Mặt Trời Của Riêng Anh

Chương 43: Điều tra



Quân Hạo mặc kệ quản gia ngăn cản, anh đi thẳng vào biệt thự Hạ gia

Lúc này, phu nhân Cẩn đang ngồi chơi mạc chược cùng các vị phu nhân khác

" Tôi lại thắng rồi nha, chung tiền đi. Haha" Phu nhân Cẩn cười khoái chí vì mình lại là người thắng

" Hôm nay sao xui thế không biết!!" Một vị phu nhân thở dài than thở

" Cô ơi, cho cháu xin phép gặp Hi Văn được không ạ?" Dù rất gấp gáp muốn tìm gặp Hi Văn nhưng anh vẫn lễ phép mà hỏi phu nhân

Lúc thấy Quân Hạo tới, phu nhân Cần hơi bất ngờ

" Tôi đã ngăn cậu ấy lại nhưng cậu ấy chạy thật sự rất nhanh, tôi đuổi theo không kịp. Xin lỗi phu nhân" Quản gia biệt thự Hạ gia thở hỗn hễn vì mệt mà nói

"Được rồi, ông lui xuống đi" Phu nhân vấy tay ra hiệu cho quản gia lui xuống bà không trách phạt ông

"Không biết cháu kiếm Văn Văn có chuyện gì nhưng mà vợ chồng nó không hề sống ở biệt thự Hạ gia" phu nhân

Cần từ tốn uống một ngụm trà nói

"Vậy vợ chồng họ sống ở đâu ạ, cháu có việc gấp cần tìm Hi Văn"

"Đó là biệt thự riêng của Dụ Dụ, người làm mẹ như ta trước giờ cũng chưa từng đặt chân đến. Mỗi khi có việc gì quan trọng Dụ Dụ đều tự mình trở về biệt thự Hạ gia nên ta cũng không hỏi về nơi ở của nó"

Từ lúc Hạ Khang Dụ tự mình đi lên từ hai bàn tay trắng, xây dựng Hạ Thị trở thành tập đoàn đứng đầu thành phố

X thì tính cách của Hạ Khang Dụ cũng dần thay đổi, không còn chia sẻ với bà chuyện gì, luôn lạnh lùng, sống khép mình lại đến cả chỗ ở của mình Hạ Khang Dụ cũng không cho bà biết dù cho bà đã từng hỏi rất nhiều lần.

"Vậy cháu xin phép về trước ạ" Quân Hạo cúi chào rồi thất vọng rời đi

Xem ra anh lại bỏ lỡ cơ hội ở gần Hi Văn lần nữa rồi

Anh thật sự rất lo lắng Hạ Khang Dụ sẽ làm gì với Hi Văn

Ở biệt thự riêng của mình, Hạ Khang Dụ ngồi nhìn chăm chằm Hi Văn không hề rời mắt

Anh sai người hầu bới cho Hi Văn một tô cơm đầy vì cảm thấy ăn một chén sẽ không đủ no, lo cô thiếu dinh dưỡng

Không những thể trên bàn còn có salad cá hồi, gà hầm sâm, canh atiso và một dĩa trái cây gồm bưởi và cam nhằm bổ sung thêm vitamin cho cô như lời bác sĩ đã dặn

"Nhiều quá ăn không hết" Hi Văn hơi chau mày tỏ vẻ không vừa ý vì sự quyết định của hắn

"Tay em bị thương nặng như thế phải ăn nhiều cơ thể mới tạo ra nhiều lợi khuẩn, sức đề kháng tốt giúp vết thương mau lành" Giọng Hạ Khang Dụ lạnh lạnh như khuyên bảo cũng như ép buộc cô nhất định phải ăn hết



" Nhưng mà một tơ cơm quá nhiều rồi còn phải ăn thêm thức ăn nữa. Ăn hết bàn này chắc tôi sẽ thành con heo mập ú ụ" Hi Văn mặc kệ lời nói của hắn tiếp tục phản bác tỏ ý muốn hắn đổi từ tô cơm sang một chén cơm nhỏ

"Ăn cá hồi đi chứa nhiều vitamin, omega, kali và nhiều khoáng chất" Hạ Khang Dụ vừa nói vừa gắp bỏ vào tô cơm của Hi Văn

" Không muốn ăn, đồ ăn nhiều thế này một mình tôi làm sao ăn hết. Trước khi vết thương lành có lẽ tôi đã thành heo rồi" Hi Văn chau miệng phản bác, cô không muốn thành heo đâu

Người ta còn phải giữ dáng chứ, sau này thành heo thì còn ai để ý đến cô nữa

Đột nhiên môi Hi Văn cảm nhận được một sự ẩm áp đang ở trên môi mình. Là Hạ Khang Dụ đang hôn cô

Hắn nắm lấy cằm Hi Văn rồi dùng môi mình chặn cô lại. Nụ hôn không quá mạnh bạo nhưng lại đầy quấn quýt còn mang xu hướng phạt nhẹ vì không nghe lời của Hi Văn, hắn cắn nhẹ vành môi mềm của cô

"A...đau" Hi Văn đẩy hắn ra, hai tai cô đã đỏ ửng, không ngờ là Hạ Khang Dụ sẽ hôn

"Em mà còn không ngoan ngoãn ăn hết, tôi sẽ lại đè ra hôn tiếp" Giọng Hạ Khang Dụ đầy đe doạ mà nói

Hi Văn biết Hạ Khang Dụ nói được sẽ làm được vì vậy cô đã không còn phản bác mà ngồi im lặng ăn hết tô cơm được mang lên

Thấy Hi Văn ngồi im ngoan ngoãn ăn như vậy, Hạ Khang Dụ nở nụ cười hài lòng xoa đầu cô

"Vậy mới ngoan" Giọng nói đầy cưng chiều

Nè cô không phải cún con đâu nhé, đừng có xoa như thế, thật đáng ghét. Lòng thì nói thế nhưng Hi Văn nào dám nói chỉ im lặng ăn mặc Hạ Khang Dụ xoa đầu mình

Lúc này đột nhiên điện thoại Hạ Khang Dụ có người gọi tới, hắn liền rời đi để nghe điện thoại

Hi Văn có nhìn thấy số điện thoại gọi tới là thư ký Trần, chắc là việc của tập đoàn nên cô cũng không quan tâm mà tập trung giải quyết đồ ăn ở trước mặt

Hạ Khang Dụ đi lên phòng khách nghe điện thoại, hắn một tay cầm điện thoại, một tay đút vào túi quần nhìn ra phía cửa sổ

"Nói đi. Tất cả những việc tôi kêu anh điều tra"

Hạ Khang Dụ giọng trầm hỏi

" Thưa chủ tịch, chuyện tin nhắn ẩn danh đến tin đồn được lan truyền trong công ty đều có liên quan đến tiểu thư..tiểu thư Mạn Nhu làm" Thư ký Trần ngập ngừng một lát

"Chỉ một mình?" Hạ Khang Dụ nghi ngờ hỏi, hắn không tin một đứa mới 20, 21 tuổi như Mạn Nhu có thể một mình làm ra những chuyện này

" Theo điều tra thì tôi biết được tin nhắn ẩn danh tiểu thư làm một mình, về việc tin đồn lan trong công ty là do tiểu thư vô tình bị Liu - trưởng phòng Marketing lấy điện thoại rồi lén mở máy gửi video về máy cô ta và cả việc quay lén trong phòng chủ tịch là do một tay cô ta bày trò"

" Tay phu nhân là do một nhân viên tên Minh Mẫn nghe theo lời tiểu thư Mạn Nhu mà làm" Thư Ký Trần báo cáo đầy đủ những việc bản thân điều tra được

" Tốt, tốt lắm. Thật không ngờ đứa em tôi nuôi dưỡng bao năm lại có thể làm ra nhiều chuyện tày trời như vậy" Hạ Khang Dụ cười lạnh, hắn hoàn toàn mất niềm tin, những kẻ khác thì không đáng nói nhưng Mạn Nhu là em gái hắn nuôi dưỡng lại có thể làm hại chị dâu mình

Sự đồng cảm, tình yêu thương hắn dành cho đứa em này xem ra đều là dư thừa, là hắn đã sai khi nhìn lầm



Lòng tốt của hắn rốt cuộc đã nhận lại được gì?

"Còn có chuyện này tôi cần báo với chủ tịch, phu nhân đã bị ban hội đồng ép đến mức nghỉ việc rồi thưa ngài"

Đáp lại những câu báo cáo của Thư ký Trần chỉ là một nụ cười châm biếm, lạnh lẽo đến đáng sợ

"Chủ vắng nhà những kẻ ở đợ lại muốn lên làm chủ, nực cười thật" Nói xong Hạ Khang Dụ cười khinh thường

Quân Hạo thất vọng mang theo thùng đồ Hi Văn rời khỏi Hạ Gia

Mạn Nhu tình cờ ghé vào thăm Phu nhân Cần thì liền bắt gặp Quân Hạo, ả cười nham hiểm nhìn anh rồi đi tới bắt chuyện

Thầm nghĩ sắp có chuyện vui xem rồi đây

"Anh Quân Hạo, trùng hợp thật không ngờ anh lại tới đây" Cô ta cười dịu dàng đi tới chỗ Quân Hạo

"Mạn Nhu, em tới thăm cô sao?"

" Vâng"

" Vậy em vào đi, anh có việc đi trước nhé" Quân Hạo nói xong không thèm nhìn Mạn Nhu rồi cất bước rời đi

" Anh Quân Hạo có chuyện gì sao? Mặt anh buồn quá" Cô đi tới chỗ Quân Hạo nhìn vào mặt anh mà ngây ngô hỏi

Quân Hạo định nói là không có chuyện gì rồi rời đi nhưng đột nhiên anh nhớ ra Mạn Nhu là em gái nuôi của Hạ

Khang Dụ có thể cô sẽ biết biệt thự riêng của Hạ Khang Dụ ở đâu

" Em biết biệt thự riêng của Hạ Khang Dụ ở đâu không?" Quân Hạo quay sang nhìn Mạn Nhu đầy hi vọng

Thấy Mạn Nhu có vẻ còn ngờ vực vì sao mình đột nhiên lại tìm biệt thự riêng của Hạ Khang Dụ, Quân Hạo liền nói thêm

"Hi Văn để quên đồ nên anh đang định tìm nhà cô ấy để đưa lại"

"À, thì ra là thế. Em biết biệt thự riêng của anh Dụ ở đâu để em đưa anh đi nhé" Mạn Nhu cười tươi nhìn Quân Hạo

" Được vậy phiền em dẫn đường nhé "

Nói rồi Quân Hạo lấy xe tới chở Mạn Nhu cùng đi tới biệt thự riêng của Hạ Khang Dụ

Mạn Nhu cười thầm trong lòng xem ra sắp có kịch hay để xem rồi

Đàn ông tới nhà tìm thế này, chị dâu à nếu anh Dụ thấy chắc chắn sẽ không tha cho chị đâu nha.