Chị gái rất nhớ anh ta, cũng biết vậy, nhưng không phải bọn họ có thể loại bỏ những người đó, trừ gia tộc Haller ra còn rất nhiều người dính dáng trong đó, anh ta muốn báo thù, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết, giết Haller sau. Lục Trăn nghe lời cô, anh ta thậm chí hạ tâm lý cho mình.
Anh ta khác với đám người nhà kia, anh ta ở trung gian, anh ta có cha mẹ, chẳng qua là với anh ta có chút lạnh nhạt, anh có anh em, chẳng qua là cùng anh ta không thân thiết, như vậy dần dà anh cũng quên anh là ai.
Khi nhìn thấy nhóc bảo bối giải mã con chíp, anh ta mới phát giác, những năm gần đây, những thứ ấy bị ẩn sâu trong ký ức, nhưng lại không hề lãng quên.
Lục Trăn cúi nhìn thượng tướng Haller, “Ông hẳn là vui mừng, chị tôi giáo dục tôi từ nhỏ, oan có đầu nợ có chủ, không muốn dính dáng vô tội, bằng không năm đó các người một nhà sẽ không thoát khỏi cái chết.”
“Bình sinh người này ân oán rõ ràng, không thích cha nợ con trả như thế, anh đừng ép tôi. Tôi đối với cha anh cũng vô cùng công bằng, ông ta cứ như vậy đem chị của tôi xử lý, tôi trước tiên không trách tội coi như đã nhân từ rồi, không đúng, tôi hình như trước tiên, không có ý tứ.”
Những lời vừa nói ra, làm thượng tướng Haller vô cùng tức giận, nhưng lại không thể bóp cò.
Đứa nhỏ này, không phải trở về để báo thù.
Nếu là báo thù, anh ta có thể đã hành động sớm.
Sau khi anh ta giết lão Haller, lại không làm tổn thương đến những người khác.
“Vì sao anh nói với tôi điều đó?” Haller thượng tướng trầm giọng hỏi, nheo mắt lại.
Lục trăn mỉm cười nói, “Bởi vì con chíp tôi nhìn thấy lúc trước khi ở cùng các người có gì đó thú vị, lại nói tiếp, đối với gia đình tôi các người thực sự là hận thù từ kiếp trước, kiếp này dây dưa không ngớt, cha ông giết cha mẹ cùng chị gái tôi, ông lại cùng tôi đối nghịch, ai, người này sinh a…”
“Lục Trăn!” Haller thượng tướng hổn hển rống to hơn, không kiên trì nghe anh chuyện phiếm, “Đem con chíp cho tôi, tôi sẽ đáp ứng tất cả yêu cầu của anh.”
“Tôi có đề cập qua yêu cầu.” Lục Trăn cười nhắc nhở anh ta.
“Chờ một chút, tôi làm sao biết được anh nói thật hay giả, đây là con chíp không thể có ai giải mã được.” Haller thượng tướng đột nhiên tỉnh táo lại, cảnh giác nhìn Lục Trăn.
Lục Trăn cười lạnh, “MUW…”
“Được rồi, tôi tin anh, còn có điều kiện gì.” Lục Trăn chỉ nói ra ba chữ mẫu, Haller thượng tướng cuống quít cắt ngang thanh âm của anh, cơ hồ không thể chờ đợi được, “Chỉ cần giao ra con chíp, các anh không có sao lưu, tôi để anh đi.”
Lục Trăn cười lạnh, trên cửa truyền đến tiếng đập cửa, Haller thượng tướng rống giận, “Hỗn, tôi đang thẩm vấn, không có chuyện của các anh.”
“Tôi muốn nói điều kiện trước tiên, tôi muốn biết, chân tướng sự việc của năm đó.” Lục Trăn trầm giọng nói, anh nhìn thấy cha mình trong đoạn đầu video của con chip, anh, cùng nhau đối mặt với Lục Trăn là rất mơ hồ, dù sao lúc đó tuổi của anh còn quá nhỏ.
Hơn nữa, Green tướng quân là quân nhân, quanh năm ở quân doanh, rất ít về nhà, đối với Lục Trăn mà nói, Ký ức về mẹ sâu sắc khắc sâu nhất, nhưng từ nhỏ anh đã sùng bái cha mình, mặc dù một năm gặp được mấy lần.
Nhìn thấy ông ta, tự nhiên cũng nhớ lại.
Anh ta cho rằng, sự thật như mẹ nói, chỉ huy thất bại, lão Haller không muốn chết, liền đẩy cha anh lên nhận tội thay.
Hiển nhiên, sự thật không phải như vậy.
Người đã chết, cũng muốn chết một cách minh bạch, cả nhà bọn họ ba mạng người, từ nhỏ anh đã muốn tìm biết rõ ràng sự việc như thế nào.