Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 861: Chiến đấu đi! lão thái thái! (xong)



Edit: Jess93

Họ tên: Lâm Tịch

Số hiệu: 5687

Cấp bậc: 19 (người chấp hành trung cấp)

Tích phân: 9554

Huyền tinh: 23243+4222

Sinh mệnh: 52

Linh hồn: 72 (số liệu bị động)

Tinh thần: 110

Dung mạo: 37

Trí tuệ: 55

Vũ lực: 108

May mắn: 34 (số liệu bị động)

Mị lực: 13

Tư chất: 16 (số liệu bị động)

Công đức: 7145 (số liệu bị động)

Tín ngưỡng: 4460+655 (số liệu bị động)

Xây dựng: 10

Kỹ năng: Trung y cấp 2, hai mươi Đoạn Cẩm cấp 3, Ngưng Tâm quyết, Nguyệt Chi Tôi Thể thuật cấp 2, Tử Chú thuật cấp 3, luyện đan sư cấp 1

Đánh giá nhiệm vụ: Cực kỳ hoàn mỹ

Thanh trang bị: Ngọc Khấu, chiến giáp Ngưng Thần

Cột huân chương: Xích Lão, Trĩ Tâm

Điểm thuộc tính: 5

Vật phẩm: 0

Dọn dẹp linh hồn tà đạo: 2

Ban thưởng nhiệm vụ: Trò chơi 1+ tu tiên 2+ tận thế 1

Tích phân xã khu: 1676+98
Phiếu miễn tử: 1

Sau khi về nhà Lâm Tịch trực tiếp nằm vào trong Dưỡng Hồn Trì, kỳ thật cô không thích nhất chính là làm nhiệm vụ cần lo lắng quá nhiều thứ dính đến luân lý gia đình như vậy.

Làm nhiệm vụ tranh đoạt vị diện mặc dù rất nguy hiểm, thế nhưng là khoái ý ân cừu, muốn làm sao thì làm, thậm chí cô còn dùng đoạt hồn chi tức hung hăng ám toán người của Vân Mộng La, xem như giúp chính mình cùng A Lê trút giận.

Mà nhiệm vụ như vậy, động một tí là phạm lỗi, xử lý không tốt một cái, người ủy thác sẽ lập tức không hài lòng.

Kỳ thật chỉ cần phán định không phải thất bại, như vậy nhiều nhất chỉ khiến Lâm Tịch nhận được ít phần thưởng hơn.

Chủ yếu là cô cũng không hi vọng chính mình vất vả trù tính chỉ đổi đến người ủy thác vẫn như cũ là miễn cưỡng chịu đựng sinh hoạt, nhất là người ủy thác lần này gần như đã đánh mất mục tiêu cùng dũng khí để sống tiếp.
Lâm Tịch chuẩn bị cho Hồ Diễm Phân rất nhiều sách, từ điển, trồng hoa làm cỏ cùng đủ loại nấu nướng cùng với một ít sách << Kinh Thi >>, << Sơn Hải kinh >> loại hình bà ấy có thể xem hiểu để gϊếŧ thời gian.

Đồng thời chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, cô sẽ không ngừng làm quen những đồ điện gia dụng chủ yếu là thao tác máy tính, điện thoại, ngoài ra trong điện thoại cũng lưu rất nhiều phim ảnh, hàng loạt bài hát và nhạc nhẹ.

Chỉ hi vọng sau khi Hồ Diễm Phân trải qua cực khổ, không cần lệ khí đầy người giống hai linh hồn tà đạo kia, mệt người mệt mình.

Lâm Tịch cảm thấy báo thù không sai, đều sinh ra làm người, dựa vào cái gì uất ức chính mình đi thành toàn người khác?

Nhưng vấn đề là, nếu ngươi báo thù phải trả giá bằng sinh mệnh hoặc hạnh phúc những người vô tội khác, như vậy người bị hy sinh thì sao?
Chẳng lẽ không sợ người ta cũng trùng sinh mang oán mà đến nghịch lại ngươi rồi hả?

Ý nghĩa của sự trùng sinh là bù đắp tiếc nuối lúc trước, có oan báo oan, có ân báo ân, ân cừu thanh toán xong bắt đầu một phần nhân sinh mới tinh thuộc về mình mới thật sự là ý nghĩa trùng sinh hoặc là xuyên qua.

Tuyệt đối không phải ỷ vào chính mình trùng sinh có vốn liếng thì muốn làm gì thì làm thậm chí gϊếŧ hại người vô tội.

Cho nên xã khu mới có thể đem người như vậy đánh giá là: Linh hồn tà đạo.

Đem điểm số phân phối tại tinh thần lực cùng vũ lực, Lâm Tịch khởi động hệ thống rút thưởng, nhận được ban thưởng vị diện thế mà là huyền huyễn.

Đây cũng là một vị diện mới xuất hiện.

Lâm Tịch quyết định nếu như gần đây chiến đội không có nhiệm vụ phó bản nào, cô muốn đi làm một cái nhiệm vụ tại vị diện tu tiên.
Rảnh đến nhàm chán, dứt khoát nhìn xem cốt truyện sau khi người ủy thác trở về đi.

Hồ Diễm Phân quả nhiên vẫn là dọn nhà.

Cùng Mạnh Kiều và Hạ Thiên Lãng ở trong biệt thự tại Hoàng Khê cốc.

Giống như khi Lâm Tịch còn ở đó, mỗi sáng sớm chạy bộ đến đỉnh núi, đả tọa, trở về làm điểm tâm cho mọi người, sau đó chăm sóc cây ăn quả cùng hoa hoa cỏ cỏ trong sân, cuối cùng tập trung cùng Hạ Thiên Lãng lên mạng chơi game online mà bọn họ đã phát triển kia.

Lâm Tịch chú ý tới, nhân vật trò chơi của Hồ Diễm Phân tên là "Lão yêu tinh tự tại," cô không khỏi lộ vẻ mặt mỉm cười.

Xem ra Hồ Diễm Phân chẳng những thích ứng tốt đẹp, hơn nữa còn rất thích cuộc sống Lâm Tịch kiến tạo cho bà ấy.

Hạ Thiên Lãng cũng không còn kiệm lời ít nói như lúc trước, dường như hắn đang làm quen một nữ sinh hoạt bát sáng sủa.
Có thể đoán được, người một nhà hẳn là rất hạnh phúc.

Hạ Thiên Tư quả nhiên không có ở thành phố này, cô ta lựa chọn sống một mình tại một thành thị nhỏ hẻo lánh, đây cũng là điều nằm trong dự kiến của Lâm Tịch.

Lâm Tịch cùng bọn hắn chém gϊếŧ một trận kia, cô đều động tay động chân trên người bọn hắn, coi như Hàn Tố Mai không lựa chọn tự sát, cô ta cũng sẽ bệnh tật quấn thân khổ không thể tả.

Hạ Thiên Tư cầm theo toàn bộ tiền bạc rời xa nơi quen thuộc này, đặt chân tại thành phố S hẻo lánh, cô ta như chim sợ cành cong, người khác nhìn cô ta lâu một chút, Hạ Thiên Tư đều cảm thấy đối phương nhận ra mình là rác rưởi gϊếŧ mẹ lừa tiền bảo hiểm, cảm giác ánh mắt ai nhìn cô ta đều là lạnh lùng và giễu cợt.

Cô ta sợ đến mức cả ngày buồn bực trong nhà, chỉ có thể làm bạn với internet.
Về sau, cô ta dần dần không có loại bối rối này.

Không biết vì cái gì lông tơ của cô ta bắt đầu trở nên vừa đen vừa thô, làn da trở nên đen mà thô ráp, trên khóe môi cũng mọc ra rất nhiều sợi râu, giọng nói trầm thấp mà khàn khàn.

Hạ Thiên Tư hoảng sợ phát hiện, cô ta càng lúc càng giống đàn ông.

Đi bệnh viện trung y, tây y để khám, cách nói khác nhau, nhưng ai cũng trị không hết chứng bệnh của cô ta, Hạ Thiên Tư đem tiền của mình dùng hết gần một nửa vẫn như cũ không thể ngăn cản cô ta trở nên càng lúc càng giống đàn ông.

Khám bệnh cùng với chi tiêu hàng ngày khiến chất lượng cuộc sống của cô ta giảm mạnh, đến cuối cùng cô ta không thể không lựa chọn khoản trò chơi công ty Hạ Thiên Lãng nghiên cứu phát minh kia kiếm tiền sống qua ngày.

Mỗi ngày đánh trang bị làm DL, làm việc mười mấy giờ mới miễn cưỡng kiếm hơn hai ngàn.
Nhìn khớp xương trở nên thô to cùng lỗ chân lông rõ ràng trên da mặt mình, trong lòng Hạ Thiên Tư tràn đầy tuyệt vọng.

Hiện tại cô ta mới phát hiện, những ngày trước ở công ty ngồi ăn rồi chờ chết, về nhà có người hầu hạ, mỗi ngày không cố kỵ gì mua mua mua, là hạnh phúc đến cỡ nào!

Đáng tiếc trở về không được.

Giờ đây cô ta nam không ra nam, nữ không ra nữ, người không ra người, quỷ không ra quỷ, Hạ Thiên Tư đã thật lâu không còn mua quần áo, những quần áo nữ kia cô ta mặc vào giống nhân yêu, mà quần áo quá nam tính cô ta lại không thích.

Lại nói cô ta cũng không mua nổi.

Bộ dáng như quỷ này đã không có biện pháp kết hôn, bởi vì cô ta không biết chính mình đến tột cùng là cần cưới vẫn là cần gả.

Bây giờ việc duy nhất Hạ Thiên Tư có thể làm, chính là cố gắng kiếm nhiều tiền một chút, nhất định phải móc ra một chút tiền tiết kiệm từ các chi phí sinh hoạt cần thiết, cô ta phải nuôi chính mình đến già.
Trái với Hạ Thiên Tư, lúc Hạ Thiên Ý ra ngục làn da lại vừa trắng vừa mềm, hiện tại hắn đã không cần dao cạo râu loại vật này, bởi vì râu cùng lông tơ toàn thân gần như đều rụng sạch.

Hạ Thiên Ý bất giác hơi nâng ngón tay lên, xách theo những đồ vật trước khi vào tù kia, mờ mịt đứng tại ven đường.

Cuối cùng cũng ra khỏi nơi như luyện ngục đó rồi?

Hạ Thiên Ý híp mắt ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm mà không có một áng mây nào, sáng sủa thật!

Thế nhưng cuộc sống của hắn, từ đây chỉ có khói mù.

Cuộc sống trong tù rất quy luật.

Buổi sáng năm giờ ba mươi nhất định phải rời giường, rửa mặt, ăn sáng bắt đầu luyện tập, giám sát kiểm tra vệ sinh, sau đó bắt đầu làm việc.

Cảm giác có chút giống bộ đội.

Lúc mới vào tù người quản ngục cũng đã nói, phải biểu hiện thật tốt tranh thủ giảm hình phạt.
Công việc của bọn họ rất nặng nề, nhưng cũng không phải hoàn toàn làm miễn phí. Vượt qua chỉ tiêu nhiệm vụ sẽ được thưởng theo sản phẩm, tay chân chịu khó còn có thể nhiều kiếm được mấy chục đến mấy trăm mỗi tháng.

Bởi vì biết chính mình đã không còn gì cả, cho nên Hạ Thiên Ý rất cố gắng, gần như là liều mạng kiếm tiền.

Theo ban đầu kết thúc không hoàn thành nhiệm vụ đến hơn một tháng sau có thể kiếm một chút tiền, lòng Hạ Thiên Ý dần dần an định lại.

Sau khi vào tù, trải qua một tháng bất an ban đầu, Hạ Thiên Ý phát hiện ánh mắt những người cùng phòng giam nhìn hắn càng ngày càng khiến người ta sởn tóc gáy.

Sau đó tại buổi tối buồn nôn kia đã phát sinh chuyện kinh tởm đó.

Từ nay về sau, hắn bị người trong phòng giam gọi là "Hạ tiểu nương," hầu như mỗi đêm hắn đều sẽ bị người đặt ở góc khuất làm chuyện buồn nôn này.
Hắn không có cách nào phản kháng, cũng không dám phản kháng, những người kia mặc dù để hắn làm chuyện của phụ nữ, nhưng chưa bao giờ thương tiếc hắn như phụ nữ, kết cục không nghe lời chính là một trận đánh tơi bời.

Mà thân thể hắn cũng trở nên da mịn thịt trắng.

Rốt cuộc nhịn đến khi ra ngục, Hạ Thiên Ý chạy đến một khách sạn nhỏ tìm phụ nữ cung cấp dịch vụ.

Sau hai giờ, một người phụ nữ mang theo vẻ mặt cổ quái cầm số tiền gấp đôi rời đi.

Hạ Thiên Ý tuyệt vọng phát hiện, lúc trước trong tù hắn biết hắn không phải phụ nữ; bây giờ ra tù hắn biết hắn cũng không phải đàn ông!

Lâm Tịch mỉm cười tắt màn hình, tuyệt vọng đi, vậy mới đúng, dựa vào cái gì dùng một đời an ổn của người khác đến thành toàn cả đời hạnh phúc của ngươi cơ chứ!