Hôm sau Bích Linh đến phòng học, mọi người đang thảo luận đột nhiên đồng thời an tĩnh lại, tiếp theo mấy nam sinh thần bí khóa hết cửa sổ rồi thả màn xuống.
Bích Linh: "......" Giống như cùng một cái đức hạnh với chú nhỏ.
"Làm gì vậy?" Bích Linh nhìn một bạn nữ bên cạnh.
Bạn nữ lén ra hiệu "Sụyt", cũng cho cô một ánh mắt không thể nói.
Bích Linh: "......" Bổn bảo bảo thật xem không hiểu.
"Được rồi, Kha Kha cậu mau thổi đi, nhỏ một chút, đừng để mấy lớp khác nghe được, cậu chính là con át chủ bài nha!" Có người kích động nói.
Bích Linh sờ mũi, thì ra đám nhóc tì là đang đánh chủ ý này, cho rằng đóng cửa thì người bên ngoài cửa sổ liền nghe không được sao?
Có ấu trĩ quá không?
Bích Linh yên lặng mà lấy sáo ra thổi một khúc.
Mãi đến khi bên ngoài có người gõ cửa, Bích Linh mới dừng lại.
"Mấy cậu giữ cửa khóa làm gì! Có tật xấu sao!" Người đến là một nữ sinh tùy tính, ngày thường tính tình có chút dễ nóng.