Xe lái vào khu nhà trọ cạnh biển, ở trên đường nhỏ liền nhìn thấy bảo bối đang ở trong vườn hoa dắt chó đi dạo, thiếu niên người Đức ở bên cạnh bé, hai người không biết đang nói cái gì, vô cùng vui vẻ.
"Hạ bảo bối..." Đường Bạch Dạ phất tay một cái, Hạ bảo bối thấy cha mẹ bé trở về, mặt phấn nộn cười tươi như hoa.
"Đường tiên sinh, mẹ..."
"Lên xe, chúng ta ra ngoài ăn cơm." Hạ Thần Hi xoa xoa đầu con trai, trong lòng âm thầm quyết định, đúng, cô muốn bảo bối cùng Đường tiên sinh có nhiều thời gian ở chung với nhau, sự tình trước kia, mặc kệ như thế nào, dù sao cô cũng không nhớ.
Bây giờ cô, chỉ nghĩ tận lực bù đắp tiếc nuối cho hai người.
Hạ bảo bối nằm bò ở cửa xe, trêu tức nhìn Đường Bạch Dạ, "Đường tiên sinh nhất định sẽ cảm thấy bảo bối là bóng đèn."
"Con tự mình hiểu lấy." Đường Bạch Dạ cũng không khách khí, "Con ôm tiểu bảo, tiểu bối lên lầu đi, chính mình nấu mỳ ăn liền ăn đi."
"Con biết!" Hạ bảo bối cười hì hì nói, quay đầu chạy đi, không biết cùng thiếu niên người Đức nói cái gì, lại chạy lại, "Trước hết để cho soái ca giúp con dắt chó đi dạo, lát quay về mang về."
Hạ Thần Hi cười, cô biết, con trai nhất định rất cam tâm tình nguyện cùng bọn họ đi ăn cơm.
Một bóng đèn ngồi ở phía sau, nếu là người phụ nữ khác dám mang đứa nhỏ cùng anh đi hẹn hò, nửa đường anh sẽ không khách khí ném bọn họ ở bờ sông, nhưng nếu là Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối, Đường Bạch Dạ cảm thấy cảm giác không tệ.
Có lẽ, cái cảm giác làm cha cũng rất tốt.
"Hạ tiểu thư, cơm trưa ăn cơm Tây cô thấy sao?"
"Lẩu!" Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối trăm miệng một lời, Hạ bảo bối ôm Hạ Thần Hi, thân thân thiết thiết hôn một cái, "Mẹ thật hiểu lòng con."
Đường Bạch Dạ một tay đem Hạ bảo bối đẩy ra, "Người phụ nữ của chú, con bớt dính."
Hạ bảo bối ưu nhã nói, "Con mỗi ngày đều cùng mẹ hôn, còn có thể hôn miệng, mẹ, đến, hôn miệng một cái."
Hạ bảo bối phấn nộn đưa môi đến, Hạ Thần Hi cũng sảng khoái, rất vang dội ba một cái, Đường Bạch Dạ không ngờ hai mẹ con thực sự hôn môi, đầu óc mông lung, cầm lấy mông Hạ bảo bối đánh một cái.
Ba.
"Oa, mẹ, chú đánh con." Hạ bảo bối phịch, giận.
"Đáng đời, lần sau lại hôn người phụ nữ của chú, con nhất định phải chết." Đường Bạch Dạ uy hiếp, ánh mắt hung hăng trừng Hạ Thần Hi, một chút cảnh cáo.
Hạ bảo bối quang minh chính đại nói, "Trước khi con chưa tìm được bạn gái, thì mẹ con cũng là người phụ nữ của con, con và mẹ yêu nhau, lúc đó không biết chú đang vui vẻ với người phụ nữ nào a."
Đường Bạch Dạ vì phúc lợi của mình suy nghĩ, nhanh chóng làm một quyết định, "Ngày mai chú sẽ tìm cho con một đứa nhỏ làm vợ chưa cưới của con, con sẽ có người phụ nữ của mình."
"Vừa lúc con cũng biết nuôi dưỡng, thích gì cái dạng gì thì tự con bồi dưỡng đi."
Hạ bảo bối, "..."
o(╯□╰)o.
Dựa vào, cha, như vậy cũng được a.
Hạ Thần Hi cười đến co quắp, cha con này thật ấu trĩ.
Quả nhiên là máu mủ tình thâm a.
Một nhà ba người nhà hàng hải sản lần trước ăn lẩu.
Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối đều thích ăn lẩu, ở đây trừ hải sản, cũng có đủ loại thịt cùng rau dưa, Hạ bảo bối hỏi Đường Bạch Dạ, "Chú ăn cay được sao?"
"Ăn!"
Hạ bảo bối sảng khoái vung tay lên, "Cho một nồi lẩu cay, ớt càng nhiều càng tốt."
Đường Bạch Dạ cầm thực đơn ngẩng đầu, "Đừng nghe bé , bỏ ít thôi, phụ nữ không nên ăn cay nhiều."