Lâm Tịch vốn cảm thấy, đây là một nhiệm vụ rất đơn giản.
Chỉ cần khiến Hồ Diễm Phân tìm được dũng khí cùng niềm vui để tiếp tục cuộc sống mới, giúp bà ấy chuẩn bị kỹ càng mọi thứ để bà ấy có thể yên vui dưỡng lão là được rồi.
Thế nhưng nhìn tình hình bây giờ, Hạ Tường cô cứu chắc rồi, nếu không đoán chừng một cửa ải kia của Hồ Diễm Phân Lâm Tịch cũng không qua được.
Hiện tại đã có thể xác định Hạ Thiên Tư là linh hồn tà đạo trùng sinh không thể nghi ngờ, Hàn Tố Mai là thứ gì còn chờ thương thảo, nhưng đã có thể khẳng định cô ta cũng không phải kẻ tốt lành gì.
Lâm Tịch tà mị cười một tiếng: Người phụ nữ này, các cô đã thành công thu hút sự chú ý của bản tọa..
A Lạp Lôi: Lão mị, lúc mị cười có thể dùng ngón tay vuốt ve cằm, như thế sẽ càng thêm vẻ dung tục hèn mọn. Lâm Tịch: Con thì biết cái gì, thu thập linh hồn tà đạo, lão mị của con sẽ có tích phân của xã khu đó!
A Lạp Lôi: Tích phân của xã khu có thể đổi hạt đậu lôi sao?
Lâm Tịch: Không có hạt đậu lôi, nhưng có khoai tây lát, con muốn không?
A Lạp Lôi hừ lạnh một tiếng, miệng nhỏ nhắm ngay thạch khoai môn, ta đâm ta đâm!
Lâm Tịch dành thời gian đi thành phố một chuyến, trở về xách theo một bao lớn thuốc bột Đông y, đã quyết định muốn bảo vệ Hạ Tường, vậy tận lực làm được tốt nhất.
Thân là một người chấp hành tinh thông dược lý, có thể cô không có cách nào gia tăng tuổi thọ cho một người, nhưng có thể gia tăng chất lượng sinh mệnh.
Sau khi Lâm Tịch lấy mật ong nguyên chất Triệu Tú Lan cho cô, đem thuốc bột đã sơ chế lần lượt xoa thành thuốc bọc đường.
Điều trị thân thể từ từ giống như Hạ Tường, rất thích hợp ăn đại mật hoàn, còn có thể uống bất cứ lúc nào mà không bị hạn chế, cô chuẩn bị làm cho Hạ Tường nửa tháng một lần, để ông ta ăn hết lại đến. Không nghĩ tới chính là, không đợi Hạ Tường đến, ngược lại là Hạ Thiên Ý và Hàn Tố Mai giành trước tới cửa bái phỏng.
Lâm Tịch phát hiện, dường như có rất nhiều người biết lịch làm việc và nghỉ ngơi của cô.
Lúc Lâm Tịch mang người từ trên núi xuống, trông thấy Hàn Tố Mai kiều khiếp e sợ tựa sát Hạ Thiên Ý, đứng tại cổng nhà Lâm Tịch.
Hàn Tố Mai chợt nhìn thấy Lâm Tịch, dáng vẻ lập tức vô cùng tủi thân đi tới, cúi người chào Lâm Tịch: "Chị Hồ, Tố Mai có chỗ nào đắc tội chị, khiến chị làm lớn chuyện muốn khiến cho tôi đi vào chỗ chết như vậy?"
Vốn dĩ đám người thấy Lâm Tịch có khách tới nhà đều chuẩn bị tán đi, kết quả Hàn Tố Mai lê hoa đái vũ nói một hơi này, thành công đem tất cả mọi người lưu lại tại chỗ.
Không có ý gì khác, bát quái là bản tính của con người, không liên quan thiện ác, xảy ra chuyện như vậy, ai cũng sẽ muốn xem rõ ngọn ngành. Cô ta mặc một bộ váy dài bằng lụa màu vàng nhạt, mái tóc đen nhánh búi cao, hành động thướt tha, tìm từ văn nhã, trông giống như một tiểu thư bước ra từ trong tranh.
Hàn Tố Mai yêu kiều mềm mại nâng tay áo lên lau nước mắt: "Chị dụ dỗ Hạ Tường đến nhà chị đêm không về ngủ, tôi không trách chị, dù sao lúc trước các người là vợ chồng, thế nhưng chị không quý trọng Hạ Tường không chịu đối đãi tử tế với mấy đứa bé, cho nên anh ấy mới cùng chị ly hôn, hiện tại tôi là vợ hợp pháp của anh ấy. Các người làm như vậy, có phải không thỏa đáng hay không? Chuyện này cũng coi như xong, vì sao chị.. Vì sao còn muốn hãm hại tôi.."
Người Hoàng Khê cốc cùng Lâm Tịch ở chung đã lâu, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện tin tưởng một người phụ nữ không rõ lai lịch như vậy, có mấy người lao nhao lớn tiếng ồn ào: "Không có khả năng, cô Hồ không phải loại người này!" "Nhìn cô như đang hát hí khúc, khẳng định là bịa chuyện rồi! Mỗi ngày chị Hồ đều cùng một chỗ với chúng tôi, mới sẽ không làm chuyện như vậy!"
Thế nhưng Lâm Tịch đã tới đây hồi lâu, nhưng chưa bao giờ nhắc đến chuyện trước đây của mình, có người muốn giúp cô nói hai câu, nhưng dù sao cũng không hiểu rõ quá khứ của cô, cho nên có người giữ vững trầm mặc.
"Mẹ, bà rốt cuộc có ý gì! Nếu thật sự muốn cùng ba tôi phục hôn bà cứ trực tiếp nói, sao phải.." Hạ Thiên Ý giả vờ giả vịt, buồn bực đập một quyền vào thân cây hợp hoan tại cổng.
Quần chúng ăn dưa vốn là quần tình xúc động phẫn nộ, kết quả nghe xong người đàn ông này thế mà là con trai chị Hồ, thấy chị Hồ cũng không có mở miệng phủ nhận, rất nhiều người đều trợn mắt ngoác mồm, tất cả mọi người trong nháy mắt yên lặng như gà. Lâm Tịch dùng ngón tay chỉ chính mình một chút: "Tôi.. Hãm hại cô, muốn đưa cô vào chỗ chết? Tôi còn dụ dỗ Hạ Tường? Tôi.. Có nghĩ không thông như vậy sao?"
Mẹ nó, ông đây là Tịch thiếu nữ vĩnh viễn hai mươi lăm tuổi, ông đây tùy tiện khạc đờm đều có thể khạc ra một soái ca, ông đây sẽ dụ dỗ Hạ Tường?
Lâm Tịch nhìn vẻ gượng ép của Hàn Tố Mai, trong lòng đột nhiên ngộ ra: Ồ! Là người xuyên qua!
Nhìn hành động giơ tay nhấc chân này của cô ta, còn có cách nói chuyện ngậm máu phun người cùng với có thể nghĩ đến phương pháp âm độc dùng đồ ăn tương khắc gϊếŧ người trong vô hình, đây chắc chắn chính là một con hàng chuyên trạch đấu!
Trong thời gian Lâm Tịch ngây người một lúc này, có một người trong đám người xông tới định kéo lại cánh tay cô.
Nghiêng người sang một bên né tránh người tới gần, Lâm Tịch định thần nhìn lại, hóa ra là Hạ Thiên Tư con gái tốt của cô. Một tay vớt không Hạ Thiên Tư thuận thế đặt tay ở bên hông, khinh miệt nhìn Hàn Tố Mai một chút: "Mẹ tôi và ba tôi cái này gọi là gương vỡ lại lành, không được sao? Lúc trước mẹ tôi và ba tôi còn chưa có ly hôn đâu, là cô ả đàn bà không biết xấu hổ này dụ dỗ ba tôi trước, còn mỗi ngày đưa đồ ăn cho chúng tôi, muốn chúng tôi gọi cô là mẹ, bây giờ mẹ tôi thế này gọi là ăn miếng trả miếng, để cô cũng biết cái gì gọi là bên thứ ba chen chân!"
Trải qua một trai một gái này giải thích cặn kẽ, quần chúng ăn dưa đã hiểu ân oán của người nhà này, tất cả mọi người hiểu rõ mà đồng tình nhìn Lâm Tịch, nhưng rõ ràng trong mắt lại có những vật khác.
Già rồi khí tiết tuổi già khó giữ được, chị Hồ đây là cho chính mình một chiêu bất tỉnh!
Bất kể thế nào, làm tiểu tam đều là hành vi khiến người khinh thường. Thấy mọi người dường như đều nghe rõ, Hạ Thiên Tư hoàn toàn không cho Lâm Tịch cơ hội phân rõ, kéo cánh tay cô và nói: "Mẹ, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, chúng ta có chuyện về trong nhà nói đi."
Em gái ngươi!
Còn không thể truyền ra ngoài? Lúc này không có tiktok, ông đây thấy mi hận không thể mở trực tiếp thì có.
Đám người cũng cảm thấy, cô con gái này đích thật là hướng về mẹ ruột của mình, nhưng vấn đề là cô nói những lời này còn không bằng không nói đâu.
Lâm Tịch cũng đã hiểu, Hạ Thiên Tư này canh thời gian chuẩn đến đỉnh cao, đứa con gái này cũng không phải đèn đã cạn dầu, cô ta đây là muốn Lâm Tịch có thanh danh xấu tại Hoàng Khê cốc trước, không có cách nào ở lại, sau đó lại giúp đỡ cô và Hạ Tường hai người phục hôn, đại bổng thêm táo ngọt, cô ta thuận thế mà làm thì chuyện mưu đoạt căn nhà này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Thế nhưng đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, khiến Hạ Thiên Ý và Hàn Tố Mai thế mà nháo đến chỗ này của cô chứ?
Liếc nhìn đáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay của Hạ Thiên Tư, không cần nói, chắc chắn là cô ta giở trò quỷ!
"Hạ Thiên Ý, thật sự không ngờ, anh trước lừa gạt tiền hưu cùng nhà ở của mẹ tôi, hiện tại lại cùi chỏ ngoặt ra bên ngoài giúp đỡ người khác, anh còn là người sao?"
Cô ta vừa nghĩ cách vừa cúi đầu nói với Lâm Tịch: "Mẹ, bà đừng sợ, bất kể thế nào tôi cùng Thiên Lãng đều sẽ giúp bà, không giống vài người lòng lang dạ sói!"
"Mày cho rằng mày không phải lòng lang dạ dói sao?" Theo một tiếng gào to thở không ra hơi, Hạ Tường cũng xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đến! Ngoại trừ vị lập trình viên kia, cả nhà đầy đủ!
Lâm Tịch cười tủm tỉm kéo Hạ Tường đến trước mặt Hàn Tố Mai: "Hàn tiểu thư, tôi không biết là ai tạo thành ảo giác cho cô, khiến cô cho rằng tôi sẽ lại mắt mù coi trọng người đàn ông trước mặt cô này. Nhưng cô nhìn Hạ Tường hiện tại một chút, gánh lấy áp lực Ngộ Không, mọc ra dáng người Bát Giới, kiểu tóc như lão Sa, lại thêm cô nữ Đường Tăng này nói liên miên lải nhải cùng con ngựa bạch long bên cạnh chịu mệt nhọc tùy ý cho cô cưỡi kia, đều có thể gom thành một bộ << Tây Du >>, mắt thấy cách Tây Thiên càng ngày càng gần, xin hãy thương xót, các người cũng đừng mang kèm theo tôi!" "Còn có cô, Hạ Thiên Tư, bà đây đã nói với cô, đừng tiếp tục lắc lư trước mặt tôi, nhưng tại sao cô hết lần này tới lần khác không nghe chứ? Các hương thân Hoàng Khê cốc, hôm nay tôi sẽ nói cho các người biết một tin tức tốt, xin mọi người hãy nhanh chóng truyền bá, chạy nhanh bẩm báo!"