Mặt Trời Sẽ Luôn Đến

Chương 16



Ông đến gần hơn với Harry bằng ý chí của mình, tìm nơi ẩn náu trong nhiệt độ của cánh tay mạnh mẽ của người Gryffindor, và nhận ra cậu ấy tự nguyện giao chúng ra khi chúng cuộn tròn quanh xương hông của ông và đưa ông lại gần hơn, áp sát ông vào bộ ngực cường tráng tuyệt vời đã luôn như vậy trong rất nhiều giấc mơ hàng đêm của ông.

"Harry ..." Ông thì thầm yếu ớt, tìm được sự can đảm để đưa đôi môi mình vào vừa tầm hôn của con sư tử của ông. Tuy nhiên, ông ngập ngừng ở những giây cuối cùng, lơ lửng không chắc chắn, chỉ cách một hơi thở với đôi môi mà ông rất muốn tôn thờ, và cuối cùng thở dài nhẹ nhõm biết ơn khi người kia cười một cách đầy yêu thương và thu hẹp khoảng cách nhỏ giữa họ, hôn ông một cách kiên định và tràn đầy cảm xúc.

"Merlin ... Tôi không thể tin là ông sẽ để tôi nhìn ông như thế này trong khi ông đang rất tỉnh táo và không hề say xỉn. Tôi sẽ làm mọi thứ bằng hết khả năng để đảm bảo rằng ông sẽ không bao giờ hối hận về sự lựa chọn này, Severus."

Hơi thở của Severus dồn dập và ông nhắm mắt lại để tận hưởng niềm vui lạ thường mà lời hứa chân thành đó mang lại cho ông. Một nụ hôn mạnh mẽ áp lên làn da đầy sẹo che phủ trái tim đang đập điên cuồng của ông, và ông cảm thấy các giác quan của mình bùng cháy như thể ông đang bị ném thẳng vào một dòng sông mà dung nham đang thiêu đốt khi răng nanh con sư tử của ông cọ vào đầu núm vú của ông, cậu ấy day day nó không thương tiếc trước khi mút nó một cách nhẹ nhàng. Chỉ cần lặp đi lặp lại hình thức gây kích thích điên cuồng đó đã khiến ông chỉ còn một khối thịt, chỉ có cơ và xương đang quằn quại, không thể làm gì khác ngoài việc níu lấy vòng tay mạnh mẽ của Harry khi ông được yêu thương kéo thoát khỏi tàn tích còn sót lại của chiếc áo ngủ, và được đặt lại về chiếc giường êm ái của mình.

Harry đã chơi cơ thể của ông như vị nhạc sĩ vĩ đại nhất mọi thời đại. Cậu ta biết chính xác là phải chạm vào đâu để khiến ông rên rỉ và thở gấp và thở ra thô nặng, đến nỗi Severus không còn nhận ra âm thanh của giọng nói của chính mình nữa.

Sư tử của ông hôn từng inch trên cơ thể ông với sự quan tâm tinh tế đến từng chi tiết: gặm, cắn, mút và yêu thương cho từng chút da thịt nhợt nhạt cậu ta băng qua. Harry tôn thờ từng vết sẹo và những nốt ruồi của ông. Yêu thích cả những vết hằn, vết bỏng và sự không hoàn hảo trên cơ thể xấu xí của ông với sự kiên định tàn nhẫn đến mức Severus không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận hết những chiều sâu và chiều rộng trong cảm xúc lẫn hành động mà cậu ta muốn làm.

Đôi bàn tay rộng đầy năng lực ấn ông xuống nệm và trong giây tiếp theo, một tiếng thở dài nhẹ nhàng không chút ngượng ngùng, mang đầy ý vị của sự tán thưởng phả lên trên làn da nhạy cảm của dương vật cứng ngắc đến phát đau của ông, đưa các giác quan đang quay cuồng của ông đến một nhận thức rõ ràng như thủy tinh trong suốt, rằng ông đang nằm dưới thân Harry Potter, trong khi người thanh niên giữ ông không thể động đậy bằng những đầu ngón tay có móng tay mà cậu ta đang cuộn quanh xương hông nhô lên của Severus, ông đang bị phơi bày trước cơn đói khát đầy thèm muốn đã làm đôi mắt ngọc lục bảo tuyệt đẹp của Chúa Cứu Thế bị ám tối đi, vị Chúa của thế giới, nhưng là Chúa Cứu Thế của riêng ông.

Một tiếng rên rỉ đầy dục vọng vụt qua từ đôi môi sưng lên vì nụ hôn của Harry trước khi cái miệng đã dùng hết sáu tuần hứa hẹn với ông sự vui sướng không thể miêu tả thành lời, đổ ập xuống dương vật và nuốt chửng toàn bộ của ông, biến mọi suy nghĩ của ông thành một mớ hỗn độn và những dây thần kinh của ông thành một khối rối rắm của các giác quan quay cuồng, không thể cảm nhận được gì ngoài lửa nóng và sự căng tràn, căng thẳng và ... sự đê mê.

Sức nóng bao trùm bộ vị nam tính của ông, nâng niu nó một cách đầy tinh tế. Chăm sóc nó từ gốc đến ngọn trong một sự di chuyển tàn khốc và dòng chảy của ham muốn ra lệnh cho ông, bảo ông hãy trao nhiều hơn của mình cho người Gryffindor, cho người dường như có ý định hút khô ông, muốn nuốt toàn bộ của ông, ngấu nghiến ông như một con thú đói mồi, như một quý ông lịch lãm, như một người tôn thờ tận tụy đầy dâng hiến, như người yêu mà ông hẳn đã từng có trước đây nhưng lại quá ngốc nghếch đến mức tự kết án mình, để mình lãng quên đi ...

"Harry, Harry ... làm ơn dừng lại. Ta sẽ tự bắn mình vào trong miệng cậu nếu cậu cứ tiếp tục như thế này ..." Cuối cùng ông cầu xin với sự tuyệt vọng bị bóp nghẹt, kéo đầu sư tử của mình ra với sự khăng khăng của một người đàn ông hoàn toàn không muốn tự cho phép mình có sự giải phóng một-chiều như vậy.

Ông muốn, không, cần phải hòa làm một với con người đã kiên nhẫn chờ đợi ông, cho người đã lôi kéo ông, bất chấp ông đấm đá và la hét, để đến nơi không có gì tồn tại ngoài khoái cảm, mang ông đến vùng thánh địa, nơi các giác quan của ông không hề biết đến sự thất vọng và tâm trí của ông không có hy vọng hình thành một suy nghĩ logic đơn giản nhất. Cậu ấy mang ông đến với giây phút, cho ông cảm nhận những cảm xúc và bản năng dục vọng nguyên thủy nhất. Cậu ấy mang cho ông sự tin tưởng và khao khát. Niềm vui, niềm hy vọng và niềm hạnh phúc ngoài sức tưởng tượng.

"Ta muốn nhiều hơn nữa, Harry. Ta cần nhiều hơn nữa. Ta muốn biết cảm giác như thế nào khi cậu vùi sâu vào bên trong ta..."

Harry nhìn thẳng vào mắt ông bằng ánh nhìn tràn ngập ham muốn. Cậu ấy buông dương vật của ông ra với một tiếng động nhẹ nhàng, người cậu cong lên như một con mèo đã được thỏa mãn, cậu cọ xát cơ thể ướt đẫm mồ hôi của mình vào thân người quằn quại của Severus trong một động tác được thiết kế để nghiền nát vật cương cứng của họ vào nhau, nhốt họ bên cạnh nhau trong một sự tiếp xúc tác động lên tất cả các giác quan đang bị kích thích quá mức của người Slytherin, khiến ông thực sự yếu ớt với thứ dục vọng không thể suy nghĩ đã chiếm trọn bộ não ông.

"Tôi sẽ cho ông tất cả những gì ông muốn, tình yêu của tôi. Tôi sẽ cho ông mọi thứ ông cần. Sau đó tôi sẽ đem nó trở lại từ cơ thể kiệt sức của ông và dồn nó lên tất cả các giác quan của ông. Và một lần nữa. Và một lần nữa ... "

Severus trực tiếp rên rỉ vào đôi môi đang chơi đùa, đôi môi đang bận rộn gieo những những nụ hôn nhỏ không thể thở nổi trên khuôn miệng run rẩy của ông. Ông hét lên trong sự đầu hàng kinh ngạc khi cú đẩy đột ngột của Harry khiến háng của họ cọ xát vào nhau trong một giai điệu bùng nổ, cho phép người Gryffindor rõ ràng có kinh nghiệm lao vào ông với sự hung dữ cuồng nhiệt đến mức ông cảm thấy khoái cảm của nó thổi bay những ký ức trong suốt hàng chục năm, về các cuộc gặp gỡ tình dục và sự cô độc đầy mệt mỏi khỏi tâm trí của ông.

"Harry! ..." Miệng ông mở ra trong tiếng thở gấp vì ngạc nhiên trước niềm đam mê mãnh liệt đáng kinh ngạc đang tàn phá hàng phòng ngự đang đổ nát của ông. Đôi mắt ông mở to và ông nhìn thẳng vào một biển xoáy đầy khao khát mang màu ngọc lục bảo sáng chói. Miệng ông thở ra một tiếng rên rỉ đứt quãng và ông cố gắng cầu xin sự thương xót, nhưng lời cầu xin của ông đột ngột bị cắt đứt khi đôi môi ông đột ngột bị chiếm đoạt, bị cắn với sự cương quyết chiếm hữu, với cơn đói tuyệt vọng đã đổ dầu cho sự âu yếm vuốt ve của người yêu của ông, của người đã tuyên bố trên tất cả mọi nghi ngờ hoặc phủ nhận, rằng ông là cậu ấy.