Bác sĩ nói chuyện, cho tới bây giờ cũng sẽ không cho người ta một tin chính xác, tận lực, tận lực chính là từ mà bọn họ dùng hằng ngày, cho dù là một trăm phần trăm phẫu thuật, bọn họ cũng không dám nói nhất định, bởi vì sự cố thường xuyên phát sinh.
Hạ Thần Hi lo lắng, bác sĩ trấn an mấy câu, liền rời đi.
Trước khi đi, dặn dò cô cẩn thận những điều cần chú ý, ăn cái gì đối với mình là tốt, mấy ngày nay phải nghỉ ngơi thật tốt, không thể làm lụng vất vả.
Hạ Thần Hi gật đầu, trên cơ bản, cô cũng không làm lụng vất vả gì.
Chuyện hôn lễ, cô cũng không bận tâm, Đường phu nhân cùng Đường lão sẽ đối phó.
Bác sĩ mới vừa đi không bao lâu, có tiếng gõ cửa, một đặc công nói, "Phu nhân, dưới lầu có một cô gái, tự xưng Lý Hoan Tình muốn tới thăm cô."
"Ngăn lại." Hạ Thần Hi nói, tình hình thân thể của cô, không cho phép xảy ra một chút thiếu xót, cô không thể mạo hiểm, cũng không biết là có phải Lý Hoan Tình không.
Đặc công gật đầu, Hạ Thần Hi lại nói, "Đường Bạch Dạ hạ mệnh lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào đi lên, đúng rồi, anh phái một tiểu đặc công, công phu tốt một chút theo cô ta, xem cô ta đi đâu."
Cô sợ, người nọ không phải Lý Hoan Tình.
Nếu thật là Lý Hoan Tình, cũng tốt, nếu không phải, có thể là người của Lâm Lâm, lại có lẽ là Lâm Lâm.
Đặc công gật đầu, đóng cửa.
Hạ Thần Hi sắc mặt trầm xuống, gọi điện thoại cho Lý Hoan Tình.
"Hoan Tình, cô ở đâu?"
"Tôi cùng Hải Ngôn đi dạo phố, vốn chúng tôi muốn đi thăm cô, Đường tổng nói không tiện, chúng tôi cũng sẽ không quấy rầy." Lý Hoan Tình thanh âm vô cùng điềm tĩnh, "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì, chỉ là nói cho cô biết một tiếng, không cần đi qua thăm tôi, tôi cho rằng Bạch Dạ không có nói với các cô."
"Chúng tôi biết, chờ cô về nhà, chúng tôi lại đi thăm cô, đúng rồi, chúc mừng cô, thân thể có khỏe không?"
"Rất tốt, không có trở ngại lớn gì."
"Vậy thì tốt, cô nghỉ ngơi thật tốt, hôn lễ cũng sắp đến rồi, không nên làm lụng quá vất vả."
"Tôi biết, các cô đi dạo phố đi."
Hạ Thần Hi cúp điện thoại, ánh mắt xẹt qua lệ khí, quả nhiên không phải Lý Hoan Tình, các cô trái lại thông minh, biết cô đối Lý Hoan Tình không phòng bị, thế là giả trang Lý Hoan Tình qua đây, thực sự là to gan lớn mật.
May mắn, Đường Bạch Dạ biết nhìn xa, đã có chuẩn bị trước, mới để cho bọn họ không thể thừa cơ hội.
Nếu chỉ là bị bệnh, không phải mang thai, nếu như đứa nhỏ này có gì, cô nhất định không hề cố kỵ, để cho cô ta đi lên, đoạn tuyệt hậu hoạn.
Nhưng đứa nhỏ không ổn định như vậy, cô vừa mới động thai khí, trong lúc tranh đấu xảy ra vạn nhất, có một chút ngoài ý muốn, đứa nhỏ khó giữ được, cô sẽ hối hận cả đời, so với báo thù, đứa nhỏ quan trọng hơn.
Hạ Thần Hi vuốt ve bụng dưới nơi có đứa nhỏ, mỉm cười, "Con yên tâm, mammy sẽ bảo vệ con, mammy không chịu thua kém, con cũng phải không chịu thua kém, phải thật tốt, không muốn gặp chuyện không may nga."
Cô ôn nhu căn dặn đứa nhỏ, biết rõ đứa nhỏ nghe không hiểu.
Nửa giờ sau, vệ sĩ hồi âm, nói Lý Hoan Tình kia là đi về Lý gia, Hạ Thần Hi thất kinh, "Không cần theo cô ta nữa, rút về, để cho cô ta đi."
Lý Hoan Tình là nhà quan lại, trong nhà không có vệ sĩ gì, đa số là nữ quyến, nếu cứ đi theo giám sát, người này thực sự đến Lý gia, nổi điên lên, làm bị thương người của Lý gia sẽ không tốt.
Chỉ là, cô ta phát hiện có người theo cô ta, cố ý hướng Lý gia đi, trong lòng vẫn có ý định đi đến Lý gia?
Bất kể như thế nào, cô cũng muốn phòng bị trước.
May mắn, đặc công không cùng đi theo, người nọ không biết tung tích, đại viện Lý gia cũng bình an vô sự, không ai bị thương tổn, Hạ Thần Hi âm thầm kinh hãi, nghĩ thầm may mắn đặc công đã báo cho cô trước đó, cô cũng rút lui người.