Ánh mắt lạnh băng kia, còn có giọng điệu hơi cứng ngắc, làm người lãnh đạo mới của căn cứ cảm thấy có một cơn lạnh lẽo từ đỉnh đầu kéo dài đến xương cụt cuối cùng vọt thẳng đến chân.
Ý của vua zombie này, ông ta đã hiểu.
Mệnh lệnh đầu tiên lão Đại mới của căn cứ đưa ra là, vô luận là ai, chuyện ngày hôm nay đều nghiêm cấm tiết lộ ra ngoài, nếu không đừng trách ông ta không nể tình.
Vua zombie dường như rất hài lòng ông ta biết thời biết thế, chậm rãi gật đầu.
"Grào!"
Theo một tiếng gầm rú của vua zombie, bảy tám trăm zombie còn lại cũng đều "Grào grào, grừ grừ" đáp lại, lưu luyến không rời tản đi.
Sau đó nữ vương zombie cho vị lão Đại mới của căn cứ đã chịu đủ kinh hãi một nụ cười sởn tóc gáy, rồi đóng cửa xe lại. Đội xe mau chóng lên đường hướng về phương nam vào một buổi chiều tà nhuộm màu máu!
Lâm Tịch vốn dĩ chỉ muốn tìm vài tên tài xế.
Nhóm zombie khôi phục lại chỉ số thông minh, dù sao có thể linh hoạt nắm giữ kỹ thuật điều khiển, đoán chừng chỉ có một mình Tiểu Hắc Tử, mà Tiểu Hắc Tử lại bị điều động đi Long Đằng đưa tin.
Kết quả không nghĩ tới Đặng Húc Luân nghe cô muốn đi phương nam tìm đồng bạn, lập tức bị dọa sợ.
Nếu vua zombie này còn có rất nhiều đồng bạn, vậy anh ta vẫn nên dứt khoát không cần sống nữa, trực tiếp để vua zombie đâm hai cái biến đổi thành zombie đi theo cô lăn lộn là được.
Zombie biết võ, ai cũng ngăn không được.
Zombie có chỉ số thông minh, cả nước đều gặp nạn.
Trực tiếp đầu hàng, sớm một chút đồng hóa gia nhập tổ chức mới là lựa chọn sáng suốt nhất. Lâm Tịch cười, bọn họ đều là nhân loại, tôi muốn anh tìm hai người đưa tôi đi << Căn cứ Long Đằng >>.
Đặng Húc Luân lập tức bội phục đầu rạp xuống đất, đúng là cá tìm cá, tôm chơi tôm, rùa đen đặc biệt chơi với rùa.
Quả nhiên bạn của đại lão không phải ma cà bông.
Biết Long Đằng thế mà là do đồng bạn của nữ đại vương sáng tạo ra, lúc ấy Đặng Húc Luân liền biểu thị muốn cùng nhau đi tới đó đồng thời gia nhập căn cứ.
Sau khi bị Ngạo Thiên đả kích, Đặng Húc Luân đã sớm tắt chút tâm tư không biết trời cao đất rộng năm đó.
Mà việc hợp tác với quân liên minh Lĩnh Đông đã không cần nói năng rườm rà, đối với đồng bạn hợp tác duy nhất của chính mình nói trở mặt liền trở mặt, qua rồi còn thừa dịp Ngạo Thiên gặp nạn bỏ đá xuống giếng.
Có một ông lớn như vậy chiếm cứ đông bắc, chỉ cần rảnh tay, những căn cứ nhỏ như bọn họ sớm muộn đều là hoa hướng dương ven đường -- bị ngắt đầu. Đặng Húc Luân người này cũng không có hùng tài vĩ lược gì, nhưng ánh mắt xem xét thời thế vẫn tương đối đáng tin.
Lúc ấy liền biểu thị, nếu như Lâm Tịch có thể mang nhiều người hơn, bọn họ đều muốn gia nhập.
Lâm Tịch vốn nghĩ dù sao dựa vào chính mình rất khó về đơn vị đi tìm A Lê bọn họ, dứt khoát tại Ngạo Thiên bên này giật nhẹ chân sau cũng coi như ra chút lực cho các đội hữu.
Nhưng chuyện bây giờ phát triển hoàn toàn không dựa theo dự đoán của cô, Ngạo Thiên thanh thế to lớn thế mà không chịu nổi một kích, mà bây giờ càng chủ động trực tiếp dời chiến trường về phía nam, Lâm Tịch ước gì mang tất cả mọi người đến phía nam mới tốt, cùng Đặng Húc Luân lại là ăn nhịp với nhau.
Nếu như không phải chiến lực của những zombie cấp 1 kia quá yếu, Lâm Tịch đều suy nghĩ phải kiếm thêm vài tài xế chở nhóm zombie qua đó. Dù sao có Đặng Húc Luân gia nhập, tài xế là tuyệt đối không cần phát sầu.
Làm một dân lái xe nghiệp dư mù đường chuyên nghiệp, Lâm Tịch tự nhiên bị tước đoạt quyền lái xe.
Một đoạn này đi về phía nam, thành thời gian Lâm Tịch tu luyện nhiều nhất.
Đặng Húc Luân bọn họ là thật sự mở rộng tầm mắt.
Hóa ra đi theo vua zombie lại an toàn như vậy.
Mặc kệ có bao nhiêu zombie đến đây vây công, chỉ cần vị đại lão này đuổi hai tiểu đệ "Grừ grừ, grào grào" vài tiếng, lập tức hai bên đường vui vẻ đưa tiễn sau đó đám zombie lui ra.
Về phần những động thực vật biến dị cùng với zombie hóa, căn bản không cần bọn họ động thủ, hơn bốn trăm zombie tiến cấp "Rầm rập" tự leo xuống, vô luận năng lực biếи ŧɦái cỡ nào, tất cả đều bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Những người này chỉ phụ trách ở phía sau nhặt tinh hạch là được, ngoại trừ tinh hạch thuộc tính lôi cần nộp lên trên, còn lại đều thuộc về mọi người. Mà những động thực vật biến dị cũng đều là các dị năng giả chọn ăn được lưu lại trước, sau đó mới là nhóm zombie đi ăn cơm.
Thành thật mà nói, qua một đoạn thời gian sớm chiều ở chung, những dị năng giả này thật đúng là hâm mộ đám zombie kia.
Không kén ăn, chỉ cần là giống loài tiến hóa là được rồi.
Không biết mệt mỏi, người ta xưa nay không cần ngủ.
Khứu giác, thính giác nhạy bén đến trình độ biếи ŧɦái, trong phạm vi năm mươi dặm có cái gì gió thổi cỏ lay, vị vua zombie kia là người biết đầu tiên, quả thực là tổ hợp tam vị một thể Thiên Lý Nhãn + Thuận Phong Nhĩ + Hao Thiên Khuyển tuyệt nhất.
Cực kỳ khiến người ghen tị chính là người ta sẽ tự lành!
Cho nên mỗi lần chiến đấu đều là phấn đấu quên mình, thời điểm lên xe trên người vết thương chồng chất, lần sau xuống xe chiến đấu, nhìn lại ta vẫn là ta ban đầu! "Haizz! Nếu như không phải bọn chúng có mùi không tốt lắm, tôi mẹ nó đều muốn làm zombie." Một nữ đội viên nói như vậy.
Trong khu vực Lĩnh Đông còn gặp người của những trụ sở khác ngăn cản vài lần, bị vị vua zombie khí lực lớn đến dọa người kia dùng búa lớn đập một trận đến thành thành thật thật.
Chờ đến khu vực thủ đô, chỉ cần nói là đến cậy nhờ Long Đằng, tất cả đều trực tiếp cho qua.
Có thể thấy được tập đoàn quân 99 người ta mới thật sự xem Long Đằng như đồng bạn hợp tác mà đối đãi.
Kỳ thật tâm tình của Lâm Tịch hoàn toàn không phải nhàn nhã như biểu hiện bên ngoài.
Tiểu Hắc đã đến căn cứ, A Lê gửi tới tin nhắn nói với cô, Vương Khiết cũng biểu thị mọi người nhất định sẽ cẩn thận, không cho địch nhân thời cơ lợi dụng, đồng thời dặn dò cô cũng không cần chủ quan. Nhưng hai ngày gần đây, cô không nhận được bất kỳ tin tức gì từ bên kia.
Trên đường đi, mặc dù bọn họ vẫn luôn tìm con đường gần nhất, tốt nhất mà đi, nhưng rất nhiều nơi bởi vì chiến tranh, các loại thiên tai cùng với động thực vật biến dị phá hư, đường xá trở nên cực kỳ khó đi.
May mắn nhóm zombie lực lớn vô cùng, xe không thể chạy liền khiêng xe đi.
Cho nên đa số thời gian đội ngũ này đều là người ngồi xe tiến lên, thiểu số thời gian là xe ngồi người tiến lên.
Gặp phải zombie còn dễ nói, gào một tiếng liền giải quyết, lúc gặp phải nhân loại, Lâm Tịch đều là tận lực không nổi lên xung đột.
Tuy nhiên, tư tưởng phức tạp nhất chính là nhân loại, những giống loài khác thường thường chỉ vì bản năng thúc đẩy mới có thể tập kích nhân loại, chẳng hạn như ăn, tiến hóa, thế nhưng lý do nhân loại công kích thì vô cùng đa dạng. Có đôi khi thậm chí không có bất kỳ lý do gì, chỉ vì bọn họ cảm thấy chính mình rất cường đại, có thể nghiền ép ngươi mà thôi.
Một đường tiến lên, cần đi qua sáu tỉnh, Lâm Tịch lo lắng đồng đội của mình, thực sự không kiên nhẫn cùng những người kia lằng nhà lằng nhằng đánh pháo miệng.
Hết lần này tới lần khác, có lúc không tiện để zombie ra mặt.
Bại lộ quá sớm chuyện zombie cấu kết với nhân loại sẽ khiến nhân dân cả nước diss, mỗi lần đến lúc này, Lâm Tịch sẽ tự mình ra mặt giải quyết dứt khoát.
Để cho qua, vậy hết thảy dễ làm, không cho qua, tế ra búa lớn yêu dấu, đập ngươi!
Lâm Tịch không biết là cô còn chưa tới tỉnh Kinh Nam, danh tiếng Thiết Chùy muội muội đã vang vọng cả nước.
Sáng sớm ngày thứ tư, cuối cùng Lâm Tịch đã đến thành phố Hoa Trung, qua nơi này sẽ tiến vào nội thành Tương Hà, chỉ cách đồng bọn của cô hơn một trăm km. Lâm Tịch thở dài một hơi.
A Lê, tôi đến rồi!
Sau chuyến hành trình lặn lội đường xa này, mấy chiếc xe đã phủ đầy bụi đất, hoàn toàn thay đổi, một đường gầm thét vọt về hướng trạm cuối cùng!
Kết quả mắt thấy sắp ra khỏi khu vực Hoa Trung, lại bị một nhóm người đột nhiên xông tới ngăn lại đường đi.
Càng đến gần A Lê bọn họ, Lâm Tịch càng lo lắng, bây giờ càng hận không thể sải bước vào << Căn cứ Long Đằng >>, thấy lại có người không có mắt chặn đường, trong lòng lập tức nổi giận, một đại chùy bằng đất màu vàng trực tiếp trống rỗng mà hiện.
Kết quả đối phương vừa thấy, lập tức chạy tứ phía.
Một giọng nói như cha chết mẹ chết: "Đậu má, là Thiết Chùy muội muội, chạy mau!"