Edit: Bối tiểu yêu
❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️
Tình huống đột nhiên xảy ra không kịp trở tay, hắn chỉ có thể nhìn người con gái trước mắt mình ngã xuống.
Lạch cạch một tiếng, chiếc hộp mới đó còn được bàn tay trắng thuần xinh đẹp gắt gao ôm chặc giờ lăn trên mặt đất vài vòng rồi vỡ ra.
Một đạo hồng quang léo lên chớp mắt chiếc trâm trong hộp liền biến mất.
Bên này viên đạn bắn ra găm ngay chính giữa tim cô, đương nhiên mất mạng.
“Phanh” phát súng thứ hai vang lên.
Tay súng bắn tỉa sợ Tuyên Vân Chi chưa chết liền bắn thêm phát nữa.
Nhưng đáng tiếc viên đạn lại bắn trúng Tư Văn Tà.
Đường Nhất thu được tin tức biết có người muốn ám sát Tuyên tiểu thư, liền nhanh chóng chạy tới, nhưng hắn đã chậm một bước.
Đương gia hắn lúc này đang ôm chặt Tuyên tiểu thư ánh mắt vô hồn hứng viên đạn đang bay đến, miệng không ngừng gọi tên cô gái trong lòng cứ mặc kệ máu trên lưng vẫn cứ chảy.
Đường Nhất sợ, thật sự sợ, sợ đến run người
“Đương gia, bảo vệ đương gia!!!”
Thủ vệ hai bên chặt chẻ, nhanh chóng giải quyết sát thủ, bận rộn lo lắng hộ tống hai người rời đi.
- -----------
Tuyên Vân Chi tỉnh lại xung quanh một mảnh đen nhánh, chỉ có chỗ cô là được chiếu sáng.
Như nhớ tới điều gì, cô lập tức nhìn toàn thân mình, không cảm thấy đau một chút vết thương cũng không có, không khỏi sửng sốt.
Không bao lâu âm thanh của hệ thống xuất hiện
“Chúc mừng ký chủ, thế giới nhiệm vụ thứ nhất hoàn thành.”
“Tôi chết rồi à?”
“Đúng vậy, viên đạn bắn xuyên qua tim đương nhiên là mất mạng.”
“Ai giết?”
“Lãnh Băng Hàn.”
“Hừ”
Cô nhàn nhạt lên tiếng, ngay sau đó dò hỏi
“Tư Vân Tà đâu?”
“Viên đạn chỉ cách trái tim hắn hai centimet, không có biện pháp lấy ra.
Nhưng hắn vẫn được cứu sống, cô không cần lo lắng.”
Cô yên tĩnh nửa ngày, lại lần nữa dò hỏi
“Đây là chỗ nào?”
“Nơi này là không gian ảo để ký chủ nghỉ ngơi trước khi đến thế giới thứ hai, tất nhiên nơi này rất an toàn cô có thể an tâm về độ an toàn cứ thoải mái nói chuyện với tôi ….”
Cô không để ý tới cái hệ thống rất chi là vô dụng kia, rũ mắt nhìn cây trâm trên tay.
Không nghĩ tới cây trâm đi theo cô vào nơi này.
Chưa nghỉ được bao lâu, hệ thống thông báo tiếp tục nhiệm vụ.
“Chuẩn bị tiến vào thế giới thứ hai, cấp nhiệm vụ: đơn giản cấp hai, ký chủ chuẩn bị thời gian bắt đầu đếm ngược.”
“5, 4, 3, 2, 1”
“Tích tích tích tích, truyền tống bắt đầu”
Tuyên Vân Chi cảm giác được đầu truyền tới một trận đau đớn.
Chờ đến khi cô tỉnh lại, liền nghe bên tai thanh âm ong ong ong.
Tốp năm tốp ba quay chung quanh trước mặt cô ngươi một lời, ta một lời, ríu rít không ngừng.
“Oa, có phải là tát thẳng vào mặt Vân Chi không vậy?”
“Không biết đã NG bao nhiêu lần?? Triệu Mạn cô ta không biết xấu hổ là gì à.”
“Chính là, không biết Vân Chi đã làm gì mạo phạm vị Thái Tuế này, kiến cô ta bắt chặn đủ đường…..”
Mỗi người một câu.
Tuyên Vân Chi dần dần từ ý thức, khôi phục tri giác.
Chỉ cảm thấy gương mặt một bên truyền đến từng đợt đau đớn.
“Tích ……., mời ký chủ tiếp nhận ký ức.”
Thân thể này tên Tuyên Vân Chi.
Lại cùng ký chủ Tuyên Vân Chi trùng tên trùng họ.
Thân thể nguyên chủ là nhị đại minh tinh.
Coi như là tiểu hoa đán.
Làm người điệu thấp, cho nên rất ít tin tức tình ái về Tuyên Vân Chi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô cả đời này chỉ cần chuyên tâm vào công việc diễn xuất là được.
Nhưng là cố tình cô lại yêu con trai độc nhất của ông trùm thương giới, Âu Dương Mông.
Cô biết chính mình cùng người trong lòng có chênh lệch, nên cứ như vậy yên lặng đơn phương.
Người tính vẫn không bằng trời tính, cô bạn gái mang danh dịu dàng nhã nhặn của Âu Dương Mông, lại một lần ngẫu nhiên đã nhận ra Tuyên Vân Chi thích Âu Dương Mông, liền đối với Tuyên Vân Chi mọi nơi đều ghen ghét thù địch, tìm mọi cách xui khiến hạ lệnh người khác, khiến Tuyên Vân Chi bị khắp nơi chèn ép, tin tức bôi đen không ngừng xuất hiện, thậm chí mấy tên lưu manh không ngừng quấy rối lẽn vào nhà cô, cuối cùng bị người trói tới một con hẻo hẻo lánh vì chống cự mà bị đối phương đâm chết.
“Tất ——————,nhiệm vụ thế giới: thu hập giá trị may mắn của Thiên Đạo sủng nhi Mộng Vũ Văn biến cô ta trở lại thành người bình thường.
Nhiệm vụ nguyện vọng của nguyên thân: làm Mộng Vũ Văn thân bại danh liệt, chúng bạn xa lánh..”
- -----------o HẾT THẾ GIỚI 1 o---------.