"Hắc hắc, anh muốn thưởng cái gì liền thưởng cái đó." Lục Trăn cười đến không răng thấy không thấy mắt, Nolan tức giận đem đầu của Lục Trăn cùng móng vuốt đẩy ra: "Cậu nghiêm túc một chút, quay đầu lại tôi tìm Tiểu Tuyết nói một chút."
Lễ Giáng Sinh, nếu như không đi Israel, cũng không có vấn đề gì, mấu chốt là thân thể Lục Trăn.
Lục Trăn nói: "Dù cho thân thể tôi tốt, bây giờ là thời kỳ mẫn cảm anh xác định mình có thể xuất ngoại. Tôi xem không thể đi, hiện tại điều tra nghiêm như thế, điều lệnh còn chưa có xuống, xuất ngoại anh xem như để đó."
"Chỉ cần muốn đi, chung quy có biện pháp." Nolan cũng không quan tâm chuyện đó: "Lộng cái danh mục, tùy tiện đem đưa tôi qua xếp vào một lý do là được, lại không phải đi chỗ nào."
Lục Trăn không quá hiểu lời nói của Nolan là thế nào, nếu là người khác thì tình huống này khẳng định không thể ra xuất ngọai. Lễ Giáng Sinh năm nay, Lục Trăn nhìn hơn phân nửa là ở trong nước, anh cũng không muốn Nolan chịu phiền phức, bằng không đi Israel, cũng có vô số người giám thị, không thư thái, còn không bằng cứ như vậy là được.
"Năm nay thực sự là đại đoàn viên." Lục Trăn đủ hài lòng.
Nolan nghĩ nghĩ, với Lục Trăn mà nói, thật đúng là xem như là đoàn viên.
Ngày định phẫu thuật Hạ Thanh đến, Tiểu Tuyết thật đúng là thịnh hành nóng nảy, xác định tốt liền báo Hạ Thanh chuẩn bị lên bàn mổ, không phải cô đến pháp trường, Hạ Thanh nhìn một hàng thầy thuốc chỉnh dung, lại xem bọn họ cho cô thuật hậu khôi phục hình ảnh, ngoan ngoãn nằm ở bàn mổ.
Không ngờ,Hạ Thanh cũng có một ngày nằm trên bàn mổ chỉnh dung.
An Tiêu Dao không có việc gì xuống xem Hạ Thanh, bị Hạ Thanh đuổi đi, " Phẫu thuật chỉnh dung mà thôi, cũng không phải bệnh nan y gì gì đó,anh xuống làm cái gì?"
"Theo lời nói này của em, mặt của em chính là phúc lợi của anh, lão bà cảnh đẹp ý vui một chút, nam nhân đều thích." An Tiêu Dao mỉm cười sờ sờ đầu của Hạ Thanh. Hạ Thanh mặc bộ đồ phẫu thuật màu trắng, ngoan ngoãn nằm chờ gây tê nhìn rất ngoan khéo, An Tiêu Dao rất muốn hôn một cái, càng xem càng cảm thấy này dấu vết rất chướng mắt, may mắn Hạ Thanh không có cố chấp muốn mang vết bớt theo cả đời.
"Tôi nói các người đừng trông mặt mà bắt hình dong." Hạ Thanh hừ hừ.
Đã đến giờ, Tiểu Tuyết đuổi người, An Tiêu Dao đành phải lên lầu.
Phẫu thuật kéo dài 1 tiếng đồng hồ,thời gian trôi qua rất nhanh, bởi vì không phải là phẫu thuật lớn, An Tiêu Dao cũng an tâm, Tiểu Tuyết ở phía dưới chỉ đạo, sẽ không xảy ra vấn đề gì, Tiểu Tuyết thông báo phẫu thuật thành công, Tiểu Tuyết đẩy cô đến trong phòng.
An Tiêu Dao tỉ mỉ hỏi Tiểu Tuyết Hạ Thanh sau khi phẩu thuật ăn cái gì, có cái nào cần phải chú ý, cần kiêng cử gì, thế nào chiếu cố Hạ Thanh, Tiểu Tuyết nói, "Anh đừng bận tâm, một hồi em sẽ đem tất cả hạng mục chú ý điều liệt kê in ra..."
Thuốc tê còn chưa có hết, Hạ Thanh còn đang ngủ, hai tiếng đồng hồ sau sẽ tỉnh, An Tiêu Dao liền ở một bên chờ cô.
Hạ Thanh tỉnh lại, nhíu nhíu mày, thuốc tê hết cảm giác đau đớn truyền tới, may mắn cô có thể chịu, An Tiêu Dao đau lòng hỏi: "Đau?"
Hạ Thanh gật gật đầu, Tiểu Tuyết căn dặn qua không cần nói, miễn cho động vết thương, Hạ Thanh nghe lời này nhưng tâm trạng làm cho cô cực kỳ phiền muộn.
An Tiêu Dao trấn an Hạ Thanh, "Qua mấy ngày thì tốt rồi Tiểu Tuyết nói, bảy ngày là có thể hủy đi."
Hạ Thanh trợn tròn cặp mắt, lâu như vậy???
An Tiêu Dao cười cười, đáy mắt tất cả đều là ôn nhu, Hạ Thanh đột nhiên có chút ngượng ngùng, nhắm mắt lại đi ngủ.