Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 999: Rốt cuộc về nước 4



Editor: duong lieu

Hạ Thần Hi đặc biệt kinh ngạc, Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân cảm tình xưa nay rất tốt, phi thường thân mật, sao có thể chia tay đâu? Công ty ai cũng nói bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ, duyên trời tác hợp một đôi nhi.

Đừng nhắc tới bao nhiêu cô nương hâm mộ.

"Tớ cảm thấy tim của anh ta không ở trên người tớ, với tớ lúc lạnh lúc nóng, cùng với như vậy, không như tản, đại gia hảo tụ hảo tán." Tiết Giai Vân nhàn nhạt nói, mấy ngày này không có gì tươi cười, người có chút tinh thần sa sút, cũng gầy gò nhiều lắm.

Hạ Thần Hi không biết, nguyên đến lúc chính mình ở xa tha hương, bằng hữu của mình sẽ khổ sở như vậy, tao ngộ tình biến.

"Giữa các người, rốt cuộc là vấn đề gì?" Hạ Thần Hi hỏi.

Tiết Giai Vân lạnh lùng cười, "Kỳ thực, cũng không tính cái gì vấn đề lớn, tớ bại bởi Trầm Lộ Lộ, chính là như vậy."

"Trầm Lộ Lộ?"

Tiết Giai Vân gật đầu, "Anh ta có một người bạn gái trước, nghe anh ta nói ba năm trước đây chia tay, bây giờ lớn bụng đến tìm anh ta, nói là con của anh ta, thời gian Lâm Nhiên đi Australia đi công tác cùng cô ta từng có một đoạn sương sớm nhân duyên."

"Chính anh ta cùng tớ thẳng thắn, vẫn luôn quên không được bạn gái này, tụ tụ tán tán, bây giờ cô ta đã trở về, anh ta rất mâu thuẫn, không muốn thương tổn tớ, cũng không muốn cô ta thương tâm, đã như vậy, tớ hà tất ủy khuất chính mình, tim của anh ta không ở trên người tớ, tớ lại yêu anh ta cũng vô dụng, cứ như vậy cũng tốt."

...

Tiết Giai Vân giống như đã thấy rõ, nhưng trong mắt lại hóa bất khai ưu sầu.

Tiết Giai Vân vẫn là nữ hài tử sạch sẽ nhanh nhẹn, đối đãi cảm tình cũng là như thế, cô thích Lâm Nhiên, dũng cảm theo đuổi, bây giờ Lâm Nhiên dao động bất định, cô cũng sẽ không ủy khuất chính mình, lựa chọn rời khỏi.

Cũng không phải là cô vĩ đại, không muốn Lâm Nhiên khó xử, cô chỉ là không muốn ủy khuất chính mình.

Nếu tiếp tục quấn quýt si mê đi xuống, chính mình không biết nên vì anh ta thương tâm bao lâu, không biết muốn lưu bao nhiêu nước mắt, này cần gì phải đâu, không như ngay từ đầu liền đoạn được sạch sẽ, cái gì cũng không lưu.

Đây là Tiết Giai Vân.

Dám yêu dám hận.

"Các người lúc nào chia tay?"

"Hai tuần đi."

Hạ Thần Hi nói, "Anh ta không nói gì sao?"

Tiết Giai Vân lắc đầu, "Tớ là gọi điện thoại cho anh ta nói chia tay, đến nay cũng không gặp mặt tớ, anh ta hôm qua mới trở về công ty, chúng ta ở bãi đỗ xe gặp mặt, như là người xa lạ, như vậy rất tốt, tớ có cốt khí chính mình, cũng không phải phi Lâm Nhiên không thể."

Hạ Thần Hi thấy cô nói xong như vậy kiên định, nhưng trong mắt đau xót là không lừa được người, nữ hài tử, chỉ cần chân ái quá, bị vứt bỏ, luôn luôn khó có thể quên, muốn rất lâu, mới có thể đi ra vòng xoáy ủy khuất.

Chẳng sợ ngươi lại kiên cường, lại tốt đẹp, lại phong khinh vân đạm, cũng không thể khai đạm.

Yêu là trên đời, tối mạc danh kỳ diệu, cũng sự tình tối đả thương người.

"Giai Vân, anh ta trong khoảng thời gian này rất bận, dự đoán không phương pháp phân thân, cậu chờ một chút, có lẽ, anh ta sẽ hồi tâm chuyển ý."

"Không cần, tớ cũng không gì lạ, Thần Hi, cậu là không tình cờ gặp, anh ta đối với Lộ Lộ nhiều ôn nhu, cẩn thận, cái loại thần sắc đó, tớ chưa bao giờ thấy qua, càng châm chọc chính là, tớ cùng Lộ Lộ, nhìn còn có mấy phần tương tự."

"Có một ngày, bạn gái trước của anh ta đến dưới lầu công ty tìm tớ, cậu biết, cô ta nói, Lâm Nhiên vẫn yêu cô ta, đồng ý cùng tôi gặp gỡ, cũng bất quá là bởi vì tớ cùng cô ta có vài phần tương tự, bây giờ cô ta đã trở về, tớ chính là dư thừa."

"Cô ta nói, ở trong sinh mệnh Lâm Nhiên, cô ta vĩnh viễn là nữ chính, tớ là vai phụ, sớm rời khỏi Lâm Nhiên."

"Cô ta nói, Lâm Nhiên bị mê hoặc, mới có thể cùng tớ đi lại, cô ta nói, chủ động quyến rũ Lâm Nhiên..."