Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 835: Chiến đấu đi! lão thái thái! 16



Edit: Jess93

Vẻ mặt Hạ Thiên Tư trở nên dữ tợn, trong nháy mắt sát ý hiện rõ trên mặt.

Lâm Tịch nhịn không được cười lên.

Đôi trai gái này của Hồ Diễm Phân thật đúng là đủ cực phẩm.

Hai ngày trước con trai bảo bối cũng dám động thủ với cô, cỗ thân thể này đã gần đất xa trời, may mà Lâm Tịch mặc dù vẫn chưa cho cỗ thân thể này mở mạch tu luyện, tốt xấu đã trải qua khoảng một tháng ôn dưỡng, tăng thêm kinh nghiệm cận chiến phong phú mà cô tích lũy nhiều năm trong kiếp sống nữ hán tử của mình, lúc này mới đem Hạ Thiên Ý đánh tè ra quần mà đi.

Bây giờ con gái thân ái thế mà nổi lên sát tâm với bà ấy.

Bởi vì bên trong cốt truyện, sau khi Hồ Diễm Phân bị lừa thì không qua lại với Hạ gia nữa, đồng thời không lâu về sau đã tự tay kết thúc bi kịch một đời của mình, cho nên Lâm Tịch không thể nào biết được sau này Hạ Thiên Tư rốt cuộc trải qua cái gì, trùng sinh mà đến thế mà bởi vì chút chuyện này liền muốn hạ sát thủ với mẹ ruột của mình.
Chẳng qua Hạ Thiên Tư nhìn thoáng qua chính là mặt hàng thân kiều thể mềm, tay trói gà không chặt, trên mặt Lâm Tịch nở nụ cười mỉm, không hề sợ hãi nhìn cô ta.

Nhìn chăm chú chỉ chốc lát, Hạ Thiên Tư cúi đầu, chốc lát sau lại ngẩng đầu lên, lúc này vẻ mặt không còn một tia lệ khí, phảng phất người phụ nữa đằng đằng sát khí vừa rồi cũng không phải là cô ta.

"Mẹ, tôi vất vả lắm mới có được tin tức nội bộ này, muốn mua mấy căn nhà kiếm chút giá chênh lệch, bà có thể giúp tôi bảo mật hay không, đừng nói với bất kỳ kẻ nào?" Hạ Thiên Tư gần như van xin.

Mặt ngoài bình tĩnh thực tế đã làm tốt chiến đấu chuẩn bị Lâm Tịch có chút bất ngờ.

Ta cũng đã cởϊ qυầи, kết quả ngươi lại cho ta xem cái này?

"Được." Lâm Tịch gật đầu.

Hạ Thiên Tư ngây thơ cười một tiếng với cô: "Cám ơn mẹ, tôi đây đi trước, hôm nào có thời gian rảnh tôi lại đến thăm mẹ."
Áo phao mũ lông vũ để người người đều hiện ra vẻ cồng kềnh trong ngày mùa đông lại khiến Hạ Thiên Tư trông đầy sức sống, thật sự không giống một linh hồn tà đạo mang oán mà đến.

Dáng vẻ hồn nhiên kia giống như bọn họ là một đôi mẹ con rất bình thường.

Ngươi này phong cách chuyển đổi quá nhanh, lão thân có chút không theo kịp tiết tấu.

Lâm Tịch tán thưởng, đều là phái diễn xuất!

Hạ Thiên Tư đi ra khỏi phòng, vừa vặn trông thấy mấy khoai tây nhỏ cười đùa quen đường quen nẻo chạy vào.

Cô ta tiện tay giữ chặt một cô bé: "Ôi, dừng lại, các cháu tới nơi này làm gì?"

"Chúng cháu tìm bà nội Hồ chơi, dì cũng tới tìm bà nội Hồ chơi sao?" Không đợi cô bé trả lời, một tiểu quỷ sún răng chảy nước mũi bên cạnh đã giành trước trả lời.

Một bé trai có mái tóc rối bời khoảng bảy tám tuổi nhìn cô ta: "Dì ơi, nếu dì đi bây giờ, thì sẽ không được ăn bánh quy bà nội Hồ làm đó!"
Hạ Thiên Tư vô cùng oán độc nghĩ đến, bà nội Hồ của mi mới không nỡ làm bánh bích cho tao, ngay cả một ngụm sữa đậu nành cũng không chịu cho tao uống!

Cô ta không quan tâm lắc đầu, không nghĩ tới bà già ở chỗ này nhân duyên thế mà cũng không tệ lắm.

Hạ Thiên Tư lại không để ý tới mấy oắt con đang huyên thuyên kia, quay đầu nhìn thoáng qua đại viện này, trong miệng hừ nhẹ một tiếng, nhanh chân bước đi.

Sớm muộn, nơi này sẽ thuộc về cô ta!

Cô ta đi ra hơn một trăm mét, quả nhiên tìm được "Cơm sáng Vương ký" bà già nói, bụng quả thật hơi đói, Hạ Thiên Tư kêu một bát hoành thánh nóng hổi và bốn cái bánh bao chiên, hai đĩa dưa cải.

Khoan hãy nói, mặc dù chỉ là một quán ăn sáng ở ngoại ô, nhưng hương vị đồ ăn ở quán ăn này cũng không tệ lắm.

Cô ta vừa ăn vừa bắt đầu tính toán làm thế nào đối phó bà già cứng đầu này, lại phát hiện hóa ra trùng sinh một đời, chuyện cô ta có thể làm vẫn là quá ít.
Hạ độc, trộm cắp, mưu sát những chuyện này cô ta không phải không làm được, thế nhưng trên cơ bản đều sẽ lưu lại dấu vết.

Bởi vì cô ta thường xuyên xuất hiện tại Hoàng Khê cốc, một khi bà già chết bị người khác phát hiện, cảnh sát tự nhiên sẽ tham gia điều tra, cô ta tuyệt đối là người nhà họ Hạ đầu tiên bị hoài nghi.

Đối mặt cảnh sát hỏi thăm, cô ta sẽ giải thích thế nào về việc chính mình nhất định một hai phải giống như bà già mua nhà tại vùng ngoại ô tương đối hẻo lánh này?

Nói đến Hạ Thiên Tư quả thật là người ngốc nhất Hạ gia, chẳng những IQ lẫn EQ đều không cao, hơn nữa còn rất "Cứng đầu."

Kỳ thật trùng sinh một thế, nếu thật sự muốn thay đổi vận mệnh để có cuộc sống tốt, sẽ có rất nhiều loại biện pháp, đáng tiếc cô ta chỉ muốn đi đường tắt nhanh nhất, sau đó lập tức đi tìm những người từng ức hiếp cô ta báo thù rửa hận.
Mua xổ số một đêm chợt giàu đã từng là biện pháp đầu tiên Hạ Thiên Tư nghĩ đến.

Thế nhưng mặc kệ cô ta đi minh tư khổ tưởng như thế nào, cũng không nhớ nổi bất kỳ dãy số trúng thưởng gì.

Cho nên mới nói giống như rất nhiều tiểu thuyết, bên trong viết nữ chính một khi trùng sinh thì lập tức đi mua bóng hai màu hoặc là vé số, sau đó bỗng nhiên lấy được hơn một ngàn vạn là chuyện nhảm đến cỡ nào, suy nghĩ kỹ một chút ngươi sẽ hiểu.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, sau đó trùng sinh mà đến, không phải chuyện đặc biệt khó quên, thì hầu như đều trở nên xa xôi mơ hồ.

Ngoại trừ những người chơi lô đề chuyên nghiệp, ai sẽ đem mấy dãy số kia ghi nhớ đến trình độ khắc sâu trong lòng chứ?

Còn như cược cầu, cược ngựa những thứ này, làm một trong ba kẻ ham ăn biếng làm, ham hưởng thụ, chỉ sống đến hơn ba mươi tuổi mà nói, cô ta càng không có chút manh mối nào.
Muốn kiếm đồng tiền lớn không có tài chính, muốn kiếm tiền trinh lại quá chậm, vô luận như thế nào cô ta đều phải gom đủ tài chính cướp lấy trò chơi đó trước Kim Khải Hoàn, tuyệt đối không thể lại để cho Kim Khải Hoàn có cơ hội bức cô ta đến mức không đường thối lui rồi nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không thể lại để cho bi kịch kiếp trước của mình tái diễn!

Việc cần phải làm quá nhiều, làm thế nào lấy được căn nhà của bà già là điều quan trọng trước mắt.

Mặc kệ ở thời điểm nào, tiền mới là gốc rễ của mọi thứ.

Đang vắt hết óc vừa ăn vừa suy tư Hạ Thiên Tư đột nhiên bị đối thoại của hai người bên cạnh hấp dẫn lực chú ý.

Cô ta tuyệt đối không nghĩ tới, chẳng qua chỉ là ăn sáng một chút lại còn có thể làm cho cô ta ngoài ý muốn mua được một căn nhà.
Đây có tính là tiền tài tìm người trong truyền thuyết không?

Mặc dù so với căn nhà trước tốn thêm một vạn, nhưng dù sao cũng là nhà chính có sân, giá cả cao hơn so với căn nhà mua trước đó.

Hơn nữa Hạ Thiên Tư đang nghĩ, nếu như cô ta có thể mua được sáu, bảy căn nhà, thì sẽ có tư cách đi bàn điều kiện với nhà đầu tư, muốn cô ta đem nhà bán đi với cái giá bèo giống như những nông dân kia là tuyệt đối không thể nào!

Hiện tại trong tay cô ta có hai căn nhà, cho nên lúc về đến nhà, phiền muộn bà già mang đến cho cô ta đã biến mất không còn tăm tích.

Mặc dù rất nhiều vấn đề vẫn không thể giải quyết, nhưng tâm tình Hạ Thiên Tư coi như không tệ.

Bây giờ Hạ gia, quả thực chính là một chiếc tủ lạnh cỡ lớn.

Hiện tại lão ba và Hàn Tố Mai cãi nhau đã là chuyện thường ngày, sau mỗi lần cãi nhau Hàn Tố Mai sẽ lập tức đóng sập cửa mà đi.
Trên cơ bản ba nhân khẩu còn lại hoặc là ăn mỳ tôm qua bữa, hoặc là lão ba đi tiệm tạp hóa tầng dưới gọi ít đồ xách về cho mọi người ăn.

Lúc này còn chưa có hình thức giao hàng đa dạng trên mạng, nhìn lão ba mặt mũi tràn đầy tiêu điều chuẩn bị xuống lầu, Hạ Thiên Tư đột nhiên trong lòng hơi động.

Lần này Hạ Thiên Tư chủ động xin đi xuống lầu mua đồ.

Hạ Thiên Lãng chiếu cũ nhặt món mình thích gắp vào trong chén, bưng trở về "Khuê phòng" của mình rồi ăn, sau đó trên bàn ăn cũng chỉ còn lại có hai cha con.

Vừa cùng Hàn Tố Mai cãi nhau, giờ phút này Hạ Tường tuyệt đối là trạng thái ăn không biết vị.

Hạ Thiên Tư hắng giọng một cái, nói: "Ba, ba cùng.. Dì Hàn dự định vẫn tiếp tục như vậy sao?"

Nói với con gái về đề tài như vậy, Hạ Tường thật sự có chút không quen, chủ yếu là giữa bọn họ cũng không phải là loại cha con hòa hợp cái gì đều có thể tùy ý nói vài câu.
Nhìn qua cả phòng lạnh lẽo, Hạ Tường đột nhiên có chút ý lạnh tâm tàn.

Hai người vợ kết cục cuối cùng đều là gia đình không hoàn mỹ, Hạ Tường cảm thấy có lẽ vấn đề xuất hiện ở trên người ông ta đi.

"Ba, hôm nay con ngẫu nhiên cùng đồng nghiệp đi thăm một người dì, kết quả lại ngoài ý muốn gặp được mẹ, bà ấy.. Rất nhớ ba và chúng con."