Trầm Lộ Lộ ngay trước mặt cô, cười cười nói nói chúc phúc Đường Bạch Dạ, nói cho mọi người biết bọn họ từng có quen biết, cô dám khẳng đinh rằng Trầm Lộ Lộ là cố ý uống rượu, cốt muốn để cho Lâm Nhiên ngăn cản, để cho tất cả mọi người biết, bọn họ mới là một đôi.
Mọi người nhìn thấy ba người bọn họ, đều biết, giữa 3 người là mối quan hệ dây dưa chưa rõ, Trầm Lộ Lộ không thể nghi ngờ làm vậy để cho cô thấy vị trí của chính mình.
Thực sự là buồn cười.
Cô đã rời khỏi, thực sự muốn quên đi, vậy cô còn muốn thế nào?
Nhất định là phải biến mất thì cô mới có thể yên tâm sao?
Tiết Giai Vân phẫn nộ chính là, Lâm Nhiên đem chuyện biến thành cục diện không thể cứu vãn như hiện tại, giờ đây chính cô muốn nhìn thấy kết quả.
Cô ngồi trên ghế đá trong công viên, tâm tình hết sức phức tạp.
"Lâm Nhiên, anh rốt cuộc nghĩ muốn thế nào?"
"Anh nghĩ sẽ ở cùng một chỗ với em. Anh nghĩ chúng anh nên kết hôn." Lâm Nhiên ngồi xuống, nắm tay Tiết Giai Vân, cô muốn rút tay về nhưng anh lại nắm lấy chặt chẽ, không muốn buông, "Đừng cự tuyệt anh, Giai Vân, cho anh thời gian, anh sẽ xử lý tốt chuyện này được không?"
"Em không có tâm tình cũng không muốn nghe cam kết của anh." Tiết Giai Vân nhìn Lâm Nhiên, nghiêm túc nói, "Sau khi có visa, em sẽ đi, nhắm mắt làm ngơ, anh cũng nhìn thấy, chỉ cần em còn ở lại, Trầm tiểu thư sẽ không yên tâm, nói không chừng ngày nào đó còn tìm đến tận cửa nhà."
"Sẽ không." Lâm Nhiên trầm giọng nói, "Anh sẽ không để việc này xuất hiện, hãy tin anh một lần, Giai Vân, chờ hôn lễ của Bạch Dạ qua đi, anh sẽ cho em một câu trả lời hài lòng."
Lâm Nhiên nhìn Tiết Giai Vân kiên quyết nói.
Anh nhìn cô như vậy, cô liền dao động. Ánh mắt nam nhân thâm tình, nữ nhân chống cự không được, đặc biệt lại là người mình yêu, ánh mắt lại càng thâm tình.
"Anh biết anh đem chúng ta rơi vào trong tình cảnh gì không?"
Lâm Nhiên nhận lỗi, "Anh biết, anh biết. Giai Vân, anh xin lỗi!"
Ngày đó đưa Trầm Lộ Lộ trở về, anh đã cùng cô nói rõ ràng, anh biết được rõ ràng chính mình muốn cái gì, đoạn tình cảm kia cũng đã là quá khứ, bọn họ không thể bởi vì đứa nhỏ, buộc cùng phải một chỗ.
Anh thậm chí nhẫn tâm, muốn cô bỏ đi đứa nhỏ, chỉ là, cuối cùng không nói ra miệng, thực sự không có tâm địa làm việc đó.
Trầm Lộ Lộ nói, nếu là lần này bỏ đi đứa nhỏ này, có lẽ cô cả đời này cũng không thể sinh con được nữa. Những lời như vậy, anh nghe thấy thật thương tâm. Anh không thể vì sai lầm lúc tuổi trẻ mà mang đến cho cô thương tổn cả đời.
Anh không thể để cho một người phụ nữ, bởi vì anh, mất đi cơ hội làm mẹ.
Đây là chuyện cả một đời, nếu là như vậy, anh cũng sẽ không hạnh phúc.
Anh chỉ là ích kỷ nghĩ, nếu là sinh ra đứa nhỏ, anh sẽ có trách nhiệm, thế nhưng, chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng.
Như vậy đối đứa nhỏ, kỳ thực cũng không tốt.
Nhưng cũng không thể làm cho Trầm Lộ Lộ bỏ đi đứa nhỏ.
Bác sỹ nói, thân thể của cô rất yếu, lần trước thai lưu, thân thể đã bị tổn thương. Lần này mang thai thực không dễ dàng, nếu là lại để sinh non, sau này cơ hội mang thai rất khó khăn, chính là bởi vì như vậy, anh mới kéo dài như vậy.
Làm thương tổn Tiết Giai Vân.
Anh cũng từng nghĩ mình phải có trách nhiệm, cùng Tiết Giai Vân chia tay, nhưng cuối cùng phát hiện, không có tình yêu, chỉ có quá khứ cùng đứa nhỏ ràng buộc, sau này cuộc sống của cả 3 người sẽ là rất khổ sở.
Lần này Đường Bạch Dạ kết hôn, anh sao có thể mang Trầm Lộ Lộ tới.
Biết rõ Giai Vân là phù dâu, anh sao có thể mang cô đến.