hiểu đúng không nhỉ?(icon cười gian)

Ăn uống xong họ kéo nhau ra biển ngồi, cần theo mấy lon bia. Lâu lâu lén ba mẹ làm điều đó thật thú vị.

Họa Mi cầm lon bia khui.

Cạch, hơi xì ra.

" Này, tụi mày thích ai không hoặc có chút tâm tư ấy hay đối với bạn nam khác thân hơn, thích hơn ấy?" Họa Mi hỏi.

" Trả lời thật, bạn bè mà. Năm sau nữa ra trường mỗi đưa một nơi rồi" " Sau này ngoảnh lại xem chàng trai bên mình trọn đời có phải là chàng trai năm 17 tuổi mình trộm nhớ hay rung động không" Họa Mi chân thành nói.

" Ọe" Mẫn Mẫn chê bai cái gì mà trộm nhớ khang khác.

" Này"

" Khai mau, nhanh lên bạn bè thân thiết mà không nói à?"

" Tao là không có rồi, tao chỉ có Tề ve chai thôi ôkê" Mẫn Mẫn đáp khí thế.

" Cái thứ không có thật, mà có thật mà cũng đ*o xứng. Mộc Ly Tâm lái xe vèo vèo trong 1 giây tông ch*t bố giờ"

Má, cái con này mê Tề Mặc như điên cơ. Lúc nào cũng nhái đi nhái lại đến nỗi cô thuộc cả cốt truyện.

" Cút" Mẫn Mẫn chừng cô nàng.

" Ừm tao thì cũng có, là trộm nhớ thầm thương" Nhược Ái lí nhí nói.

" Ai, má thằng nào vậy"

" Thôi"

" Tao không biết, chỉ thân đám Hoàng mấy. Nhưng tụi mày cùng rõ rồi" Hướng Hướng chen ngang.

Cô biết Nhược Ái thích ai, có lẽ họ không biết nhưng cô biết… nhưng khá khó khăn đây.

" Tao thấy mày cũng thân với Quý đấy nha, khá thân" Họa Mi nói.

" Đám A Quý chứ" Phải cả ba chứ sao lại chỉ có mỗi cậu ấy.

" Đó, từ cách xưng hô thôi cũng lộ" Họa Mi nói liền.

" Cậu ấy kêu mình gọi mà" Hướng Hướng vẫn trả lời.

" Vậy tại sao lại chỉ nói mày"

" Tại vì…"

" Đó"



" Tao thì để ý anh hàng xóm" Họa Mi nói luôn.

" Đừng nói anh tao" Mẫn Mẫn hỏi.

" Thì sao, gọi miếng chị dâu xem nào" Họa Mi nâng cằm Mẫn Mẫn thủ thỉ.

" Cút"

" Còn Mẫu Đơn "

" Ừm, chắc là có ý khác với họ hoặc thầm thích đều được"

" f*ch, tao không ngờ nha"

Hướng Hướng nhìn cô, Mẫu Đơn nhìn lại cười trừ không muốn nói.

Nhưng cô biết…

*đến hẹn lại lên thoai