Nghe Tưởng Uyển nói, Tưởng Hạo suy sụp lắc đầu nói: "Vô dụng thôi Uyển Nhi, trừ khi tìm được lỗ hổng của những chứng cứ đó nếu không ba ba ra không được."
Năng lực của Uyển Nhi hắn còn không biết sao? Đều tại hắn, hắn đem cô bảo vệ trong lồng kín, không chịu được ủy khuất, về sau không có hắn, Uyển Nhi phải sống như thế nào?
Dứt lời, Tưởng Hạo lo lắng nhìn Tưởng Uyển: "Bạc Tình chính là một con bạch nhãn lang, ba ba hiện tại bị giam, hắn nhất định là không đối tốt với con. Uyển Nhi, con hãy nghe ba ba nói, nếu hắn muốn cùng con ly hôn, con liền đáp ứng hắn, sau đó muốn một số tiền rời khỏi thành phố A, ba ba vô dụng không che chở được cho con.." Nói xong, hốc mắt Tưởng Hạo liền đỏ lên.
Nếu lúc trước hắn không có đáp ứng yêu cầu của Uyển Nhi, làm Bạc Tình đính hôn cùng cô thì bây giờ sẽ không bị Bạc Tình vứt bỏ.
Mộ Vân Ca nghe hắn nói xong, lập tức gật đầu nói: "Ba ba yên tâm đi, con đã cùng Bạc Tình ly hôn, trải qua chuyện này, con đã thấy rõ bộ mặt thật của hắn."
Tưởng Hạo nghe xong không khỏi vui mừng nhìn cô "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.."
Mà lúc này, Mộ Vân Ca tiếp tục nói với Tưởng Hạo: "Ba ba, hiện tại thân thể của người là quan trọng nhất, điều kiện trong ngục giam không tốt, người nhất định phải bảo trọng thân thể, con chỉ còn một mình ba là người thân, nhất định sẽ tốt lên mà."
Cô lo lắng Tưởng Hạo sẽ giống như trong cốt truyện ở trong ngục tự sát.
Cho nên, cô phải cho hắn động lực tiếp tục sống.
Tưởng Uyển không nghi ngờ gì chính là động lực tốt nhất cho Tưởng Hao tiếp tục sống sót.
Tưởng Hạo nghe được Mộ Vân Ca nói, tâm tình tuyệt vọng tức khắc chấn động "Uyển Nhi, ba ba nhất định sống thật tốt." Dù có ngồi tù mười mấy năm hắn cũng sẽ sống thật tốt.
Mộ Vân Ca nhìn thấy tinh thần của hắn thay đổi, trong lỏng khẽ buông lỏng, sau đó tiếp tục nói: "Ba ba nhất định phải tin tưởng con, trong vòng một tháng con nhất định sẽ cứu người ra."
Nghe Mộ Vân Ca nói, Tưởng Hạo không khỏi nở nụ cười, nào có người ở trong ngục rồi còn có thể ra ngoài.
Nhưng hắn vẫn hướng Mộ Vân Ca gật đầu "Được, ba ba tin tưởng con, nhưng con ngàn vạn lần không thể làm việc ngu ngốc gì, cũng không cần miễn cưỡng chính mình."
Mộ Vân Ca nghe xong nhẹ nhàng cười, sau đó đem một bao đồ vật đặt trên quầy, luôn miệng dặn dò Tưởng Hạo chiếu cố chính mình.
Vài phút sau, giám ngục lại đây.
"Đã hết giờ thăm tù". Đối phương lãnh đạm hướng Mộ Vân Ca nói.
Mộ Vân Ca nghe xong gật đầu, sau đó lén lút đưa cho giám ngục một bao lì xì "Trương ngục trưởng, trái tim ba ba của tôi không được tốt, bình thường phiền ngài chiếu cố một chút."
Phát hiện bao lì xì của Mộ Vân Ca rất dày, sắc mặt Trương ngục trưởng lúc này mới tốt vài phần, sau đó mới cười tủm tỉm nói "Yên tâm đi."
Bất quá là chiếu cố Tưởng hạo một chút thôi, đây cũng không phải việc gì khó.
Chỉ là hắn không nghĩ tới, Tưởng Uyển còn biết điều như vậy.
Mộ Vân Ca rời khỏi ngục giam không lâu liền có người đến hỏi mua biệt thự.
Cùng đối phương đi xem phòng xong, cô liền lái xe đi một khu nhà ở.
Nhưng khi cô sắp chạy đến nơi thì một chiếc xe hơi màu đen đột nhiên chính diện xông qua.
Thấy thế, Mộ Vân Ca ánh mắt phát lạnh, lập tức bình tĩnh nhanh chóng chuyển động tay lái.
"Phanh!"
Một tiếng động lớn vang lên, Mộ Vân Ca đụng phải lối vào của bãi giữ xe, sau đó thẳng tắp đụng phải một chiếc Maybach màu đen.
Thân thể Mộ Vân Ca được dây an toàn kéo lại, đập mạnh vào chỗ ngồi phía sau.
Nhìn chiếc xe đang bóc khói, Mộ Vân Ca tháo dây an toàn, rời khỏi chỗ ngồi đi đến chiếc xe màu đen.
Mà lúc này, tài xế chiếc Maybach cũng một thân mồ hôi lạnh.
"Cô lái xe thế nào vậy hả?" Trên gương mặt trung niên của tài xế ẩn nhẫn tức giận.
Trên xe là một đại phật gia, nếu hắn có chuyện gì thì một nhà tài xế đều xong đời.
Vốn dĩ cũng là lỗi của mình nên Mộ Vân Ca cũng không tức giận, chỉ xin lỗi nói: "Thật xin lỗi vị tiên sinh này, tôi không phải cố ý. Đây là số điện thoại của tôi, tôi sẽ bồi thường thiệt hại về tài sản và tinh thần cho ngài."
Mà Mộ Vân Ca vừa nói ra, theo bãi đỗ xe đi ra, năm sáu chiếc xe hơi màu đen đồng thời dừng lại, cùng xuống xe là mười mấy bảo tiêu mặc tây trang màu đen.
Bọn bảo tiêu nhanh như bay đến cửa sổ phía sau chiếc Maybach, sau đó cúi đầu hơi hơi mở ra một khe hở nói: "Nghiêm tiên sinh, ngài không sao chứ?"
Nhìn thấy trận thế như vậy, Mộ Vân Ca liền biết được chủ nhân chiếc Maybach không đơn giản.
Mà đúng lúc này, tiếng của Tiểu Hắc đột nhiên truyền vào tai Mộ Vân Ca "Kích phát nhiệm vụ ẩn! Thu thập giá trị tình yêu của vai ác Nghiêm Thù, giá trị tình yêu này có thể cho chủ nhân dùng để thăng cấp hệ thống."
Nghe được Tiểu Hắc nói, ánh mắt Mộ Vân Ca không khỏi khẽ nhúc nhích.
Trước kia không phải chưa từng kích phát nhiệm vụ ẩn, nhưng vì thân thể của cô bị hệ thống mạnh mẽ cưỡng chế, cho nên nhiệm vụ ẩn hoàn thành rất gian nan.
Hơn nữa, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn, hệ thống sẽ thăng cấp, trở nên càng mạnh mẽ hơn, trừ khi hệ thống bắt buộc phải thăng cấp, nếu không cô sẽ cố tình không hoàn thành nhiệm vụ ẩn.
Nhưng cùng với hiện tại không giống nhau, hệ thống siêu cấp pháo hôi đã bị nàng đổi thành hệ thống nghịch tập mạnh nhất, Tiểu Hắc cấp bậc càng cao đối với cô càng có lợi.
Nghĩ đến đây, ánh mắt không khỏi nhìn về cửa sổ chỗ chủ nhân của chiếc Maybach.
Mà lúc này, chủ nhân chiếc Maybach như phát hiện ánh mắt của Mộ Vân Ca, liền đem cửa sổ xe hạ xuống.
Chỉ một thoáng, một khuôn mặt lạnh lùng mà thâm thúy xuất hiện trước mắt của Mộ Vân Ca.
Khi ở trong các thế giới, cô đã gặp qua vô số mỹ nam, Mộ Vân Ca liếc mắt một cái thì có thể kết luận, người đàn ông này tuyệt đối là một người đầy hormone nam tính.
Cùng người này ở bên nhau, cô không thiệt.
Lúc này, Tiểu Hắc đã đem tư liệu của Nghiêm Thù truyền vào đại não của Mộ Vân Ca.
Nghiêm Thù, hai mươi tám tuổi, là gia chủ Nghiêm gia - một trong tứ đại thế gia của A quốc, thương trường quỷ tài, hắc bạch đều ăn, người sáng lập thần bí của công ty tin tức Internet lớn nhất toàn cầu - FREE. Là một người lãnh cảm.
Mà ở trong cốt truyện, Tần Lam cũng là người duy nhất đến gần được Nghiêm Thù mà khiến cho hắn không thấy phản cảm, hắn vì Tần Lam làm rất nhiều chuyện, có thể nói hắn chính là nam nhân sau lưng Tần Lam. Bất quá, hắn cũng là vai phản diện, đương nhiên sẽ không có kết cục tốt, cốt truyện lúc sau hắn vì cùng Bạc Tình tranh đoạt Tần Lam mà dần hắc hóa, kết quả bị Bạc Tình bức ra khỏi thành phố A đi tha hương không nói, còn bị tai nạn xe cộ thành một người tàn tật.
* * *
Sau khi tiếp thu xong tư liệu về Nghiêm Thù, trong mắt Mộ Vân Ca loé lên tia hứng thú.
Bởi vì cô chú ye một điểm --- một nam nhân hoàn mỹ như vậy, nhưng thân thể có vấn đề?
Chậc chậc, thật là đáng tiếc.
Bất quá như vậy cũng tốt, cô đối với đàn ông từng có phụ nữ không có hứng thú, tâm lí cô không chịu được.
Đến nỗi điểm hắn là nam nhân sau lưng Tần Lam.. hiện tại không cần phải dựa theo cốt truyện, cô sẽ cho Tần Lam cơ hội tiếp cận Nghiêm Thù sao?
Khi không có đại boss Nghiêm Thù phía sau chống lưng, cô muốn nhìn xem tình yêu giữa Bạc Tình và Tần Lam có thể đi bao xa!
* * *
Nghiêm Thù ngũ quan nhạy bén, dĩ nhiên không bỏ qua được tia hứng thú lướt qua trong mắt Mộ Vân Ca, trong lúc nhất thời, hắn không khỏi hơi nhướng mày, sau đó kêu tài xế nói: "Lý thúc, tìm người đem tổn thất tính toán một chút."
Nghe được Nghiêm Thù nói, Lý thúc vội vàng gật đầu nói:"Tiên sinh ngài chờ một lát, người xử lý đang trên đường tới.