Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 696: Ban Thưởng Nhiệm Vụ Tay 1





Tín ngưỡng thế mà cho hơn một ngàn điểm, làm hại Lâm Tịch không tin tưởng ánh mắt chính mình.

Kiểm tra hệ thống, hóa ra là bởi vì pho tượng kia.

Mặc dù mọi người cúng bái chính là Aka, nhưng thế giới này xem như do Lâm Tịch đánh hạ, Aka trả giá linh hồn nhận được thứ chính mình muốn, mà nhân quả lại ở trên người Lâm Tịch.

Cho nên chẳng những hiện giờ toàn bộ tín ngưỡng thuộc về Lâm Tịch, về sau chỉ cần còn có người tín ngưỡng vị Thánh Mẫu Tang Du này ở vị diện kia, như vậy chỗ này của Lâm Tịch sẽ có tín ngưỡng cuồn cuộn không dứt.

Đại khái đây chính là đãi ngộ của người gọi là Nguyên Quân khai quốc có thể được hưởng mà A Lê nhắc tới đi.

Điều này làm Lâm Tịch vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

Nhưng mà vui mừng lớn hơn còn ở đằng sau.

Cô nhận được kiện trang bị đầu tiên kể từ khi gia nhập Diệu Huyền đến nay!
Chiến Giáp Ngưng Thần: Sau khi trang bị linh hồn +10, gia tăng 1% công kích tinh thần, gia tăng 10% phòng ngự đối với loại công kích pháp thuật, tinh thần
Trong những năm tháng dài dằng dặc làm người chấp hành của cô, Lâm Tịch tổng cộng có ba lần nhận được vật phẩm cùng loại.


Thế giới Lang Vương nhận được huân chương >, nhiệm vụ bọn buôn người nhận được >, mà miếng Ngọc Khấu ẩn giấu không gian kia thì do cô trực tiếp mang về lúc dùng bản thể quay lại.

Lần này là món thứ tư, nhưng lại là một cái trang bị duy nhất.

Lâm Tịch không hiểu rõ lắm về thuộc tính này, thế là liên hệ A Lê.

Sau khi gửi tên trang bị tên cùng với thuộc tính cho A Lê, A Lê rất nhanh liền trả lời một câu: "Đậu má, cô đi cứu vớt hệ ngân hà vào lúc tôi không biết hả?"
Cũng không có.

"Đó là một trang bị coi như không tệ, tôi còn tưởng rằng cô giấu tôi vụng trộm đi làm nhiệm vụ thế giới nhận được, còn chờ cái gì nữa, mau trang bị lên đi!"
Dường như nghĩ đến cái gì đó, A Lê không có ý tốt cười nói: "Lại phải tốn một vạn huyền tinh, Tịch nghèo kiết xác có phải cảm thấy đau lòng hay không?"
"Đệt.

"
Lâm Tịch yên lặng đóng lại khung chat, đau lòng gần chết nhìn tiền tiết kiệm của chính mình khó khăn lắm mới biến thành năm chữ số, ông đây muốn thoát khỏi nghèo khó, vì cái quái gì cứ khó như vậy!
Không mở thanh trang bị là chuyện không thể nào, nhưng sau khi mở lại rất muốn chặt tay mình.

Sau khi trang bị Chiến Giáp Ngưng Thần, Lâm Tịch có loại cảm giác thần hồn của mình càng thêm ngưng luyện thông suốt.

Ngẫm lại cũng thế, một lần gia tăng 10 điểm linh hồn, số liệu bị động đều rất khó gia tăng.

Nói trắng ra là, đây chính là một cái trang bị vừa tấn công vừa phòng thủ.

Thu hoạch được kiện trang bị này làm Lâm Tịch quyết định sau khi vũ lực đủ 100 điểm, thật đúng là phải tăng thêm một ít tinh thần lực cho chính mình.

Tiếp tục tính toán như vậy, lần này nhiệm vụ không hoàn mỹ lắm, thật ra là lần thu hoạch lớn nhất trong số những nhiệm vụ gần đây.

Lâm Tịch không khỏi âm thầm buồn cười, chẳng lẽ là bởi vì đi khai hoang tinh?
Con hàng A Lê này còn nói có khả năng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn tại khai hoang tinh blabla.

Cũng đúng, thu hoạch ngoài ý muốn của cô chính là tà tu kia và kiện trang bị này đi.

Nhớ rõ vừa mới gia nhập xã khu, A Lê từng nói, chỉ có nhiệm vụ được đánh giá ≧ hoàn mỹ mới có khả năng nhận được các loại ban thưởng như trang bị, huân chương, lần này rõ ràng được ưu tú cũng rất miễn cưỡng, kết quả lại được một kiện trang bị thuộc tính coi như không tệ một cách khó hiểu.

Xã khu thật đúng là làm cho người ta không nghĩ ra.


Cô chỉ đoán lung tung một hồi, liền đem ý nghĩ này ném ra sau đầu, nghĩ mãi mà không rõ cũng không cần suy nghĩ, vẫn nên thành thành thật thật làm nhiệm vụ đi.

Nghĩ đến lần hành trình đi khai hoang tinh này suýt chút nữa đã bị cào chết, Lâm Tịch nhịn đau bỏ ra 500 điểm công đức mua sắm một tấm phiếu miễn tử.

Cẩn thận chạy được thuyền vạn năm.

Những vật mua sắm lần trước đều đã bị hệ thống xã khu thu về, thật đúng là "Mafia!"
Sau khi tiêu một vạn điểm huyền tinh mở ra thanh trang bị thứ hai, trái tim pha lê của Lâm Tịch vô cùng oán giận đối với bất cứ cái gì có liên quan tới việc tiêu huyền tinh.

Nhưng không có tác dụng gì, cô vẫn như cũ nghiến răng nghiến lợi mua mấy bình nước, lương khô, một bao kim may và dược phẩm đơn giản, dù sao cũng chỉ hơn hai mươi huyền tinh, bây giờ Lâm Tịch vẫn gánh nổi.

Sau khi chữa trị ở hai thế giới, Lâm Tịch cảm thấy ám thương của cô đã gần như khỏi hẳn, nhìn một đống lớn ban thưởng nhiệm vụ của chính mình, ánh mắt dao động, do dự tại trò chơi và tu tiên.

Nhưng nghĩ đến tinh thần lực mới phục hồi như cũ, vẫn đừng đến thế giới có chỉ số nguy hiểm tương đối cao như thế, vậy thì cũng chỉ có thể lựa chọn hai vị diện linh dị và triệu hoán.

Thở dài, Lâm Tịch cuối cùng vẫn là lựa chọn vị diện linh dị.

Triệu hoán cũng cần vận dụng tinh thần lực, vẫn là chậm rãi đi.

Vị diện ban thưởng thì cô không thể gặp người ủy thác trước thời hạn, lựa chọn tiến vào nhiệm vụ, Lâm Tịch cảm giác chính mình chậm rãi chìm vào một thân thể.

Chung quanh tối đen như mực, bên ngoài tất nhiên là thời tiết quang đãng, ánh trăng xuyên thấu qua màn cửa rải vào trong phòng.

Giờ phút này, Lâm Tịch đang nằm trong chăn ấm áp, chăn bông và đệm giường đều có chút thô ráp, lúc xoay người sẽ phát ra tiếng "Soàn soạt" nhỏ xíu.

Có ít nhất 10 người ngủ ở bên cạnh cô, nghe tiếng hít thở nhỏ xíu kia, cũng đều là nữ, trên đầu cô là khung giường thép chữ L, phía trên phủ từng tấm ván gỗ, trên đó cũng có người nằm.

Bên trên tường vôi dán mấy tấm thời khóa biểu tự chế, mặt dựa vào tường cũng là ô vuông hai tầng trên dưới, bên trong đặt chậu rửa mặt và dụng cụ rửa mặt, có vẻ đây là một ký túc xá học sinh.

Thấy người chung quanh đều say sưa nhập mộng, thỉnh thoảng có người xoay người hoặc là lầu bầu cái gì đó, nghĩ đến giờ phút này tiếp thu kịch bản hẳn là sẽ không bị quấy rầy.

Người ủy thác tên là Diêm Đậu Đậu, là một học sinh vừa lên cấp 2.

Diêm Đậu Đậu vô luận từ gia đình đến tướng mạo, đều là một nữ sinh bình thường đến không thể bình thường hơn, thứ duy nhất có thể mang ra khoe chính là thành tích học tập và một chất giọng tốt.


Bé gái mới lên cấp 2, đã có tâm tư nhỏ của chính mình.

Lúc này ở Hương Cảng bên kia, Tứ Đại Thiên Vương và nhóm Tiểu Hổ cực kỳ hot, Diêm Đậu Đậu đối với ca khúc đương thời phải nói là yêu thích đến mức gần như đều có thể hát trôi chảy, không có cô ấy không biết hát, Tiểu Bách Linh trong trấn Thừa Phong chính là cô ấy.

Cô ấy đối với âm nhạc có một loại lực lĩnh ngộ trời sinh, thi vào học viện âm nhạc tỉnh là lý tưởng lớn nhất của cô ấy.

Nhưng nguyện vọng này lại bị người cả nhà mà chủ yếu là mẹ Diêm Đậu Đậu phản đối.

Anh trai Diêm Minh đầu óc không tốt lắm, trong nhà lại rất nghèo, tốt nghiệp tiểu học liền ở nhà giúp cha mẹ làm ruộng, cả nhà thắt lưng buộc bụng cũng là vì có thể tạo ra một sinh viên đại học làm rạng rỡ tổ tông.

Mẹ Diêm Đậu Đậu tên là Lưu Thúy Vân, là người vừa mở miệng liền dừng không được giống như súng máy nổ đùng đùng, mỗi lần chỉ cần bất cứ thành viên nào trong gia đình phạm một chút sai lầm, Lưu Thúy Vân luôn có thể từ chỗ này kéo tới chỗ kia, cuối cùng quy kết đến nhà họ Diêm không có tiền đồ gì đó.

Diêm Khắc Kiệm trung thực chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường "Xoành xoạch" hút thuốc lá sợi, đợi đến khi Lưu Thúy Vân phát tiết xong lửa giận, Diêm Khắc Kiệm sẽ dùng giọng điệu bất đắc dĩ nói với hai anh em: "Để ý chút đi, ba cũng bị mắng theo mấy đứa đây này?"
Con trai Diêm Minh có rất nhiều chỗ giống Diêm Khắc Kiệm, thành thật, an phận, chịu khó.

Con gái Diêm Đậu Đậu thì hoạt bát đáng yêu, mỗi khi có người khen Diêm Đậu Đậu thông minh lanh lợi, ca hát như Tiểu Bách Linh, Lưu Thúy Vân liền không khỏi đắc ý nói: "Khụ, con gái giống tôi đấy!"
Chỉ khi nào có quan điểm bất đồng về việc học đại học nào trong tương lai, Diêm Đậu Đậu cứng cổ không nói lời nào, Lưu Thúy Vân sẽ dùng ngón tay chọc vào đầu cô ấy tức giận nói: "Tùy các người, đúng là con cháu nhà họ Diêm, thật bướng bỉnh!"
Diêm Khắc Kiệm ngồi xổm ở góc tường hút thuốc đến sương khói lượn lờ lập tức đi ra hòa giải: "Đây chẳng phải chỉ mới cấp 2 sao? Chờ con gái thi đậu cấp 3 trong huyện, hai người lại tranh luận chuyện này cũng còn kịp.

"
Diêm gia gần như không có mâu thuẫn gì, ngoại trừ liên quan tới chuyện Diêm Đậu Đậu sẽ học trường đại học nào trong tương lai.

Bắt đầu vào cấp 2, Lưu Thúy Vân một lòng muốn con gái thi vào một trường đại học danh tiếng, vậy nên quyết tâm xin trường học một chỗ ở lại, để con gái ở đó dụng tâm học tập.

Mà ký ức Diêm Đậu Đậu đột ngột dừng lại sau khi chuyển vào ký túc xá.

.