Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 385: Nhiệm vụ ban thưởng



Không đợi Lâm Tịch nói lời từ chối, tiểu dược sư kia liền la hét hỏi: "Sao hả? Một mình tôi còn hầu hạ anh chưa đủ sao? Tại sao muốn vô duyên vô cớ lại mang theo một kẻ vướng víu?"

Pháp sư lộ vẻ mặt xấu hổ, vội vàng nói câu "Thật xin lỗi, không thêm người" với Lâm Tịch, sau đó chạy tới đi xin lỗi tiểu dược sư.

Nhìn ra được là một đôi tình nhân, Lâm Tịch lắc đầu cười cười cũng không để ý.

Xa xa còn có thể nghe thấy giọng nói hơi sắc bén của tiểu dược sư: "Không thấy dáng vẻ rêu rao đó của cô ta sao? Nhìn xem liền biết không phải là đồ tốt lành gì."

Lâm Tịch rất hoang mang: Cô rêu rao chỗ nào? Lão tử vẫn luôn là cô gái mẫu mực khiêm tốn có nội hàm, rêu rao lúc nào?

Lâm Tịch ở đây cày quái không có gánh nặng như những người mới kia, dù sao cũng đã 32 cấp, sát thương của hồ ly đối với cô cơ bản có thể xem nhẹ, mỗi lần máu rơi chừng phân nửa Lâm Tịch liền lấy mỹ thực hoặc là dược phẩm hồi máu mình luyện ra sử dụng một cái.

Theo không ngừng giết quái, Lâm Tịch dần dần phát hiện, mỗi lần cô tập trung ngũ thức và tinh thần lực đi xem quái, đều sẽ tìm được nơi yếu nhất trên người quái vật một cách chính xác, rõ ràng đều là quái vật thực thể, nhưng Lâm Tịch luôn có thể tìm được điểm ngưng thực không lớn nào đó trên người mỗi loại quái vật, như có như không, chẳng hạn như gà Thiết Mỏ Gấm Vĩ tại vị trí đầu con mắt, mà Tam Vĩ Hồ thì tại yết hầu.

Lâm Tịch cảm thấy có lẽ đây là mệnh môn của quái vật.

Game online 3D không tồn tại thao tác bàn phím gì đó, đều xem kinh nghiệm chiến đấu tích lũy được và ứng biến khi đối địch cùng chiến thuật phong phú, nắm giữ mệnh môn này, ít nhất sau này hiệu suất giết quái của cô sẽ rất cao.

Hiện tại Lâm Tịch đã làm được đến tình trạng liếc một cái liền nhìn ra mệnh môn, một đao đoạt tính mệnh, tiếp tục giải quyết một con, nếu có da lông, sẽ trực tiếp thu vào vào trong túi đeo lưng.

Quả nhiên là gọn gàng lưu loát, nước chảy mây trôi.

Lâm Tịch đang giết đến hăng say, bởi vì tập trung tinh thần và ngũ thức, một thân ảnh chạy rất nhanh bị cô cảm giác được.

Người này mang theo một đám hồ ly chạy tới chỗ cô.

Lâm Tịch một đao một con tất cả đều làm thịt rồi, pháp sư dẫn quái nhìn thấy cực kỳ hâm mộ không thôi: "Em không phải muốn hại chị, là tự bọn chúng theo tới, chị gái có thể tổ đội không?"

"Không thể." Lâm Tịch không chút do dự cự tuyệt, nơi này hầu như đều là người mới, tổ đội với một người cấp 32 như mình, đoán chừng cái gì cậu ta cũng không lấy được, tất cả kinh nghiệm đều bị chính mình ăn hết.

Tiểu nam sinh nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, hai mắt thật to, mặt tròn nhỏ, dáng vẻ như tiểu chính thái* ngây thơ đáng yêu.

*chỉ những cậu bé/ thiếu niên/ những chàng trai trẻ tuổi ngây thơ, đáng yêu.

Thấy Lâm Tịch mở miệng từ chối chính mình, cậu ta có chút xấu hổ: "Con gái các người đều đáng ghét như vậy sao?"

Lâm Tịch nghe giọng nói cậu ta còn rất non nớt, lại ra vẻ người lớn nói cái gì "Con gái đáng ghét," Lâm Tịch liền hỏi cậu ta: "Sao cô gái nào cũng đáng ghét như vậy rồi hả?"

"Bên kia có cô gái giống như chị, mở miệng liền mắng em là tiểu tạp chủng, nói em hại bọn họ." Tiểu chính thái rất phiền muộn.

Lúc này Lâm Tịch mới rảnh rỗi nhìn một chút cái tên "Bá Khí Ngạo Thiên" hiện trên đầu của cậu ta, không khỏi cười ha ha.

Ừm, tên trung nhị như thế rất phù hợp với tuổi bây giờ của cậu ta, chẳng qua cũng không loại bỏ rất có thể nằm trong máy chơi game là một ông chú trung niên lồi bụng mỡ, dù sao nơi này có thể thay đổi dung mạo của mình, nhưng Lâm Tịch từ một số động tác rất nhỏ còn có sự cố gắng che giấu ngượng ngùng của cậu ta kết luận cậu ta cũng không thay đổi bao nhiêu, ít nhất trên tuổi tác không có thay đổi gì cả.

Nếu như phán đoán sai lầm, như vậy, con hàng này tuyệt đối là nhân vật cấp bậc vua màn ảnh.

"Chị mang theo em được không? Đi đoạt quái của bọn họ, dẫn quái tới nên mắng em hại chị ta, có phải là giết những con quái kia chị ta sẽ cảm ơn em?" Dáng vẻ Bá Khí Ngạo Thiên thở hồng hộc thật sự rất đáng yêu.

Lâm Tịch nghiêng đầu cười, không đợi cô nói chuyện, tiểu đội ba người kia cũng đến đây.

"Cho rằng tìm một bà thím liền có thể giúp mày rồi?" Tiểu dược sư người chưa tới thanh âm tới trước.

Lâm Tịch cảm thấy cô gái nhỏ này, tuyệt đối là tìm đường chết điển hình, cô ta không cần cầm pháp trượng, dùng miệng là đủ rồi, năng lực xuất khẩu đả thương người đã luyện tới đỉnh cao.

Lâm Tịch không nói hai lời, trực tiếp điểm vào mời tổ đội gửi qua.

Hệ thống: Bạn mời Bá Khí Ngạo Thiên gia nhập đội ngũ.

Hệ thống: Bá Khí Ngạo Thiên đồng ý lời mời của bạn.

Bá Khí Ngạo Thiên nói ra: "Cảm ơn chị, cho em thêm một cái linh khí cỗ vũ, em đi đoạt của chị ta nha."

"Trẻ con nói thô tục một chút cũng không đáng yêu!" Lâm Tịch nhịn không được cười lên, không nói hai lời trực tiếp đi đến con Tam Vĩ Hồ pháp sư muốn giết chết bên cạnh, "Phốc" một dao găm đâm xuống, hồ ly hét lên ngã gục.

Lâm Tịch bình tĩnh nói ra: "Không cần thêm trạng thái cũng có thể một đao một con."

Sau đó, đưa tay, "Phốc", đưa tay, "Phốc."

* * *..

Lâm Tịch đã giết ra cảm giác tiết tấu, động một lần đánh một lần, động một lần đánh một lần.

Bốn người ngơ ngác tập thể: Chị hai, rốt cuộc chị là cái thứ gì? Nói là thích khách đi, mặc quần áo dược sư. Nói là dược sư đi, cầm vũ khí thích khách, ngài là con lai con khỉ mời đến sao?

"Tôi đã báo cáo cô! Kê mao nhức cả trứng!" Tiểu dược sư mặc dù cũng bị kinh hãi, nhưng rất nhanh lần nữa bắt đầu hành trình tìm đường chết của cô ta.

Pháp sư một tay bịt miệng tiểu dược sư: "Tâm Nghiên, em đừng nói lung tung!"

"Chị Kê Mao, chị đừng nóng giận, bạn gái của em nói mò đấy!" Pháp sư sủng em cả đời nói với Lâm Tịch.

Chị Kê Mao? Ngươi mới là lông gà, cả nhà ngươi đều là lông gà!

Trông thấy vẻ mặt Lâm Tịch dường như rất tức giận, sủng em cả đời vội vàng đổi xưng hô: "Chị Đản Đông, chị không cần để ý đến cô ấy, con người cô ấy rất không tệ, chính là miệng không tốt."

Chị Đản Đông? Chị không có trứng, nhức cái cọng lông?

Hiện tại Lâm Tịch rất hoài nghi mấy người này có phải là đến từ Sao Hỏa hay không? Tên Tịch Nhược lớn như thế nhìn không thấy?

Trông thấy sắc mặt Lâm Tịch càng ngày càng đen, sủng em cả đời dứt khoát kéo tiểu dược sư tên yêu anh một thế, mang theo thích khách vẫn đang ngơ ngác nhanh chóng biến mất tại phiến khu vực này.

"..."

Trung nhị thiếu niên bắt tay tạo chữ "..."

Lâm Tịch bất đắc dĩ, thiếu niên, cậu không cần dùng hết toàn dựa theo kịch bản trung nhị trên sách giáo khoa đóng vai nhân vật như thế, bớt tranh cãi sẽ không ảnh hưởng đến việc cho điểm cuối cùng.

"Chị, cám ơn chị, ân tình này Trác Thiên Ngạo em nhớ kỹ, tất nhiên sẽ trả lại gấp mười lần, chị có gì cần em, cứ mở miệng!"

Hóa ra trung nhị tên là Trác Thiên Ngạo, mặc dù cậu ta nói đông một câu tây một câu, nhưng một câu "Trả lại gấp mười lần" kia lại khiến cho Lâm Tịch cảm thấy rất có điểm giống phong thái của mình, nguyên bản sau đó đáp một câu "Được rồi," Lâm Tịch lại đột nhiên sửa lại miệng, có một suy nghĩ chợt lóe lên, đồng thời cô thật muốn cho mình một bạt tai!

May mắn lúc đó cô không vội đi làm nhiệm vụ kỳ quái.

Nếu không thật sự sẽ bị sự ngu xuẩn của chính mình làm cho khóc rồi, Lâm Tịch thiếu chút nữa vừa đi vừa chạy trốn đến khu vực người chơi nam sinh ra tại Tân Thủ Thôn, trước tiên cô có thể thông qua truyền tống đến chủ thành!

"Thật muốn giúp chị? Vậy buổi tối hôm nay, chị chờ em tại chỗ truyền tống trong chủ thành, đúng là có chuyện muốn em hỗ trợ."

Trác Thiên Ngạo hơi chần chờ một chút, gật đầu nói tiếng tốt, sau đó hỏi Lâm Tịch: "Chị, chị biết Lý nãi nãi ở nơi nào không?"

Lâm Tịch:.

Ta có thể nói cho ngươi, Lý nãi nãi thân ái của ngươi lừa lão tử giết cho nàng bốn ngàn con gà, tìm bốn ngàn quả trứng gà, sau đó phản lão hoàn đồng chạy trốn rồi sao?