Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1272: Bức họa cuộn tròn đẹp nhất 5



"Cậu cảm thấy thế nào, có hứng thú muốn làm không?" Bor – thương nhân súng ống đạn dược hỏi, cũng mang theo nụ cười thản nhiên, Bor năm nay đã hơn năm mươi tuổi, khôn khéo anh tuấn, có phong thái thành thục, thoạt nhìn đặc biệt có sức quyến rũ, một chút cũng không nghĩ xuất thân là buôn bán súng ống đạn dược.

Người này cũng có nhiều quan hệ vô cùng mật thiết cùng người của nghị viện quốc hội.

Ở giới chính trị rất có tiếng.

Dù sao, việc buôn bán súng ống đạn dược một cách hợp pháp cũng khiến ông giàu rất nhanh.

Có tiền, là có thể thúc đẩy tất cả.

"Công ty của ông không cung cấp được sao?" Lục Trăn cười hỏi.

Bor nói, "Chúng ta nào có súng như thế, tôi muốn nhượng bán cho tôi 5000 khẩu, anh nói nội bộ các anh cũng không đủ, tôi lại không có bản thiết kế, anh lại không bán cho tôi, chính tôi cũng làm không được, lại nói, nghiên cứu phát triển một khẩu súng muốn đã nhiều năm công phu, tôi lười, này sinh ý không tệ, đối phương này đáng tin, cậu có thể suy nghĩ, nếu như cậu không muốn nhận vụ này, tôi lại giới thiệu cho người khác."

"Một thương vụ lớn như vậy, người khác nuốt trôi được sao?" Lục Trăn vừa cười vừa nói "Trừ chúng tôi ra, không ai có thể nuốt trôi."

" Súng sóng từ tốc độ cao mặc dù khó có mua được, nhưng cũng không phải là không có, không có một xưởng công nghiệp quân sự nào có thể làm ra nhiều như vậy, tôi cũng không nhiết thiết mua từ 1 nguồn, liên hợp mua bán vẫn được, chỉ là hơi phiền toái một chút, mọi người đều ở mọi miền thế giới, vận chuyển có chút nguy hiểm." Bor nghiêm túc nói, "Cho nên, tôi mới giới thiệu cho cậu."

Lục Trăn lắng nghe thời gian, vẫn luôn tươi cười, sau nụ cười lại là nghiêm túc tự hỏi.

Đây là một chuyện rất có lực hấp dẫn.

Nếu như làm vụ này, lợi nhuận cao tới 70%, buôn lậu súng ống đạn dược, nguyên bản chính là lãi vô cùng, một chút có thể có thu nhập mấy trăm đô la, ai cũng nguyện ý, không ai chê tiền nhiều cả.

Chỉ là, nguy hiểm cũng vô cùng lớn.

Chiến cơ không có gì nguy hiểm, mười cỗ chiến cơ, phi công của bọn họ có thể bay qua lãnh thổ một nước, trực tiếp cho bọn họ đưa qua, then chốt chính là súng sóng từ trường.

Vận tải rất bất tiện.

Máy bay vận tải tuyệt đối không được, chỉ có thể vận chuyển bằng đường biển.

Nếu như sơ xuất xảy ra vấn đề gì, thất bại trong gang tấc.

Lợi nhuận đại, nguy hiểm cũng đại.

"Lục Trăn, lần này cậu lại do dự sao?" Bor cười nói, "Trước đây nếu gặp món lợi nhuận kếch xù trước mắt như vậy, cậu đã sớm gật đầu rồi."

"Ông cũng đã nói, đấy là trước đây, bây giờ có thể so sánh sao được? Tôi cũng muốn cẩn thận một ít." Lục Trăn mỉm cười nói, "Tôi cũng không giống như ông, là thương nhân hợp pháp. Mấy chục đống gì đó muốn xuất cảnh, cũng là chuyện dễ dàng, chúng tôi bây giờ kinh doanh chủ yếu vũ khí hạng nhẹ, chủ yếu là xem xét phương tiện vận tải, cho dù có tự chúng tôi vận chuyển, vận chuyến nhiều vũ khí như vậy tới tận Trung Đông, đi qua mười mấy quốc gia, nước Mỹ quản vốn nghiêm ngặt, nếu xảy ra việc gì, chúng tôi sẽ phải phá hủy tất cả vũ khí, tổn thất cũng là mình nhận."

Bởi vì xưởng công nghiệp quân sự ở Âu Mỹ, không phải ở Trung Đông, nếu là ở Trung Đông, Lục Trăn căn bản là không cần suy nghĩ.

Huống hồ...

Mắt Lục Trăn xẹt qua ý nghi ngờ, Vương bài vừa mới chế tạo ra một vạn súng sóng từ tốc độ cao, mới xuất xưởng chưa được ba ngày, đã có người gửi đơn đặt hàng, ai có bản lĩnh lớn như vậy, phải thăm dò thực hư trước đã.

Bor gật đầu, "Cũng có lý, tôi có thể giúp các cậu vận chuyển, tôi có thẻ bài miễn kiểm."

Lục Trăn cầm lên ly rượu, hai người đụng một cái, "Bor à, ông đúng là người trượng nghĩa, trước xin mời ông một chén."

Hai người cười to, uống rượu, Lục Trăn hơi quay đầu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, nụ cười kia, cười đến rất yêu dị, điểm sáng dừng trên người anh.......