Không rõ An Tiêu Dao nói cái gì, Hạ Thanh nói: "Rất lâu sự tình trước kia, tổ chức sát hại mẹ tôi cũng bị tiêu diệt, giết gà dọa khỉ, bọn họ cũng không dám động Hỏa Vân nữa, trấn nhỏ cũng coi như khôi phục yên lặng, nƠi này như trong tưởng tượng của anh yếu ớt như vậy."
"Tôi rất nhiều năm chưa có trở về, mỗi lần đi ngang qua, luôn luôn nghĩ hồi đến xem, về sau đều không giải quyết được gì."
"Mỗi tổ chức đều cùng thành lập một tổng bộ, phàm là tổng bộ, diện tích lớn, nhân viên tập trung trung tâm, thật muốn tra ra cũng chỉ là vấn đề thời gian, nếu như vương bài không phải có anh tọa trấn, luôn luôn ngộ đạo tôi, tôi đã sớm tra được tổng bộ vương bài." Hạ Thanh liếc xéo An Tiêu Dao một cái, một danh trời tin tức viên đối một tổ chức tầm quan trọng, không người nào có thể so sánh, bởi vì đây là thời đại khoa học kỹ thuật.
"Anh sẽ đem lời này trở thành ca ngợi." An Tiêu Dao cười.
Hạ Thanh biển mếu máo.
An Tiêu Dao đột nhiên nói một câu: "Kỳ thực, New York tính ra cũng không phải tổng bộ chúng ta."
"Tôi biết, tôi cũng biết nhất định là sa mạc Sahara." Hạ Thanh nhìn An Tiêu Dao, chậm rãi nói một câu như vậy.
Hạ Thanh vốn tưởng rằng An Tiêu Dao sẽ giấu giếm, bởi vì đây là bí mật lớn nhất của vương bài, kia sợ bọn họ kết hôn,đã từng là địch nhân, loại bí mật này, cũng không nên cho cô biết, ai biết, An Tiêu Dao chỉ là hơi kinh ngạc hỏi: "Làm sao em biết?"
"Anh thế nào không phủ nhận?"
"Đây là sự thực, anh vì sao phải phủ nhận?" An Tiêu Dao nói, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Thanh tất cả đều không thể chờ đợi được muốn cùng Hạ Thanh chia sẻ.
"Nói thì nói như thế không sai, nhưng tôi không nên biết điều đó." Hạ Thanh cực kỳ hoang mang, Hạ Thanh lòng hiếu kỳ nặng, cũng không đại biểu cô không biết chừng mực.
"Em là vợ của anh, anh có cái gì,em cũng sẽ biết, anh chỉ là hiếu kỳ, làm sao em biết chuyện này?"
"Năm đó tôi tra được anh cùng Long Tứ nhiều lần tới Iran,rồi xuất hiện một việc kỳ quái là các anh đều đi ngang qua sa mạc Sahara, sau đó biến mất một hai ngày." Hạ Thanh nói: "Lấy thân phận hai người các anh, sau lại trùng hợp như thế, nhất định là trong sa mạc Sahara có thứ gì có giá trị nên các anh mới lo lắng như vậy cho nên tôi lại tra lại xét mấy năm trước, thì thấy tiền vốn vương bài chảy về nhiều phía, nhưng phát hiện một khoản tiền vốn rất lớn đi về một phía không rõ. Tôi tự mình chạy một chuyến tới sa mạc Sahara, ở ốc đảo sa mạc hơn một tháng, cùng cư dân chỗ đó nói chuyện phiếm, có một ông lão nói bọn họ từng ở trong sa mạc nhìn thấy rất nhiều người lái xe vận chuyển đất, cách đó không xa xuất hiện nhiều kiến trúc nhà ở. Tôi tự mình đi tra xét, sau đó phát hiện là sự thực là bão cát sa mạc lớn, cấu tạo hạt cát và tính chất của đất đai vừa nhìn chính là sa mạc đồi núi bình thường, nội bộ lại lớn không đồng nhất. Cho nên tôi suy nghĩ, phía dưới sa mạc nhất định biệt hữu động thiên, các người hoặc là ở đây thành lập một tòa căn cứ, hoặc chính là có bí mật lớn hơn kiến trúc."
"Nếu là căn cứ, vậy quá khoa trương." Hạ Thanh phân tích nói: "Thành lập căn cứ, quan trọng chính là phương tiện, bởi vì còn phải vận chuyển linh kiện, đủ loại vấn đề, sa mạc bất tiện, làm thương nhân, nhất định là lựa chọn sai lầm. Phí lớn hoảng hốt như thế, thành lập bí ẩ như thế, chỉ có là tổng sở chỉ huy, tựa như nước Mỹ cũng có một sở chỉ huy quân bộ bí mật, gọi trung tâm chỉ huy Thái Bình Dương, cũng không phải là ở ngũ giác đài."
"Vì sao em chưa từng hướng về phía trên báo cáo qua?"
"Em thế nào không báo cáo qua?" Hạ Thanh nhíu mày: "Tôi vừa phát hiện liền nói với Nolan,anh ta có hay không nói với cấp chỉ huy, tôi cũng không biết."