Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện

Chương 83: Thế giới 6 - Công lược người sói dã tính (12)



" Ngươi phát điên cái gì? " Vân Di trừng mắt, hất tay Cao Tử đang giữ chặt cằm mình.

" Trên người ngươi có mùi của một nam nhân khác " Cao Tử áp chế muốn một tay bóp chết nữ nhân ương bướng, khó bảo này.

Hắn vươn tay dùng sức giữ chặt hai bả vai Vân Di, không cho cô một chút cơ hội nào để cự quậy, phản kháng. Khí tức tỏa ra nồng đậm khắp nơi, âm lãnh tận xương. Trên mặt hắn biểu tình dữ tợn, răng nanh cũng không tự chủ mà nhô ra.

Vân Di nghiêng đầu, chớp mắt trong veo, suy ngẫm, cô hồi nào tiếp xúc với nam nhân nào thế " Ngươi có bị nhầm không? Ta ngoài ở bên cạnh ngươi ra, đâu có quan hệ với ai ".

Cao Tử nghe Vân Di nhanh chóng giải thích, phần nào cũng được nguôi đi. Bàn tay cũng vì thế mà nới lỏng ra, tuy nhiên vẫn lãnh đạm nói " Vậy tại sao mùi của lang nhân khác lại xuất hiện trên người ngươi?".

" Kí chủ, nam nhân mà Cao Tử đang nói ở đây là Minh Triết đấy " Tiểu Hắc thấy hồi lâu kí chủ của mình vẫn đang load mãi chưa ra, cuối cùng ho nhẹ, thiện chí mà nhắc nhở.

Trên mặt Vân Di xuất hiện ba vạch hắc tuyến, ngẩng đầu nhìn Cao Tử " Này, đừng nói với ta là người đang đi so đo với đứa trẻ con nhá!".

" Vậy là ngươi thừa nhận?" Cao Tử mặt mũi tối lại. Giỏi lắm, nhân lúc hắn đi ra ngoài. Nữ nhân này dám ở cùng tên lang nhân khác ngoài hắn, lại còn thoải mái thừa nhận. Phen này nhất định hắn sẽ lột da của tên lang nhân đấy, vất thịt và xương cốt cho đám Tiểu Bảo ăn, làm cho mắt nữ nhân này sáng ra, biết đấy mà noi gương. Tiếp đấy hắn sẽ hành hạ nàng ta cho nàng ta cả đời sẽ không bao giờ còn có ý định dòm nghó nam nhân nữa!

" Kí chủ yêu quý, nếu cô không làm gì. Tôi đảm bảo độ hắc hóa của nam chính sẽ tăng lên thành mức cực đại nhất đấy. Hiện giờ thì mức độ hắc hóa vẫn nhích lên từng bước. Thỉnh kí chủ mau mau đi xoa dịu tâm hồn đang bùng nổ của nam chính " Tiểu Hắc trong đầu Vân Di gõ " Coong coong " mấy tiếng chuông cảnh báo.

" Được rồi, tôi biết rồi " Vân Di vừa nghe tin mà Tiểu Hắc vừa thông báo, giận đến thiếu chút nữa nổ đom đóm mắt.

Vân Di thập phần bất nhã nghiến răng, Cao Tử... hắn ta sẽ không ấu trĩ đến mức đấy chứ.

" Ngươi chớ hiểu lầm. Ta chẳng qua chỉ ở cùng với một đứa nhóc. Nó không hề có ý định tạp chất gì với ta. Không những thế, ta chỉ thấy nó rất dễ thương khi hóa thành sói. Còn lại, so với ta thấy... trong bộ tộc này, ngươi vẫn là tuyệt nhất " Vân Di mang theo nụ cười con mẹ nó, từ tốn mà giải thích cho Cao Tử. Trong lòng liên tục dựng ngón tay giữa.

" Tốt lắm, giá trị hắc hóa đang có dấu hiệu giảm dần. Tiếp đi kí chủ ".

" Những điều ngươi nói... là thật? " Cao Tử nheo mắt lại nghi ngờ.

" Đương nhiên là thật rồi " Vân Di mắt lóe lên, sau đó hơi gật đầu, nói tiếp " Thật ra... ta cũng đâu muốn nói chuyện với đứa nhóc ấy. Chỉ vì ta... rất nhớ bộ lông mền mượt của ngươi nên mới... " Vân Di khẽ cắn cắn cánh môi hồng, có chút khẩn trương liếc người đối diện. Cả người toát lên vẻ thẹn thùng khó thấy.

Ở góc độ của Vân Di, cô dường như có thể thấy được đôi môi của Cao Tử nhếch lên tạo thành vòng cung.

Cao Tử bỏ cả hai tay ra khỏi bả vai Vân Di, ngồi xuống đám cỏ khô gần đấy, vỗ nhẹ tay sang bên cạnh, ý bảo cô đến ngồi cạnh hắn.

Vân Di nhịn không được híp mắt lại, vẫn là ngoan ngoãn mà ngồi xuống. Khi mà cô vừa đặt người xuống, một cảm xúc mền mại cọ vào tay cô.

" Cho ngươi... tùy ý sờ và nhớ là không được tìm ai khác ngoài ta. Rõ chưa?" Cao Tử biến thành sói, lấy cái tay cào nhẹ lên lòng bàn tay Vân Di, con ngươi đỏ vẫn chăm chăm nhìn không dời.

Vân Di thấy vậy, lòng nhũn lại như nước. Cố gắng ngăn cản dòng máu nóng từ trong mũi sắp phun ra.

Vân Di nở nụ cười như hoa đào nở tháng tư, giờ phút này đôi mắt long lanh đến lạ thường. Cô cúi xuống ôm lấy Cao Tử, giọng êm ái, thì thầm bên tai hắn.

" Nghe lời người.... từ nay ngoài ngươi ra, ta sẽ không động chạm đến một lang nhân nào nữa ".

[ Ting: Chúc mừng kí chủ đạt được độ yêu thích của Cao Tử ].