Đường Bạch Dạ nói, "Anh cũng không biết bọn họ trồng như thế nào, anh lúc đó nhìn thấy thời gian cũng hoảng sợ, hoa sơn trà này tác dụng cũng nhiều, trồng nhiều như vậy, ngoài việc làm cảnh cũng có rất nhiều tác dụng."
"Đó là tự nhiên." Hạ Thần Hi ngửi hương hoa, "Em thực sự muốn cảm ơn người thiết kế đảo nhỏ giúp anh, bọn họ quá có tài, anh lại vẫn không cho người ta phí duy tu, anh thật là buôn bán lời."
Đường Bạch Dạ than buông tay, anh tính toán, không cần cấp phí duy tu, bọn họ cũng kiếm đủ.
Bọn họ dựa vào đảo nhỏ này kiếm tiền, cũng sẽ phải có tâm duy tu.
Một ít thiết bị, bọn họ cũng chuẩn bị cho tốt.
Đường Bạch Dạ không có cái loại đó làm lỗ vốn sinh ý đích tình thao.
Hạ Thần Hi vẫn ở trong vườn hoa thưởng ngoạn, Đường Bạch Dạ cầm máy ảnh ở phía sau chụp ảnh cho cô. Anh không có hứng thú ngắm hoa, nhưng lại vô cùng hứng thú chụp ảnh cho vợ mình.
Đây là việc làm tốt đẹp nhất.
Hạ Thần Hi hôm nay mặc một chiếc váy hoa dài màu xanh dương, ở trong vườn hoa đi đi lại lại, vô cùng mỹ lệ. Đường Bạch Dạ lấy điện thoại cầm tay ra, chụp ảnh cho cô. Hạ Thần Hi tóc dài nhẹ nhàng, bối cảnh là một mảnh hoa bạch trà, nàng đứng ở giữa hoa bạch trà.
Như tiên nữ hạ phàm.
Đường Bạch Dạ cảm thấy ưng ý, đem hình của cô cho lên trên đầu trang cá nhân của mình.
Vợ anh là tiên nữ hạ phàm có hay không!!!!
Phía dưới là một mảnh âm thanh hâm mộ cùng ghen ghét. Đường tổng liền thích làm thế giới □□, đây không phải là cố ý để người hâm mộ đố kỵ sao?
Lâm Nhiên nhìn hai ngày này tất cả cũng đều là ảnh chụp anh đắc ý nhất, cũng là hâm mộ cùng ghen ghét, quấn quít lấy Tiết Giai Vân, bọn họ cũng cùng đi nghỉ phép, cũng để cho người khác hâm mộ ghen ghét, Tiết Giai Vân không để ý anh.
Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi chơi đùa tới tận buổi trưa mà cô chưa có dấu hiệu muốn trở về, Đường Bạch Dạ đành một mình về nhà làm cơm, Hạ Thần Hi không thể bị đói, nếu không đứa nhỏ sẽ phát triển không tốt, Hạ Thần Hi cũng thích chơi một mình.
Chỉ là, có một việc ngoài ý muốn.
Cô nhìn thấy một chiếc máy bay bay qua đỉnh đầu, là máy bay chiến đấu.
Hạ Thần Hi nhíu mày, thật ngoài ý muốn, làm cho cô không còn tâm tình ngắm cảnh nữa. Cô xem ký hiệu, hình như là hắc ưng UH-1E của không quân Mỹ, đây là trang bị cho chiến đội lục hải quân của Mỹ. Bọn họ ở gần đây có nhiệm vụ gì sao?
Cô vừa mới nghĩ như vậy, lại có một chiếc hắc ưng UH-1E bay qua.
Loại chiến cơ này có thể có 11 người xuất động hai cái, xem như là đại hình quân sự hoạt động, bọn họ đi chỗ nào? Hạ Thần Hi có chút không hiểu, phụ cận gió yên sóng lặng cái gì cũng không có.
Là một danh sát thủ nhiều năm, đối với một loạt hành động này của quân đội Mỹ mà nói cô cũng có ý thức quan tâm.
Hạ Thần Hi lúc còn trẻ, nhiều lần nhận được lệnh ám sát nhân viên cấp cao của bộ quốc phòng cùng giám thị nhiệm vụ của bọn họ, bày ra ám sát chân chính chỉ có một lần, nhưng mà, thu hoạch tình báo cùng giám thị nhiệm vụ vô số lần.
Quốc phòng, Quốc an cùng không quân Bộ Tư Lệnh, nàng cũng sờ qua, hải quân Bộ Tư Lệnh cũng sờ qua, đối với hành động của bọn họ rõ như lòng bàn tay.
Quá khứ tám năm qua, nhìn thấy máy bay của bọn họ, cô hiển nhiên hội liên tưởng đến ý đồ của bọn họ.
Cô hái một bó hoa sơn trà trở lại, tất cả đều là hoa sơn trà màu trắng.
Cô đối với loại hoa sơn trà màu này đặc biệt ưa thích.
Hạ Thần Hi cầm sơn trà hoa trở lại, cắm ở trong hai bình hoa, một đặt ở phòng ngủ, một đặt ở phòng khách dưới lầu. Đường Bạch Dạ đang bận rộn trong phòng bếp, Hạ Thần Hi cười, tiến tới phía sau lưng ôm hông của anh.
"Chồng à, anh càng lúc càng hiền lành." Hạ Thần Hi trêu tức nói, chân mày mang theo vài phần quyến rũ, hai má dán tại phía trên áo sơ mi của anh.