Khúc Yên từ bỏ ý nghĩ xuống xe, thúc giục Hạ Tư Viêm nhanh chóng lái đi.
Một xe 4 người, sau đó không lâu đi tới căn nhà ở ngoại thành của Hạ Tư Viêm.
Đây là một căn bốn tầng, mặc dù không giống biệt thự hào hoa nhưng thắng ở điểm đơn giản mà kiên cố, sau khi đóng chặt cửa ra vào và các cửa sổ thì có thể ngăn cản zombie cấp thấp đi vào.
"Cảm ơn anh Hạ đã có lòng tốt giữ em lại." Nguyễn Đường không dám gọi 'anh Tư Viêm' nữa, thái độ trở nên dịu dàng lễ phép.
Hạ Tư Viêm không để ý tới cô ta, nói với Khúc Yên: "Yên Yên, em lên tầng cùng anh."
Khúc Yên gật đầu, ngoan ngoãn đi lên với hắn.
Hai người đi thẳng đến tầng bốn, Hạ Tư Viêm mở cửa một phòng ra, nói với cô: "Tạm thời em ở chỗ này."
Khúc Yên dạ một tiếng, hỏi: "Anh Tư Viêm, có phải anh có chuyện muốn nói riêng với em đúng không?"
Hạ Tư Viêm đè thấp giọng xuống: "Anh không biết em có tính toán gì, tại sao phải để hai người lạ kia đi theo chúng ta. Còn cô gái họ Nguyễn kia nữa, anh cảm thấy rất kỳ lạ."
Lấy kinh nghiệm làm cảnh sát nhiều năm của hắn, trực giác mách bảo hắn có nguy hiểm đang tới gần.
"Anh cảm giác được?" Khúc Yên có chút bất ngờ, cả đường đi Nguyễn Đường rất thành thật, không nghĩ tới Hạ Tư Viêm có thể phát hiện điểm khác thường...
"Em cũng cảm thấy như vậy?" Hạ Tư Viêm nhíu mày, nói: "Nếu biết cô ấy có gì đó không ổn thì tại sao còn muốn......"
"Bởi vì em muốn cho cô ấy cơ hội đó." Khúc Yên cong môi nở nụ cười, so với việc để mối nguy hiểm rời khỏi tầm mắt thì không bằng để nó bộc phát đi.
Cô cũng muốn xem rốt cuộc Nguyễn Đường sẽ làm cái gì với cô và Hạ Tư Viêm.
"Cơ hội gì?" Hạ Tư Viêm hỏi.
"Không biết vì sao, em cảm giác cô Nguyễn cực kì thích anh. Ánh mắt của cô ấy vẫn luôn dính chặt trên người anh." Khúc Yên nhón chân lên, ghé vào tai hắn nói khẽ: "Nếu như anh cũng thích cô ấy, vậy cơ hội chính là cho hai người. Nếu như anh không thích cô ấy......"
Đó chính là cơ hội để Nguyễn Đường lộ đuôi cáo.
"Em muốn cho anh và cô ấy cơ hội?" Ánh mắt Hạ Tư Viêm khẽ trầm xuống, có chút tức giận: "Anh đã từng nói với em rồi, anh không quan tâm chuyện tình cảm nam nữ."
"Vậy nếu cô ấy mê hoặc anh thì sao? Nếu anh không chống đỡ nổi, bị cuốn vào sự cám dỗ thì sao?" Khúc Yên nhẹ nhàng nói: "Giống như trong tiểu thuyết, hòa thượng thanh tâm quả dục nói không thể thay đổi vì nữ nhân nhưng lại bị hồ ly tinh câu mất hồn."
Hạ Tư Viêm cong ngón tay búng trán cô: "Trong đầu em toàn tiểu thuyết gì vậy? Anh không phải hòa thượng, cô ấy cũng không phải hồ ly tinh."
Nếu thật sự bị mê hoặc thì cũng chỉ có người con gái trong mộng mà thôi.
"Em mặc kệ, em muốn thử." Khúc Yên xoa trán, vừa chơi xấu vừa nũng nịu nói: "Nếu anh không vượt qua được cửa ải này, em......"
"Em làm sao?" Hạ Tư Viêm nhíu mày nhìn cô.
Khúc Yên mím môi, nổi giận nói: "Em sẽ đi, đi rất xa, không để ý tới anh nữa."
Không biết vì sao từ đầu đến cuối cô đều có một vướng mắc.
Nữ chính và cặp đôi được chỉ định của thế giới tận thế trước theo lý thuyết sẽ chịu lực hấp dẫn của thế giới.
Hạ Tư Viêm đời này lại lạnh nhạt vô tình, giá trị hảo cảm với cô cũng chỉ có 20 điểm, liệu có thể dễ dàng rung động với Nguyễn Đường không?
Để Nguyễn Đường ở lại đây, một là cô chờ Nguyễn Đường ra tay với cô, hai là muốn xem xem rốt cuộc Hạ Tư Viêm và Nguyễn Đường có nghiệt duyên gì.
"Nếu em đã muốn, vậy thì thử thôi." Cuối cùng Hạ Tư Viêm vẫn dung túng cô.
Mặc dù hắn cảm giác mình càng giống Đường Tăng sắp bị yêu tinh bắt vào động bàn tơ* hơn.
*chỗ này tui tra gg thì hình như có bộ phim 盤絲洞(The Cave of the Silken Web/Động bàn tơ)