"Em thích con trai." Hạ Thần Hi tuyệt đối là thật tình thực lòng thích con trai còn hơn con gái, còn trong mắt Đường tổng là con trai là cỏ, con gái là bảo bối, với
Hạ Thần Hi con trai tuyệt đối là bảo bối...
"Anh nghĩ lại muốn một đứa con gái." Đường tổng phi thường phẫn nộ: "Vì sao không sinh? Con gái rất đáng yêu."
"Lấy xác suất nhà của chúng ta, sinh tiếp cũng là con trai" mặt Hạ Thần Hi thập phần tê liệt rút ra kết luận: " Hơn nữa con trai quá nhiều phiền phức, hai đứa đủ rồi, một đưa cho Vương bài, một kế thừa Đường gia, nếu sinh một đứa nữa anh coi như là con gái mà nuôi, sau này nhất định là một tiểu thụ, em không muốn."
Đường tổng: "..."
"Đường Bạch Dạ... A..."
"Anh quản em có muốn hay không, hôm nay anh sẽ không mang bao, lão bà chúng ta nỗ lực sinh con gái đi, một là đủ rồi."
" Đường Bạch Dạ anh tên khốn kiếp..."
...
An Tiêu Dao cùng Hạ Thanh quay về cảng tân lan, điều khiển tàu ngầm xuất cảng, bắt đầu chuyến du lịch trăng mật của bọn họ, có thể chân chính có không gian dành riêng hai người, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao đều vô cùng hài lòng, hai người định kế hoạch đi vòng quanh thế giới, sơ bộ cần ba tháng, Long Tứ vừa nghe liền bắt đầu rít gào.
"An Tiêu Dao cậu muốn làm hôn quân sao? Lục Trăn chết, cậu cũng chạy mất, liền lưu lại tôi cùng Vân Sinh tọa trấn, cậu xem như vậy là sao? Vạn nhất tôi đem Vương bài phá đổ cậu đi đâu mà khóc, vì sao các người từng người từng người đều nghĩ ngơi mà tôi lại không có ngày nghĩ." Long Tứ thật sâu bi phẫn.
Long Tứ thề,anh tuyệt đối là có số phận bi thương nhất ở Vương bài, ai cũng có ngày nghỉ chỉ có anh là không có ngày nghỉ, Long Tứ suốt ngày bận tối mày tối mắt thời gian nói chuyện với Cố Thất Thất hai câu cũng không có, loại bi thảm này ngày nào cũng thế a.
An Tiêu Dao nói: "Tôi cũng không phải không làm việc, mặt trên thiết bị tàu ngầm cũng rất tốt, trực tiếp có thể kết nối với phòng điều khiển, cậu yên tâm, tôi nhất định nhìn chằm chằm cậu không cho cậu đem Vương bài phá đổ."
Long Tứ giận: "Cậu là hôn quân, Hạ Thanh nhất định là họa thủy, các người mau chóng ly hôn đi."
Hạ Thanh o(╯□╰)o, cô nằm không cũng trúng đạn sao?
Long Tứ vẫn đối với Hạ Thanh có địch ý, tổng quan cho rằng cô sẽ bắt cóc lão bà của anh ta, thói quen Hạ Thanh đối mặt đến từ Long Tứ um tùm ác ý kia.
An Tiêu Dao mỉm cười nói: "Được rồi, tôi không nói với cậu, Vương bài liền giao cho cậu, mấy ngày gần đây trước mắt là không cần muốn liên lạc với tôi, tôi tính toán dành toàn tâm toàn ý mấy ngày, để lão bà mắng không tốt, làm việc cũng không có tâm tư, treo."
Long Tứ giận, thế nào gọi là lão bà mắng công việc không tốt cũng không có tâm tư, lão bà tôi cũng không có chẳng lẽ sẽ phải cùng làm việc buộc ở một chỗ sao?
Mẹ kiếp!!!
An Tiêu Dao cúp điện thoại, nghiêng đầu nghĩ nghĩ: "Lại nói tiếp, có người nghỉ ngơi chính xác là đủ lâu,đứa nhỏ đều nhanh bảy tháng, người khác ảnh còn chưa có, chẳng lẽ đứa nhỏ sinh ra Lục Trăn cũng không tính toán xuất hiện?"
Hạ Thanh: "... Đây là tuần trăng mật của chúng ta, anh sẽ không muốn đi tiếp đãi bọn họ?"
An Tiêu Dao nhíu mày: "Anh đang suy nghĩ, địa cầu là xa, hải dương là liên hệ, ngày đó có thể oan gia ngõ hẹp hay không ở trên mặt biển gặp mặt."
Hạ Thanh: "..."
"Nghĩ cách buộc Lục Trăn ra còn không dễ dàng, trực tiếp thả ra tin tức con của cậu ta sinh, anh khẳng định cậu ta sẽ lén lút đi trộm đứa nhỏ."
Lúc này Lục Trăn đang nằm bò phơi nắng trên đảo nhỏ ở Australia, mặc một quần bơi, toàn bộ nằm bò trên cát trắng, lộ ra thân thể thon dài, dẫn tới huýt gió liên tục, mỹ nữ ghé mắt.
Đây là một tiểu đảo nghĩ dưỡng, không có phượng hoàng hậu