"Hạ Thanh, đừng khẩu thị tâm phi nữa, nếu như cô thực sự muốn trở về, tìm
Nolan nghĩ biện pháp." An Tiêu Dao cho cô một đúng trọng tâm đề nghị.
Hạ Thanh lại lắc đầu, cô tuyệt không muốn đi làm phiền Nolan.
Cô cũng thực không muốn trở về.
"Không được, qua một khoảng thời gian là được, tôi cần phải có một khoảng thời gian để quen tôi đã sự thực không phải là một đặc công nước Mỹ." Hạ Thanh nghĩ thầm, cô sẽ tiếp nhận hiện thực, đó cũng không phải chuyện gì khó tiếp thu.
An Tiêu Dao nhìn cô, trầm mặc không nói.
Hạ Thanh nói, "Cho nên, anh cũng không cần khuyên tôi ở lại Vương bài."
"Mặc dù quốc gia phụ tôi, nhưng tôi dù sao yêu nó, tôi không có khả năng làm chuyện thương tổn nó, mặc dù tôi việc làm, cũng có thật nhiều không hợp pháp, tôi cũng phạm tội, nhưng tính chất thủy chung không giống." Hạ Thanh thành khẩn nói.
"Tôi cũng không phải là phủ định việc làm các người, tôi chỉ là sẽ không đi làm, tôi có thể trong lúc rảnh rỗi, trộm bảo, tiếp nhận chức vụ vụ giết người, nhưng tôi chỉ giết đáng chết người, tôi dùng quy luật bảo vệ thế giới công bằng. Ngoài ra, tôi sẽ không vi phạm."
Hạ Thanh nhìn cao ốc đế quốc, cảm khái một câu, "Nếu như tôi tiến vào Vương bài, vậy tôi trả giá mười năm này, chẳng phải là một hồi cười nhạo."
"Tôi biết, tôi sẽ không khuyên cô ở lại Vương bài nữa." An Tiêu Dao nói, "Mặc dù tôi rất hi vọng cô ở lại Vương bài, nhưng nghe cô nói, tôi đột nhiên cảm thấy, là tôi cưỡng cầu, ở đây đích xác không thích hợp với cô."
Hạ Thanh gật đầu, "Cảm ơn đã hiểu."
An Tiêu Dao ở bên người cô, cảm nhận được ôn hòa của cô, cô cũng có thể cảm nhận được ôn nhu trên người anh, cái loại khí tức ôn nhuận đó, tựa như một làng nước, nhuộm dần tất cả.
Cô đột nhiên đang suy nghĩ, An Tiêu Dao thực sự là một nam nhân không tệ.
"Hạ Thanh..." An Tiêu Dao đột nhiên gọi một tiếng, mang theo một loại kiên quyết cùng không cho phản đối, "Tôi biết một người đàn ông cao 1m87, thể trọng tiêu chuẩn, vóc người tiêu chuẩn, ngũ quan tuấn dật, nhân phẩm đoan chính, tính cách ôn hòa, gia tài bạc triệu, mới phú ngũ xe, nếu như anh ta đến hưởng ứng lệnh triệu tập bạn trai của cô, có bao nhiêu tỷ lệ thành công?"
"A..." Hạ Thanh há to mồm, đây là cái gì tiết tấu?
An Tiêu Dao lúc nào thành bà mối.
"Ưu điểm còn chưa đủ sao?" An Tiêu Dao nghĩ nghĩ, lại tiếp tục nói, "Chỉ số thông minh 178, bỏ qua xa bình quân, không hút thuốc lá, thỉnh thoảng uống chút rượu, không có ham mê không lương. Làm đến nơi đến chốn, ung dung tự tin, bày mưu nghĩ kế, xử sự bình tĩnh, tuyệt đối là một chỗ dựa vững chắc, đáng giá giao phó chung thân."
Hạ Thanh biểu tình, o(╯□╰)o.
An Tiêu Dao này bà mối cũng quá cấp lực, đem người khen được trời sinh có tiết tấu chỉ ưng, ai có mặt mũi như thế, muốn anh đến làm mai.
"Ai a..." Hạ Thanh một mảnh mờ mịt, lọc điều kiện nam nhân phù hợp bên người An Tiêu Dao, Lục Trăn? Kia không có khả năng, Nolan còn không ăn cô, Mục Vân Sinh? Vậy cũng không có khả năng, người này phi Lý Hoan Tình không cưới.
Ai????
An Tiêu Dao thầm nghĩ, cảm thấy sự tồn tại của anh bạc nhược như thế?
Một nam nhân tập sở hữu ưu điểm như thế, ngoại trừ anh còn có người thứ hai chọn sao?
Sát, Hạ Thanh cô thật đúng là không có mắt.
An Tiêu Dao tiến lên một bước, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Thanh, Hạ Thanh vô ý thức lui ra sau, thân thể để ở trên vách tường, bị nhốt với ý chí của anh.
"Cô cảm thấy là ai?"
Hạ Thanh chẳng sợ lại trễ độn, lúc này cũng trở về, trừng mắt nhìn, An Tiêu Dao còn chờ cô trả lời, Hạ Thanh đột nhiên nhảy ra một câu nói, "Anh không bệnh a, vì sao lại coi trọng tôi..."
An Tiêu Dao không thể nhịn được nữa, cúi đầu hôn ở môi của cô...