Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1356: Không phải người trọng yếu 2



Tay anh hoàn toàn buông lỏng, tùy ý để tay Nolan kéo đi xuống, cảm giác này, cô cùng kỳ quái, đây là lần đầu tiên Lục Trăn cùng Nolan tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, việc bọn họ thân thiết hơn cũng đã làm.

Tư thái ái muội hơn cũng có, ban đêm hai người cùng nhau ngủ, anh có đôi khi sẽ ôm Nolan vào trong ngực.

Thời gian qua đi, mùi hương trên người Nolan đã khiến Lục Trăn cảm thấy quen thuộc, có cảm giác yên tâm.

Đây là mùi gỗ tùng hương nhàn nhạt, rất giống mùi của một loại nước hoa gỗ mộc phương Đông, nhưng anh biết, Nolan rất ít dùng nước hoa, hơi thở này rất dễ chịu, thậm chí anh còn thấy có chút mê muội, Lục Trăn cảm thấy tim đập nhanh hơn.

May mắn, Nolan không chú ý tới sự khác thường của anh.

Nhiệt độ của lòng bàn tay Nolan dường như giúp Lục Trăn bình tĩnh lại. Lục Trăn thu lại nụ cười, hơi thất thần nhìn màn ảnh, cảm thấy rất kỳ quái, vì sao anh cảm thấy, Nolan còn phải khẩn trương hơn so với anh?

Kỳ quái.

Nhân viên ngân hàng - Daniel đích thực là một người đồng tính luyến ái, lại được công nhận là tính tình phong lưu, phóng đãng không kiềm chế được. Nolan càng xem, tâm tình càng không tốt, kiểu người Daniel thích lúc này lại đúng là hình tượng của Lục Trăn bây giờ.

Nếu là Lục Trăn đi tìm Daniel... Nolan nghĩ thầm, thực sự là gậy ông đập lưng ông.

“Tiểu mỹ nhân, anh thấy thích Daniel sao?” Lục Trăn đột nhiên hỏi.

Nolan như không có việc gì buông tay ra, đứng lên, giọng điệu rất đạm nhiên, “Không có.”

“Thật không có?” Lục Trăn cười, trêu tức nói, “Tôi lại cảm thấy anh thật giống như chính mình đang đi tìm tìm người đã mất tích vậy? Chẳng lẽ là tôi ảo giác sao?”

“Cậu nghĩ nhiều rồi.” Nolan lạnh giọng nói, trở lại ngồi trên sô pha, không để ý tới Lục Trăn. Lục Trăn có làm cái gì anh cũng không quản, Lục Trăn quay đầu lại nhìn màn ảnh.

Cha mẹ của Daniel đã chết do tai nạn xe cộ. Sau khi cha mẹ mất, anh quay ra đổ đốn. Anh liền bắt đầu đánh nhau, ẩu đả, buôn lậu thuốc phiện, chuyện xấu gì cũng làm nhưng về sau lại sửa được rồi.

Anh tra ảnh chụp hồi bé của Daniel. Anh có ảnh chụp lúc mười tuổi, chỉ là, Lục Trăn nhìn cảm thấy vô cùng xa lạ. Anh không nghĩ hình dáng hồi bé của Daniel lại như thế này.

Daniel hồi bé quá béo...

Daniel lúc mười tuổi, nhìn quá béo. Lục Trăn mặc dù đã quên hình dáng của Daniel ca ca, nhưng anh nhớ, thời gian Daniel ca ca ở cùng anh, vai rất gầy yếu, mặc áo sơmi trắng cũng rất rộng.

“Không có mập như vậy...” Lục Trăn thì thào nói, chính anh không nghĩ tới, nhưng mắt lại cảm thấy rất quen thuộc, Lục Trăn có chút hỗn loạn, ký ức qua lâu rồi, cũng có chút mơ hồ.

Người kiểu gì mà bộ dáng nặng nhọc như vậy chứ.

Nolan ở một bên, lạnh mặt, Lục Trăn đang nghiền ngẫm tướng mạo của Daniel, nhất thời không ai nói chuyện, vô cùng yên tĩnh.

Lục Trăn nhìn Nolan, Nolan nhìn ra ngoài cửa sổ, thần sắc có chút cô độc, tâm tư Lục Trăn rời khỏi Daniel, nói “Tiểu mỹ nhân, anh làm gì đấy, trông rất ưu thương?”

Mí mắt Nolan khẽ rũ xuống, nhàn nhạt nói, “Ngày mai tôi phải quay về New York rồi, cậu sẽ ở đâu?”

Việc của Lục Trăn tại đây cũng đã hoàn thành xong rồi, hai ngày nữa cũng phải quay về. Anh nghĩ muốn nghỉ thêm mấy ngày tại nơi này để đi tìm Daniel, nhưng bây giờ đã có tin tức của Daniel rồi, anh đương nhiên phải quay về...

Nolan vẫn đang suy nghĩ, anh tất yếu phải suy nghĩ kỹ chuyện này.

Anh vẫn không muốn cho Lục Trăn biết anh chính là Daniel. Nếu như Lục Trăn không thể yêu anh, anh thà rằng cả đời sẽ không để Lục Trăn biết anh là Daniel....