Tiếu Khiêm đột nhiên bị cô đẩy suýt chút nữa té ngã, thần sắc phẫn nộ nhìn Thư Niệm, "Hạ Ninh Thiển, cô làm cái gì vậy hả? Điên rồi sao?"
Càng bị cự tuyệt, lại càng khơi dậy nội tâm bất bình của hắn, nhìn thần sắc ghét bỏ của Thư Niệm, hắn theo bản năng nắm cằm cô, khuôn mặt tuấn tú nhích lại gần, càng ngày càng phóng đại......
Thư Niệm: Oẹ........
Con mẹ nó dám chiếm tiện nghi của bà, bổn bảo bảo đây ngươi cũng dám chạm vào, muốn tìm chết đúng không!
Thư Niệm đang chuẩn bị nâng chân lên cho thằng cha này một phát tuyệt tử tuyệt tôn, thì mắt liếc tới phía cửa, ánh mắt Thư Niệm đột nhiên sáng ngời, khóe môi hơi câu, "Xa tiểu thư?"
Rõ ràng, động tác Tiếu Khiêm khựng lại, mặt giống như ôn dịch buông Thư Niệm ra, lập tức đứng lên, khôi phục bộ dáng bá đạo tổng tài, giống như chưa có việc gì xảy ra.
Thư Niệm:......→_→
Nam chủ lợi hại nha, sao anh không đi diễn kịch đi, gương mặt này, chậc chậc, xứng đáng nhận giải Oscar a!
"Sao em lại tới đây?" Tiếu Khiêm nhìn Xa Tiếu Tiếu ôn hòa nói.
Xa Tiếu Tiếu lúc này đang đánh giá Thư Niệm, cô ta lần đầu tiên nhìn thấy vị hôn thê của Tiếu Khiêm, diện mạo diễm lệ, gia thế giàu có, hàm dưỡng tốt, khí chất cao quý, làm Xa Tiếu Tiếu tức khắc sinh ra một loại cảm giác tự biết xấu hổ, nên khi Tiếu Khiêm hỏi cô ta cũng không nghe rõ.
Xa Tiếu Tiếu đứng ở cửa không nhúc nhích, tựa như bị một màn trước mắt dọa tới. Xa Tiếu Tiếu đánh giá Thư Niệm, Thư Niệm cũng đánh giá cô ta, đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy vị nữ chủ tiểu tam kiếp trước thành công thượng vị.
Đôi mắt linh động ngập nước, làn da trắng nõn, mái tóc dài thẳng tắp tùy ý thả trên vai, tỏa ra loại sức sống thanh xuân, dáng người yêu kiều, cùng dáng người phập phồng quyến rũ của nguyên chủ không thể cùng so sánh, vừa thấy chính là kiểu nữ chủ ngốc bạch ngọt.
Kiểu nữ chủ này đa số sinh ra cuộc sống bình thường, thậm chí có chút nghèo khó, đáng thương hơn có thể là cha mẹ mắc bệnh nặng......
Thư Niệm không nghĩ tới, mình chỉ tùy tiện suy đoán, vậy mà đoán trúng phóc.
"Em tới đây có chuyện gì sao?" Tiếu Khiêm nhìn Xa Tiếu Tiếu miễn cưỡng tươi cười, nghĩ đến hành động của bản thân vừa rồi, trong lòng đau xót, hối hận không thôi, muốn chạy đến đem cô ôm vào trong lòng ngực an ủi một phen.
"Tổng giám đốc, em......" Xa Tiếu Tiếu vừa định mở miệng, lời nói đã bị Thư Niệm đánh gãy.
"Vị này chính là thư kí sao, Tiếu Khiêm, thư kí của anh cũng thật thú vị, đi vào văn phòng của cấp trên cũng không biết gõ cửa, không biết được ai dạy dỗ, người như vậy cũng có thể trúng tuyển vào Hạ thị?" Thư Niệm đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống nhìn vẻ mặt Xa Tiếu Tiếu tái nhợt.
Nhìn xem, cô diễn vai nữ phụ ác độc này thật xuất sắc a~
Xa Tiếu Tiếu bị Thư Niệm chất vấn nhất thời nghẹn lời, bình thường cô ta vào văn phòng của Tiếu Khiêm đều không cần gõ cửa, cái này là do hai người ăn ý hiểu, những người khác ở trong công ty thấy cũng không nói gì...... Hiện tại bị vị hôn thê của Tiếu Khiêm bắt được, Xa Tiếu Tiếu cảm giác như mình bị lột sạch quần áo, quẫn bách, xấu hổ đến cực điểm.
"Đây là không nói lại được sao?" Thư Niệm cười càng thêm ác độc, cô ta cầm tiền lương của Hạ gia, lại thông đồng với vị hôn phu của người khác, xưng hô cũng biến thành cười cười, thật đúng là thân mật a.
Tiếu Khiêm thấy Thư Niệm khó xử Xa Tiếu Tiếu, ngữ khí hùng hổ doạ người, lại thấy Xa Tiếu Tiếu bình thường hoạt bát đáng yêu không nói một lời, thần sắc ủy khuất không thôi, liền nhịn không được đau lòng mở miệng, "Là tôi bảo cô ấy không cần chào hỏi, cô đừng hồ nháo......"